Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 345. Hẹn hò 1

Chương 345. Hẹn hò 1


Tô Du nắm lấy cổ tay mình, "Thế anh thì sao?"

"Anh..." Thư ký Tống nói, "Anh nên làm gì thì làm đó chứ sao?"

"Ấy, ý em là anh không sợ nếu em vẫn thi trượt thì sẽ làm chậm trễ tương lai của anh à? Anh cũng lớn tuổi rồi, ngộ nhỡ sau này phải kết hôn thì làm sao. Thư ký Tống, em nói thật với anh nhé, ước mơ của tôi chính là được học đại học nên sẽ không buông bỏ ước mơ này vì những chuyện khác đâu."

Thư ký Tống đỏ mặt nói, "Thật ra cũng không có gì, chúng ta cứ ở cùng trước... Khụ khụ, ý anh là cùng lắm thì chúng ta sống chung mấy năm. Thật ra lúc cha anh kết hôn thì ông ấy cũng đã hơn ba mươi, gần bốn mươi rồi, cũng có sốt ruột gì đâu. Anh vội vàng xây dựng sự nghiệp tổ quốc vĩ đại, em đi học để giúp Trung Hoa phát triển, chúng ta đều vinh dự mà."

"Hì hì." Tô Du không nhịn được mà bật cười. Cô đi đến bên cạnh xe của thư ký Tống, kiễng chân ngồi lên trên. "Đi, đi ăn cơm thôi. Lát nữa không phải còn định đi xem phim à?"

Đồng chí nữ này thay đổi nhanh ghê ha.

Thư ký Tống không kịp trở tay, sững sờ ngồi lên xe, rồi sau đó bắt đầu giẫm xuống bàn đạp. "Muốn ăn gì?"

"Ăn cá kho tàu, sủi cảo trắng."

Tô Du nói một tiếng, rồi sau đó vươn tay liền ôm lấy eo anh.

Thư ký Tống lập tức kích động đến nỗi người run lên.

"Run rẩy gì thế, nhanh chút ha, em đói." Tô Du hùng hồn yêu cầu. Làm người yêu cô cũng không sung sướng gì đâu, cô cũng không phải vợ đảm mẹ hiền nên thích làm gì liền làm thế.

"Ừ." Thư ký Tống nuốt một ngụm nước bọt, giọng nói cũng bắt đầu run run.

Tô Du cười tủm tỉm, lặng lẽ cào vào phần eo của anh, ừm, xem như đã dự đoán trước.

Trên mặt và cổ của thư ký Tống đều đỏ, nóng ran.

Chuyện này cứ hơi khác với trong tưởng tượng của anh thế nào ấy. Anh vốn định bụng chờ đến lúc xem phim, len lén sờ sờ bàn tay nhỏ của đồng chí Tiểu Tô thôi.

Sao lại chậm một bước lớn rồi.

Lần này hai người cố ý đến tiệm cơm Đông Phương ăn cơm. Chọn sủi cảo trắng và cá kho tàu, ngoài ra còn chọn một đĩa rau xào.

Rất nhanh, thư ký Chu đã nghe được tin, từ văn phòng chạy tới.

Anh ta đã lâu không tiếp xúc với thư ký Tống, chỉ nghe được dăm ba câu từ phía em gái nhà mình.

Anh ta đã biết thư ký Tô giờ đang làm thư ký tạm thời cho bí thư Hách, vậy nên vừa biết tin hai người đến đã vội vội vàng vàng chạy tới.

"Thư ký Tống, thư ký Tô, sao hai người đến mà không gọi điện thoại gì cả, để tôi chuẩn bị trước một chút còn ăn cơm với hai người chứ."

Thư ký Tống: "..."

Chính là vì không muốn bị người khác làm phiền đấy!

Ở dưới bàn, Tô Du đá nhẹ vào cẳng chân anh. Lúc này, anh mới tươi cười với thư ký Chu, "Tiểu Chu, anh cứ làm việc đi, tôi và thư ký Tô cùng ăn một bữa là được."

"Thế sao được. Không thì thế này đi, bữa này tôi mời. Tôi ăn cùng hai người." Thư ký Chu nhiệt tình nói.

Thèm vào! Thư ký Tống hít vào một hơi, "Không cần, tôi và thư ký Tô còn có chuyện cần bàn bạc."

Thư ký Tô càng tò mò hơn, "Hai người bàn chuyện gì thế. Có phải gần đây có tin tức gì không, nếu có thật thì phải tiết lộ một chút đấy nhé."

Tô Du ăn miếng sủi cảo, cười nói, "Bàn chuyện yêu đương."

Thư ký Chu: "..."

Thư ký Tống đỏ mặt, cố gắng tỏ ra điềm tĩnh, "Đúng thế. Một người đã kết hôn như anh, còn cảm thấy hứng thú về chuyện yêu đương của người khác à?"

Thư ký Chu bắt đầu xấu hổ, cảm thấy hôm nay mình ra trận khá là bất lợi. Chẳng trách thư ký Tống vẫn luôn đuổi anh ta đi.

Thế này đúng là lúng túng quá.

Anh ta cười nói, "Chúc mừng chúc mừng, tôi cũng chưa nghe được tin gì cả."

Thư ký Tống dặn dò, "Đừng đi đâu cũng nói, chúng tôi vẫn đang làm việc chung đấy."

"Biết rồi, miệng tôi kín lắm, không nói cho ai hết, kể cả em gái tôi cũng không nói."

"Đặc biệt là em gái anh." Thư ký Tống nhấn mạnh.

"..."

Thư ký Chu nói hai câu liền nhanh chân chạy đi, người ta yêu đương, anh ta còn tham gia vào thì không hay cho lắm. Dù sao chờ có cơ hội là có thể mời khách. Chuyện lớn như thế mà người ta bằng lòng kể với anh ta, chứng tỏ có quan hệ thân thiết với anh ta rồi, còn lo lắng gì nữa?

Đợi thư ký Chu đi rồi, thư ký Tống vội vàng nói, "Anh không cố ý bảo anh ta không nói với người khác. Với địa vị bây giờ của em, anh cũng phải chú ý. Nếu không bí thư Hách sẽ hiểu nhầm em."

"Biết biết." Tô Du tiếp tục ăn cơm. "Sau này bí thư Hách biết chuyện cũng không sao cả. Dù sao đến tận mãi sau này chúng ta mới yêu đương."

Thư ký Tống nghe vậy, lòng như mở cờ trong bụng. "Thế... thế sau này anh tìm cơ hội nói nói với người ta nhé?"

Anh cũng đã có người yêu rồi, sao có thể không cho người ta biết chứ. Anh chỉ ước cho tất cả mọi người biết thôi.

Tô Du: "..." Cô xoa trán, "Đang yên đang lành đi khắp nơi rêu rao chuyện yêu đương này, em không làm được."

"... Mình anh rêu rao cũng được." Thư ký Tống nói xong liền cúi đầu ăn cơm, chóp tai đỏ bừng.

Sau khi cơm nước xong xuôi, hai người thẳng tiến đến rạp chiếu phim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận