Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 341. Đi thi 3

Chương 341. Đi thi 3


“Ấy, bạn học, cậu cũng đến đây tham gia cuộc thi sao, đây là người nhà cậu đưa đến tham gia kỳ thi sao?”

Có một bạn học nam khoảng mười tám mười chín tuổi đứng ở bên cạnh sang chào hỏi. Nhưng mà người mà cậu ta đến chào hỏi là thư ký Tống.

Thư ký Tống: “…….”

Tô Du ở bên cạnh phụt một cái nở nụ cười.

“Đừng lo lắng, nhìn cái đầu đầy mồ hôi này, lát nữa làm sao mà làm bài thi được.” Nam sinh vừa an ủi vừa lau mồ hôi cho thư ký Tống.

Thư ký Tống trợn tròn mắt, “Tôi đây là đưa người khác đi thi!”

Nam sinh nhìn nhìn anh, sau đó quay qua nhìn khuôn mặt cười hì hì của Tô Du, xấu hổ lau mồ hôi rời đi, vừa đi còn vừa nói thầm, “Sao lại nhìn không giống chút nào? Người đi hộ tống lại còn căng thẳng hơn người đi thi là sao.”

Tô Du cười đưa khăn tay cho thư ký Tống, “Bạn học, đừng căng thẳng, nhanh lau cái trán đầy mồ hôi của cậu đi.”

Thư ký Tống đỏ bừng mặt nhận lấy, chuẩn bị lau cái trán, lại sợ làm bẩn khăn tay của Tô Du, vội vàng từ trong túi lấy ra khăn của mình lau mồ hôi. Sau đó trả lại khăn tay cho cô, “Em mang theo đi.”

Tô Du nhét vào trong túi, nhìn anh cười tủm tỉm.

Bị Tô Du nhìn chằm chằm như vậy, thư ký Tống cảm thấy mặt mình càng ngày càng nóng.

Cũng may rất nhanh sau đó liền có tiếng chuông vang lên, cổng lớn trường Đại học mở ra, mọi người ồn ào náo nhiệt đi vào bên trong trường.

“Đi về đi,” Tô Du vẫy tay, đầu cũng không quay lại hướng bên trong mà đi vào.

Thư ký Tống nhìn thấy bóng dáng cô biến mất trong đoàn người, trong lòng có chút thất vọng, lại cảm thấy nhẹ nhõm một chút, thở dài một hơi. Lúc này mới lấy xe rời đi.

Bài kiểm tra đầu tiên chính là ngữ văn. Tô Du cầm bài thi nhìn một chút. Bài kiểm tra trên cơ bản đều là kiến thức lấy từ sách giáo khoa.

Không giống với các đề thi khác nhau ở trương lai, đề thi đại học này tuân thủ quy định rất nghiêm ngặt.

Trên cơ bản thì không có gì khó lắm.

Về phần chủ đề màu đỏ của bài viết văn, đối với loại người thường xuyên viết bản nháp như Tô Du mà nói, cũng dễ dàng múa bút thành văn.

Sau khi làm bài thi xong, cô thậm chí còn thừa cả nửa tiếng để làm bài kiểm tra.

Tô Du cảm thấy rằng, nếu như chương trình học của mấy môn khác cũng lấy tiêu chuẩn giống như lần này thì chắc chắn cô có thể làm được bài thi rất tốt. Không cần phải nói đến trường đại học khác, Đại học Giang Đông chắc chắn sẽ không có chuyện gì cả.

Một tiếng chuông vang lên báo hiệu cuộc thi kết thúc, Tô Du liền thu dọn đồ của chính mình sau đó đi ra khỏi phòng học.

Mới ra đến cửa trường Đại học thì nhìn thấy thư ký Tống đã đứng chờ ở bên ngoài.

“Không cần phải nói cho anh biết kỳ thi như thế nào. Đi thôi, đưa em đi ăn cơm nào.”

“Không cần trở về nhà sao?”

“Về nhà làm cái gì, đường xa như vậy, ăn ở ngay gần đây thôi. Ăn xong thì em nằm úp sấp trên bàn nghỉ ngơi một chút. Sau đó buổi chiều lại tiếp tục đi thi.” Thư ký Tống sắp xếp mọi thứ một cách cẩn thận tỉ mỉ nói.

Tô Du nhìn anh như vậy, cười nói, “Thư ký Tống, anh có biết là bây giờ anh trông giống cái gì không?”

“Giống cái gì?”

“Giống như một người cha đang đưa con mình đi thi vậy.” Tô Du nhịn không được nở nụ cười. Cha của cô chưa bao giờ đồng hành cùng cô vượt qua kỳ thi cả. Nhưng mà cô có nhìn thấy cha của người khác cùng đi thi với con của mình. Rất giống với bộ dạng như đi đánh trận của thư ký Tống bây giờ vậy.

Thư ký Tống bỗng nhiên xấu hổ cào cào mái tóc, “Anh cũng là đi học hỏi từ những người khác.”

Nhìn thấy dáng vẻ mất tự nhiên của anh, Tô Du tiến lại gần anh, cười nói, “Đồng chí Tống Đông Chinh, cảm ơn anh.”

Mãi đến khi đi ăn cơm, thư ký Tống vẫn chậm chạp chưa chịu trở lại bình thường.

Vừa nãy đồng chí tiểu Tô cách anh gần như vậy, nở nụ cười dịu dàng như vậy, hoàn toàn khác hẳn so với lúc bình thường. Anh cảm thấy rằng, bản thân mình vừa nãy mới được trải nghiệm một cảm giác mới.

Cái này là sau khi có người yêu, mang theo một chút hương vị giống như kẹo ngọt vậy.

Ăn cái gì cùng đều cảm thấy rất ngọt ngào.

Nhìn về phía Tô Du đang yên tĩnh ăn cơm, anh mím môi cười cười, không khỏi mong chờ đến ngày mai, không biết ngày mai nên bắt đầu như thế nào nhỉ.

Người ta lúc bắt đầu làm người yêu của nhau, họ bắt đầu như thế nào nhỉ, muốn nói về cái gì?

Chắc chắn là phải cần đồng chí nam như anh mở đầu câu chuyện rồi, không thể để cho đồng chí nữ mở miệng nói trước được.

Không lẽ liền nói trực tiếp rằng, chúng ta bây giờ đã là người yêu sao.

Có cảm giác giống như nói chuyện quá thẳng thắn rồi, thiếu đi một chút hương vị tình cảm vào đó.

Là người luôn theo đuổi tình yêu bằng con đường ngắn nhất, lúc này anh cảm thấy chính mình không nên mở đầu dễ dàng như vậy được. Chung quy là nên nói cái gì, làm cái gì bây giờ. Để cho đồng chí tiểu Tô vui vẻ chính là khởi đầu tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận