Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 333. Sở Hồng không vui

Chương 333. Sở Hồng không vui


Ngoại trừ Lý Mai, Lưu Lỗi và Sở Hồng có vẻ không cam tâm ra, còn sắc mặt của Cao Ái Quốc và Hình Khải thì khá khó đoán hơn.

Trong văn phòng, hai người đều là đồng chí nam, vốn có cơ hội nhất, kết quả cuối cùng vậy mà lại bị một nữ đồng chí trẻ tuổi vừa mới đến cướp mất cơ hội.

Tô Du đều nhìn thấy biểu hiện của những người này. Đợi phó trưởng phòng Lưu và trưởng phòng Chu đi rồi, cô mới đứng dậy nói: "Cảm ơn mọi người đã bỏ một phiếu quý giá cho tôi. Cảm ơn! Tôi không ngờ mọi người lại ủng hộ tôi, dù sao tôi cũng sắp thi đại học rồi, bản thân tôi vẫn cảm thấy khá nắm bắt được, cho nên sau này cũng không có cơ hội tranh tuyển thư ký lãnh đạo gì đó, cơ hội quý báu như thế, tôi thật sự không ngờ mọi người lại nhường cho tôi… cảm ơn, cảm ơn mọi người đã cho đồng chí mới đến như tôi một cơ hội tốt như thế."

Cô nói xong liền cúi đầu trước mọi người.

Cao Ái Quốc và Hình Khải nghe Tô Du nói thế cũng thở phào một hơi.

Cũng may là Tô Du được chọn, dù sao sớm muộn gì cô cũng sẽ đi, sau này sẽ không cạnh tranh cương vị thư ký lãnh đạo với bọn họ.

Kết quả cũng không phải là quá tệ.

Trong văn phòng, mọi người đều rất thoải mái.

Lý Mai vui vẻ nói: "Tôi cảm thấy đồng chí Tô Du rất thích hợp. Sau khi cô ấy đến bộ phận của chúng ta, biểu hiện rất tốt."

Lưu Lỗi cười nói: "Chúng ta cũng nên cho người mới một chút cơ hội."

Cao Ái Quốc và Hình Khải đều mỉm cười.

Nhìn thấy mọi người ủng hộ Tô Du, Sở Hồng không khỏi ủ rũ nói: "Còn chưa biết trưởng phòng Chu và phó trưởng phòng Lưu chọn như thế nào, chúng ta cũng không nên đưa kết luận quá sớm."

Lý Mai cười nói: "Cho dù chọn thế nào, chắc chắn không thể là đồng chí Sở Hồng cô rồi."

"Không chọn tôi là để tránh hiềm khích."

Tô Du mỉm cười nhìn cô ta: “Thực ra tránh hiềm khích hay không đối với đồng chí Sở Hồng mà nói cũng chẳng có ảnh hưởng, đồng chí Lưu Lỗi là người có kinh nghiệm nhất trong văn phòng chúng ta."

Sở Hồng: "..."

Lý Mai cười khúc khích.

Lưu Lỗi thấy Sở Hồng khó chịu, vội nói: "Mọi người cứ yên tâm làm việc, chờ trưởng phòng Chu thông báo."

Tô Du lại bắt đầu tập trung yên tĩnh ôn tập.

Trong văn phòng bên cạnh, trưởng phòng Chu và phó trưởng phòng Lưu cũng đã đưa ra quyết định. Suy cho cùng thì trước đó họ cũng đã quyết định xong rồi, bây giờ các đồng chí trong văn phòng đều đồng tâm hiệp lực ủng hộ Tô Du, quyết định này không cần phải thay đổi nữa.

Trưởng phòng Chu nở một nụ cười hiếm thấy: "Xem ra đồng chí Tô Du bình thường cũng rất đoàn kết với các đồng chí khác, thời khắc quan trọng mọi người đều chọn ủng hộ cô ấy. Đồng chí này làm thư ký tạm thời cho bí thư Hách tôi cảm thấy yên tâm hơn."

Phó trưởng phòng Lưu nói: “Vậy thì khi nào chúng ta sẽ báo cáo cấp trên?"

"Hai ngày nữa đi, sớm quá sẽ không thận trọng. Trước tiên cứ tìm hồ sơ cá nhân của Tiểu Tô đã, chỉnh lại lý lịch của cô ấy cho rõ ràng, tôi sẽ tìm thời gian đưa cho bí thư Hách xem."

"Được, lát nữa tôi bảo Lưu Lỗi đi làm."

Mặc dù trưởng phòng Lưu không chính thức tuyên bố bầu chọn người với các đồng chí trong ban thư ký, nhưng phó trưởng phòng Lưu bảo Lưu Lỗi đi chỉnh lý lại hồ sơ cá nhân của Tô Du, cũng đủ khiến mọi người hiểu rõ.

Với sự sắp xếp như vậy, người trong ban thư ký cũng biết chuyện này đã được quyết định xong xuôi cả rồi.

Bởi vì là kết quả bỏ phiếu chọn của mọi người, cho nên những người khác dù có tiếc vì không được chọn, mà trong lòng cũng không dám có suy nghĩ khác.

Còn âm thầm tìm đến chỗ Tô Du để chúc mừng.

Khi tan sở, Tô Du vừa bước ra khỏi cổng đại viện thì thấy Sở Hồng, mỉm cười chào hỏi cô ta. Cô gái trẻ mà, dù sao chỉ cần không chọc đến mình, cô cũng không thích đi ức hiếp con gái nhà người ta.

Sở Hồng xụ mặt nói: "Chẳng có gì hay ho cả, chỉ là tạm thời thôi mà."

Cô gái nhỏ này rất thích chọc tức người ta. Tô Du thở dài: “Phải đấy, nhưng mà đồng chí Sở Hồng, ngay cả chức vụ lâm thời này cô cũng không làm được… có thể là vì quan hệ với thư ký Thạch, sau này làm thư ký chính thức của lãnh đạo cũng không làm được."

Sở Hồng cắn môi nhìn cô: “Tôi là sinh viên đại học, công tác hai năm của tôi cũng có kinh nghiệm, tôi còn trẻ hơn cô, cơ hội nhiều hơn cô."

"Tôi nói rồi, bởi vì thư ký Thạch nên cô hết cơ hội rồi. Có thể cô không biết, mỗi lãnh đạo đều không mong muốn thư ký bên cạnh mình là thân thuộc của một lãnh đạo khác. Nếu không thì bản thân còn gì là bảo mật để nói nữa chứ. Cô thấy phó trưởng phòng Lưu còn không muốn cho đồng chí Lưu Lỗi đi làm lãnh đạo thư ký rồi chứ. Lúc đầu thư ký Thạch còn có thể làm được thư ký lớn, hình như cũng vì không có chống lưng gì đó. Haizzz, thư ký Thạch sao lại không dạy cô những thứ này chứ…"

Cô lắc đầu rồi đi về phía Tô Đại Chí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận