Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 362. Làm mai 4

Chương 362. Làm mai 4


Bí thư Hách ho khan, nghiêm túc nói: “Cấp trên luôn quan tâm đến cuộc sống cá nhân của cấp dưới, theo suy nghĩ của chúng tôi, đều hy vọng các nhân viên chưa lập gia đình nên sớm kết hôn đi. Tiểu Tô nè, cô vẫn nên suy nghĩ cho bản thân mình.”

Tô Du lập tức ngượng ngùng.

Bí thư Hách cũng cảm thấy ngại, dứt khoát không nói chuyện nữa. Vẫn nên chờ về nhà để vợ ông nói đi, một người đàn ông như ông nói mấy chuyện như vậy cũng không tiện.

Bên phía nhà Hách, chủ nhiệm Tiêu đang ngồi chờ với thư ký Tống.

Vợ bí thư Hách đang làm cơm, vừa chuẩn bị món ăn vừa cùng thư ký Tống nói chuyện phiếm: “Tiểu Tống nè, cô nghe lão Hách nói lần này cháu mới hoàn thành một việc lớn, có lợi cho thành phố của chúng ta. Cho nên cô muốn mời cháu đến cùng dùng cơm sẵn dịp cảm ơn cháu.”

Thư ký Tống lộ vẻ khẩn trương: “Sao có thể như vậy được, đây chính là công việc cháu phải làm.”

Vợ bí thư Hách cười nói: “Không thể nói như vậy, có công lao thì phải khen thưởng. Cô không phải người cùng công ty với cháu, cô chỉ là một người dân bình thường, nên cảm ơn phải cảm ơn.”

Chủ nhiệm Tiêu ở bên cạnh khen: “Tôi không phải nói bừa đâu, Tiểu Tống chúng ta là một nhân viên rất giỏi, người kiên định đáng tin cậy, còn có bản lĩnh. Người xuất sắc như vậy, không thể không tìm được người yêu nha.”

Sau đó liền nói với thư ký Tống: “Tiểu Tống nè, Tiểu Tô mà lần trước cháu ăn cơm cùng chút nữa cũng đến đây dùng cơm. Cả hai cứ tự nhiên chuyện trò với nhau nha, là đàn ông phải nên chủ động một chút."

Thư ký Tống trở nên khẩn trương, thái độ này cũng không phải là giả.

“Chủ động chuyện gì?”

“Haiz, ngày thường cháu rất thông minh mà, sao tới loại chuyện này liền trở nên ngớ ngẩn vậy.” Chủ nhiệm Tiêu trêu ghẹo nói.

Vợ thư ký Hách cũng cười theo, tuổi càng lớn càng thích những tiểu bối ngốc ngốc.

“Tiểu Tống, chủ nhiệm Tiêu đương nhiên là bảo cháu chủ động tìm đối tượng đó. Bên phía lão Hách chúng ta cũng đã động viên Tiểu Tô rồi. Con bé tuy lớn hơn cháu nhưng lớn lên rất đẹp, vốn dĩ không nhìn ra được tuổi. Lại còn rất hiểu chuyện. Một người tốt như vậy, cháu còn có thể tìm ở đâu nữa.”

Thư ký Tống lập tức đỏ rực cả mặt.

Anh đương nhiên biết Tiểu Tô là người rất tốt, không một ai so sánh được!

Lúc mọi người trong nhà đang cười đùa, bí thư Hách cùng Tô Du đã trở về.

Vợ bí thư Hách vẫn là lần đầu nhìn thấy Tô Du, vừa thấy nhan sắc, thân hình cùng với khí chất kia của cô, trong lòng liền trở nên an tâm. Như vậy cô gái này giới thiệu cho con trai nhà họ Tống này hoàn toàn xứng đôi.

Xuất thân từ một gia đình công nhân, gốc gác rõ ràng. Cũng là nhân viên công chức, năng lực không kém. Tác phong chỉnh chu, cô gái này thật sự rất tốt.

Bà cười tươi, đón tiếp cô: "Đây là Tiểu Tô, vào phòng ngồi đi. Cô nghe nói lão Hách thay đổi thư ký nhưng mà chưa thấy qua. Nên bảo lão Hách mời cháu đến ăn một bữa cơm."

Tô Du nhìn nhìn bí thư Hách, có chút e ngại.

“Không có việc gì, ăn cơm là ăn cơm, tạm thời bỏ qua công việc. Không cần nhìn bí thư Hách của cháu đâu.” Vợ bí thư Hách kéo Tô Du đến ngồi bên cạnh bàn, vừa vặn đối diện với thư ký Tống.

“Đây là Tiểu Tống, nghe nói hai cháu cũng có quen biết nhau. Cô cũng không giới thiệu nữa. Lần này Tiểu Tống lập công, là một thanh niên có năng lực. Các cháu cùng nhau trò chuyện đi, chờ lát nữa liền ăn cơm.”

Vợ bí thư Hách vừa dứt lời liền đẩy bí thư Hách vào trong: "Ông đi đọc báo đi."

Bí thư Hách: “…”

Chờ bí thư Hách đi rồi, vợ bí thư Hách cùng Chủ nhiệm Tiêu vào trong phòng bếp nấu cơm.

Tô Du và thư ký Tống ngồi đối diện nhau, chưa nói câu nào. Cả hai đều cúi đầu, dĩ nhiên là có chút ngượng ngùng.

Chủ nhiệm Tiêu cảm thấy như vậy là không được, liền chạy ra đó: "Tiểu Tô nè, hai đứa nói chuyện với nhau đi, cả hai đều là người trẻ mà… Hơn nữa, Tiểu Tống cũng chưa có đối tượng."

Đầu hai người cúi càng thấp.

Tô Du lắp bắp nói: “Chúng cháu, chúng cháu lúc trước có quen biết nhau. Chính là cùng nhau làm cùng một công tác.”

Chủ nhiệm Tiêu nói: “Cho nên đây là có duyên phận đó. Người trẻ tuổi nên giữ liên lạc với nhau.”

Mặt Tô Du hơi hơi ửng hồng.

Chủ nhiệm Tiêu là một bà mai, đã làm mai cho bao nhiêu cặp rồi. Nhìn thấy tình huống này, liền biết cả hai đều chú ý đến đối phương. Chẳng qua trước kia cả hai chỉ quen biết, bỗng nhiên được giới thiệu gặp mặt nhau, nói chung cũng có chút ngại ngùng.

Nói xong bà ấy nhanh chóng đi vào phòng bếp, giúp đỡ vợ bí thư Hách nấu cơm.

Rất nhanh ba món một canh liền làm xong.

Bí thư Hách rất tự giác ra ăn cơm. Con gái trong nhà đều đã có gia đình, cũng không ở cùng nhau. Hai vợ chồng già, chủ nhiệm Tiêu, Tô Du và thư ký Tống, tổng cộng năm người, một bàn đồ ăn này rất phong phú.

Bí thư Hách đã rất lâu không ăn một bữa ngon như vậy, cúi đầu nghiêm túc ăn cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận