Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 337. Đến văn phòng mới

Chương 337. Đến văn phòng mới


Sắc mặt Tô Du hơi nóng, xụ mặt xuống, nói: “Không sao, em cũng không phải kẻ khù khờ, hơn nữa, đợi em thi đậu rồi tính tiếp."

Thư ký Tống nghi ngờ nhìn cô: “... Em sẽ không nói một đằng làm một nẻo chứ."

“Nếu anh còn mua cho em ăn mấy thứ kỳ lạ đó nữa, e là em sẽ làm thế đấy.” Nhận tâm ý của anh là một chuyện, nhưng cũng không thể ép mình ăn mấy thứ tầm bậy tầm bạ đó.

Thư ký Tống nói: "... Hay là lần sau chúng ta đi uống sữa mạch nha, sữa bột cũng được?"

"...Lên xe đi!"

"Làm gì?"

"Về nhà!"

…………

Chủ nhật, ở nhà chăm chỉ học suốt một ngày, sáng thứ hai, Tô Du ăn mặc chỉnh tề, thắt một cái bím tóc nhỏ, trang điểm giản dị rồi đi làm.

Buổi sáng bí thư Hách vẫn chưa đến, nhưng thư ký Nghiêm đã đến văn phòng từ sớm, thấy Tô Du tới, anh ta mỉm cười nói: "Đồng chí Tô Du, sau này cực khổ cho cô rồi, nhất định phải chăm sóc tốt cho công việc và sinh hoạt của lãnh đạo đấy "

"Thư ký Nghiêm, anh yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức để không phụ lòng mong đợi của lãnh đạo."

"Được, thế thì tốt, bây giờ bí thư Hách còn chưa tới, để tôi nói lại cho cô cụ thể sắp xếp công việc thường ngày của bí thư Hách."

Tô Du vội vàng lấy ra một quyển sách nhỏ ghi chú lại.

Thông thường mà nói nếu không có quan hệ thì mấy công chuyện bàn giao này sẽ không chi tiết như vậy. Cùng lắm chỉ là bàn giao một số chuyện trên công việc, còn những kinh nghiệm đúc kết thường ngày, bao gồm cả thói quen sinh hoạt của lãnh đạo, đều sẽ không nói rõ.

Nhưng bởi vì mối quan hệ với thư ký Tống, thư ký Nghiêm vẫn là nên nhắc nhở vài câu.

"Nhất định phải đúng giờ, không được đi làm muộn, bí thư Hách rất nghiêm khắc. Đương nhiên, nếu là chuyện quan trọng thì cô phải báo trước."

Tô Du cẩn thận ghi lại tất cả, cảm kích nói: "Thư ký Nghiêm, cảm ơn đã nhắc nhở."

Thư ký Nghiêm mỉm cười nói: “Không cần khách sáo, cũng là để hoàn thành tốt công việc thôi. Cô có thể được ban thư ký chọn trúng, chúng tỏ rất có năng lực, tôi cũng không có gì phải lo lắng. Được rồi, tôi dẫn cô đi đến văn phòng của bí thư Hách. Trước khi bí thư Hách tới, cần phải làm một số công việc chuẩn bị."

Phòng làm việc của bí thư Hách rất đơn giản, trên bàn cũng không có đồ vật gì. Chỉ có một tách trà, cũng không cần thư ký Nghiêm căn dặn, cô lập tức châm nước sôi vào tách trà, sau đó lấy lá trà đặt trên tủ đựng trà cho vào. Lá trà cũng không đóng túi, mà là dùng giấy báo gói lại. Trước đây chủ tịch Tôn ở công đoàn nhà máy dệt cũng dùng loại lá trà này, Tô Du không ngờ, bí thư Hách cũng giống như thế, liền không khỏi cảm khái, các cán bộ đều thanh liêm như vậy.

Pha trà xong, Tô Du đi theo thư ký Nghiêm sắp xếp tài liệu trên bàn, tất cả đều phải đợi bí thư Hách xét duyệt.

Vừa chỉnh lý xong, bí thư Hách cũng vừa đến văn phòng, khi nhìn thấy Tô Du, ông ta vẫn có hơi sững sờ đôi chút.

“Xin chào, bí thư Hách.” Tô Du nghiêm nghị chào hỏi, trên gương mặt cũng chẳng có lấy một nụ cười.

Bí thư Hách nghiêm nghị gật đầu, sau đó nhìn Thư ký Nghiêm.

Thư ký Nghiêm cũng trịnh trọng nói: "Bí thư Hách, đây là Tiểu Tô từ ban thư ký."

“Ồ, tôi đã xem tư liệu rồi, là một đồng chí tốt, các người cứ bàn giao trước đi.” Bí thư Hách nói xong, cúi đầu uống trà, sau đó bắt đầu đọc tài liệu.

Thư ký Nghiêm đưa Tô Du ra ngoài.

"Bí thư Hách khá ít nói, bình thường làm việc nhiều, nói ít là được rồi. Đúng rồi, nhớ đừng thân cận với người khác quá, bí thư Hách không thích."

“Hiểu rồi.” Tô Du trịnh trọng gật đầu.

Quả nhiên mỗi lãnh đạo một phong cách, nhìn thư ký Thạch, rồi lại nhìn thư ký Tống, phong cách xử sự cũng mỗi người mỗi kiểu.

Trong thời gian làm việc mấy ngày nay, Tô Du cũng không có bao nhiêu cơ hội tiếp xúc với bí thư Hách, đa phần thời gian đi theo bên cạnh thư ký Nghiêm để làm quen công việc. Tô Du cũng không giành thể hiện trước mặt bí thư Hách. Suy cho cùng thư ký Nghiêm vẫn chưa rời khỏi, chắc chắn không muốn bị ai cướp đi cơ hội ở bên lãnh đạo của anh ta.

Dù sao ngày tháng còn dài, Tô Du cũng không vội. Thay vào đó an tâm học tập theo thư ký Nghiêm, nghiêm túc quan sát thói quen công việc ngày thường của thư ký Nghiêm. Cô phát hiện, thư ký Nghiêm đã bàn giao lại cho cô rất nhiều, nhưng vẫn có chỗ giữ lại.

Cho nên bình thường cô đều lưu tâm, quan sát ghi chép lại, dẫu sao những thứ này đợi thư ký Nghiêm đi rồi, cô cũng không biết học từ ai.

Ở ban thư ký, bởi vì Tô Du không còn tới văn phòng nữa, mọi người vẫn có chút không quen. Tuy Tô Du mới đến văn phòng này không lâu, nhưng vẫn để lại rất nhiều cảm xúc.

Không chỉ Tô Du không quen mà cả thị trưởng Trần cũng không quen. Cuộc họp yêu cầu bản thảo, kết quả người ta bị bí thư Hách mang đi làm thư ký tạm thời rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận