Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 331. Việc học và tình yêu đều mĩ mãn

Chương 331. Việc học và tình yêu đều mĩ mãn


"Vậy thì chỉ có xem xét mấy đồng chí khác. Bộ phận chúng ta còn hai vị đồng chí nam, ba bị đồng chí nữ."

"Đồng chí Sở Hồng cũng không được, cô ấy có quan hệ với thư ký Thạch bên cạnh thị trưởng Trần rồi."

Trưởng phòng Chu trực tiếp loại người này.

Thế thì còn hai đồng chí nam và hai đồng chí nữ thôi.

Phó trưởng phòng Lưu cẩn thận lướt qua những người này, sau đó nghĩ tới Tô Du.

Hết cách rồi, đồng chí Tô Du này gần đây quá sôi nổi, vẫn luôn nổi bật. Khiến phó trưởng phòng Lưu không thể làm ngơ, hơn nữa, ông ta còn nhớ trưởng phòng Chu rất xem trọng tiểu Tô. Nếu không thể đề bạt cháu trai mình, thì lấy lòng trưởng phòng Chu cũng được, đều như nhau.

"Tiểu Tô thế nào?"

Trưởng phòng Chu không ngờ phó trưởng phòng Lưu lại loại trừ mấy đồng chí cũ đó, mà nhắc tới một đồng chí trẻ như Tô Du: “Tiểu Tô tốt thì tốt, chỉ là vừa mới tới, tôi lo không thể thuyết phục mọi người."

Nghe câu này của trưởng phòng Chu, phó trưởng phòng Lưu mỉm cười trong lòng. Có thể nói ra lời này, chứng tỏ trong lòng trưởng phòng Chu cũng có suy nghĩ đó. Nếu không thì đã trực tiếp phủ quyết rồi, chứ không nói là lo lắng.

Ông ta mỉm nói: "Tôi cảm thấy như thế ngược lại lại là ưu thế của Tô Du. Cô ấy vừa đến, không quen biết ai, cũng không có cái gì gọi là có quan hệ, nếu nói là dựa vào quan hệ thân thích thì chẳng qua cũng là do phó thị trưởng Khâu điều động qua đây. Nhưng thời gian lâu rồi, phó thị trưởng Khâu cũng không nói phải đặc biệt để ý đến cô ấy, chứng tỏ không có quan hệ, biết xem trọng năng lực của cô ấy. Từ phương diện này có thể khẳng định được năng lực của đồng chí Tiểu Tô. Hơn nữa, triết lý làm việc của bí thư Hách và phó thị trưởng Khâu cũng có nhiều chỗ giống nhau, không chừng cách nhìn người cũng như vậy."

Được phó thị trưởng Lưu nói như thế, Tô Du từ một người đang ở thế yếu biến thành có ưu thế rồi.

Trưởng phòng Chu bị nói đến cảm động.

Ông ta nghiêm túc nói: "Thế hay là cứ làm vậy đi, chúng ta cứ để người của bộ phận bỏ phiếu, làm tham khảo."

"Được, chiều này chúng ta mở cuộc họp."

Giờ cơm trưa kết thúc, Tô Du nhận được tin tức từ thư ký Tống.

Tô Du nói: “Tôi đoán có rất nhiều người muốn cạnh tranh. Chỉ là Lưu Lỗi, tôi có hơi lo lắng. Hơn nữa, tôi đến đây chưa lâu, cũng không định tranh với mọi người."

Thư ký Tống tự tin lắc đầu: “Không thể nào là Lưu Lỗi. Bí thư Hách không thích người sử dụng quan hệ thân thích vào làm cho nên nếu lãnh đạo của các người là người thông minh thì sẽ không tiến cử Lưu Lỗi."

Tô Du hơi nhướng mày: “Nhưng vậy chẳng phải nói em còn chút cơ hội sao?” Không tranh thì không tranh, nhưng lỡ như rơi trúng đầu cô, cô cũng rất vui vẻ mà chấp nhận.

"Vẫn còn chút cơ hội. Cơ hội rất là lớn. Đến cả hành động thói quen của bí thư Hách anh cũng tìm rõ cho em rồi. Có muốn xem thử không?"

"Không cần." Tô Du lắc đầu. "Không phải nói không thích dùng người dựa vào quan hệ sao, nếu em cái gì cũng đều biết rõ, bí thứ Hách người ta không phải vừa nhìn thì đã nhận ra em có người dẫn đường ngầm à?"

Thư ký Tống lại cất cuốn sách nhỏ vào túi: “Được rồi, sau này muốn biết thì cứ hỏi anh, anh và lão Nghiêm bây giờ đã trên cùng một chiếc thuyền rồi, có anh ta giúp đỡ, em chắc chắn có thể làm ít công to."

"Anh còn phối hợp với thư ký Nghiêm?"

"Đồng chí với nhau giúp đỡ thôi mà. Sau này anh ta đến đây làm việc, còn có người bưng trà nóng cho anh ta uống, không đến nổi người đi trà lạnh đâu."

Tô Du lập tức vui mừng.

Thư ký Tống này thực sự thông minh hơn những gì cô nghĩ trước đây.

Bây giờ xem ra, càng nhìn càng thấy hài lòng rồi. Trước đây tưởng rằng tính tình anh dễ thay đổi không đáng tin cậy, sau khi tiếp xúc lâu dần, phát hiện tác phong làm việc của anh cũng rất trầm ổn.

Bình thường chú ý nắm bắt thông tin, hiểu rõ mồn một những người bên cạnh mình. Cho nên mối quan hệ của anh vẫn rất tốt. Nói ra, anh làm việc còn chu đáo tỉ mỉ hơn cô một chút.

“Được rồi, em về văn phòng ôn tập đây, không nói với anh nữa.” Tô Du mỉm cười bước lên lầu.

Thư ký Tống nói: “Không nói chuyện lâu hơn chút sao?” Gần đây anh rất bận, rất ít có cơ hội gặp mặt. Mấy ngày nay ăn cơm cũng không thể ăn cùng nhau nữa.

Khó khăn lắm mới đặc biệt sắp xếp qua đây, còn chưa nói được mấy câu thì đã phải rời đi rồi.

Tô Du xua tay: “Như vậy không được, lỡ như em không thi đậu, tâm trạng không vui, đến lúc đó nói không giữ lời thì làm sao?"

Trái tim Thư ký Tống nhảy dựng lên: “Vậy em mau về ôn tập đi!"

Tô Du quay đầu lại mỉm cười với anh: “Được, em nhất đinh sẽ tranh thủ ôn thi.” Đến lúc đó, việc học và tình yêu đều mỹ mãn.

Trở lại văn phòng, Tô Du bắt đầu vùi đầu chăm chỉ học tập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận