Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 309. Nhân tài ưu tú thật thụ

Chương 309. Nhân tài ưu tú thật thụ


Trưởng phòng Chu đương nhiên biết mấy vấn đề này. Chỉ là cảm thấy những chuyện này quá đột ngột, ông ta vẫn chưa chuẩn bị tâm lý. Mẹ và con trai là người thân của ông ta, bây giờ muốn chuyển ra ngoài ở nên có chút cảm giác không quen. Thế nhưng nói thật, nếu sau này trong nhà không còn cãi nhau nữa, ông ta tình nguyện chạy qua chạy lại giữa hai bên, mệt một chút cũng không sao.

"Chuyện mua phòng này, chỉ cần em và mẹ cảm thấy được. . . Vậy cứ như thế đi. Nhưng mà sao mẹ lại đột nhiên nghĩ tới chuyện mua nhà vậy chứ? Anh quả thật nghĩ không ra, trong lúc nhất thời làm sao tìm được nhà cho mẹ ở?"

Nghe thấy Trưởng phòng Chu hỏi vậy, vợ Trưởng phòng Chu có chút chột dạ, "Hôm nay mẹ bị Lý Mai và đám người Thư kí Tống mời qua nói chuyện với một đồng chí tên là Tô Du, đoán chừng là bọn họ giúp đỡ khuyên nhủ mẹ, mẹ cũng đã nghĩ thông suốt rồi."

"Chuyện trong nhà sao lại đi làm phiền người khác vậy chứ?" Trưởng phòng Chu có chút mất hứng. Chủ yếu là vì chuyện trong nhà bị cấp dưới biết được nên ông ta cảm thấy mất mặt.

Vợ ông ta trầm mặt nói, "Người ta cũng vì có ý tốt thôi. Làm chung một bộ phận, giúp đỡ nhau thì có làm sao? Anh cũng đừng nghĩ nhiều nữa, Lý Mai là một người thành thật. Còn đồng chí Tô Du kia cũng sắp thi đại học rồi, sau này còn không nhất định sẽ ở lại bộ phận của các anh, vậy cô ấy lấy lòng anh thì có tác dụng gì chứ?"

Trưởng phòng Chu bị vợ của mình nói một hồi, cũng không tiện suy nghĩ nhiều nữa. Những năm gần đây, quả thực cũng ủy khuất chị ta rồi.

"Về chuyện nhà ở, trước khi Tô Du quay về cũng đã tìm em tiết lộ một chuyện, nói về chuyện muốn mua nhà của mẹ, còn nói với em cô ấy có một căn nhà còn chưa bán được, cô ấy đồng ý bán căn nhà đó cho chúng ta."

"Còn có căn nhà không bán được?"

Trưởng phòng Chu nói.

Vợ Trưởng phòng Chu nhéo ông ta một cái, "Nói là nói như vậy thôi, anh còn tưởng thật à. Đồng chí Tô Du là một con người thành thật, nói rằng lo lắng người ta bàn tán thì đưa cô ấy nhiều thêm mấy đồng tiền là được. Ngày mai em dẫn mẹ đi xem nhà, nếu như mẹ đồng ý, em nghĩ chuyện này có thể quyết định được rồi."

Mẹ và vợ quyết định cả rồi, ông ta còn có thể nói gì đây? Trưởng phòng Chu thở dài, "Được rồi, nhưng mà không thể chiếm một phần tiền nào của người ta, nên làm thế nào thì làm thế đó. Kiên quyết không cho phép chiếm đoạt bất kì chỗ tốt nào của người ta đâu đấy."

"Biết rồi, em hiểu tính tình của anh, em cũng là giáo viên, cũng không làm ra loại chuyện đó được."

Hơi thở trong ngực vợ Trưởng phòng Chu cũng được thả lỏng.

Sau khi thương lượng xong hai người lập tức vào nhà. Bà Chu còn chưa ngủ, bà vẫn còn chờ hai người thương lượng xong rồi thì về đây nói chuyện chính sự.

"Sao rồi, thương lượng xong chưa. Khi nào đi mua, mẹ nói với các con rồi, vì để Đào Đào học tập tốt hơn, căn nhà này mẹ nhất định phải mua."

Vẻ mặt bà Chu kiên quyết nói.

Trước kia không nghĩ tới tính nghiêm trọng của chuyện này, bây giờ đã không giống nữa rồi, phải mua. Lão Chu tới một căn nhà cũng không có. Cũng không thể để Đào Đào về nông thôn ở nhà đất với ông bà được.

Vợ Trưởng phòng Chu cười nói, "Mẹ, con và lão Chu đã thương lượng xong rồi. Nhà này nhất định phải mua. Ngày mai chúng ta lập tức đi xem nhà, mẹ thấy có được không?"

"Được được được, ngày mai Đào Đào đến trường rồi, mẹ phải đi xem thử." Gương mặt bà Chu trở nên rạng rỡ. Lại nói, "Nhưng mà mẹ cũng phải nói với các con, mẹ và Đào Đào dọn ra ngoài rồi, hai người vẫn phải cung cấp phí sinh hoạt!"

Trưởng phòng Chu sờ sờ trán, "Mẹ, nhất định là phải cung cấp rồi. Củi gạo dầu muối của hai người bọn con sẽ chuẩn bị đầy đủ."

"Vậy được, mẹ đi ngủ đây, ngày mai còn phải đi xem nhà nữa."

Ngày thứ hai tiến vào phòng làm việc, Trưởng phòng Chu cố ý liếc nhìn nữ đồng chí mới tới trong bộ phận.

Trước đây ông ta cũng không chú ý nhiều tới Tô Du, dù sao người ở chỗ thư ký cũng rất nhiều, bằng cấp và kinh nghiệm của Tô Du thoạt nhìn cũng không phải xuất chúng. Hơn nữa còn là Phó thị trưởng Khâu điều tới. Đối với những người thông qua lãnh đạo để tới đây, cũng chỉ làm bộ phận của ông nhiều thêm một người mà thôi. Nhưng mà bởi vì cũng có dính dáng tới chuyện nhà mình cho nên khiến ông ta không khỏi chú ý nhiều hơn.

Đối với người đột nhiên dính dáng tới chuyện nhà mình như vậy, ông ta vẫn có chút đề phòng, cho nên sau khi đi làm, ông ta muốn đi tới phòng nhân sự bên kia một chuyến để điều tra về hồ sơ của Tô Du.

Không nhìn không biết, vừa nhìn đã thấy ngạc nhiên. Câu chuyện về nữ đồng chí này rất phong phú. Lúc trước ở trong xưởng biểu hiện rất ưu tú, được nhiều người khen ngợi. Còn có biểu hiện trong công việc ở tổ nhỏ sau khi tới thành phố đều được ghi chép lại hết.

Đây là một nhân tài ưu tú thật thụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận