Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 363. Làm mai 5

Chương 363. Làm mai 5


Vợ bí thư Hách đá chân ông một cái.

Ông ngẩng đầu lên nhìn vợ của mình.

Vợ bí thư Hách cười nói: "Lão Hách nè, ông làm lãnh đạo như vậy coi sao được. Tiểu Tô là người tốt như vậy, ông cũng không biết quan tâm đến chuyện của cô ấy. Đơn vị nhiều thanh niên ưu tú như vậy, đáng lẽ ông nên giới thiệu cho người ta. Giống như Tiểu Tống đây, cũng rất không tồi nha.”

Bí thư Hách : “…” Chuyện này làm cho ông không biết làm sao nói tiếp.

Chủ nhiệm Tiêu giúp ông tiếp lời: “Tôi thấy không phải do bí thư Hách sai, cái này gọi là dưới chân đèn thì tối, càng là ở gần liền càng không chú ý tới.”

Bí thư Hách gật gật đầu.

Vợ bí thư Hách cười nói: “Tiểu Tô ăn nhiều một chút, sau khi ăn xong thì cùng Tiểu Tống tâm sự.”

Tô Du nhìn bí thư Hách: “Chuyện này có thể không tiện lắm.”

Bí thư Hách nói: “Người trẻ tuổi cùng nhau trò chuyện có gì mà không tiện?”

Mặt Tô Du lộ vẻ xấu hổ.

Thư ký Tống cúi thấp đầu.

Chủ nhiệm Tiêu và vợ bí thư Hách liếc nhìn nhau, đây chính là tình chàng ý thiếp rồi còn do dự nữa.

Bí thư Hách nghiêm túc nói: “Người trẻ tuổi nên lấy công tác làm trọng.”

"Vậy lúc ông còn trẻ sao có thời gian để tìm đối tượng?"

Vợ bí thư Hách cười cười.

Bí thư Hách: “…”

Chủ nhiệm Tiêu cười nói: “Đây cũng là vì quan tâm buổi xem mắt này. Cho nên bây giờ chúng ta đã tổ chức buổi xem mắt, cũng nên quan tâm một chút.”

Hai người trẻ tuổi yên lặng ăn đồ ăn, ai cũng không nói chuyện.

Xem ra vợ bí thư Hách có chút sốt ruột.

Thật vất vả mới ăn cơm xong, vợ bí thư Hách còn đang chuẩn bị cho thư ký Tống và Tô Du cùng nhau trò chuyện. Vậy mà Tô Du lại phải trở về văn phòng làm việc. "Tôi phải cùng lãnh đạo trở về làm việc. Không thể làm chậm trễ công việc của bí thư Hách được."

Bí thư Hách dưới sự uy hiếp của vợ mình nghiêm túc nói: "Cô ở lại đây cùng Tiểu Tống trò chuyện tiếp đi, chiều nay không có việc cần cô làm."

Nói xong liền nghiêm mặt rời đi.

Tô Du ‘phụng chỉ’ ở lại cùng thư ký Tống bồi dưỡng tình cảm.

Nhưng mà Tô Du giống như dè chừng việc gì nên cũng rất ít nói chuyện với thư ký Tống, hai người 'anh liếc em một cái, em liếc anh một cái', sau đó cúi đầu im lặng. Vợ bí thư Hách xem mà muốn sốt ruột. Hai người cũng nhìn ra vấn đề chủ yếu là do Tô Du, nhưng mà nhìn không giống là do chán ghét Tiểu Tống.

Chủ nhiệm Tiêu và thư ký Tống đi trước.

Vợ bí thư Hách bắt đầu công cuộc khuyên bảo tận tình: "Tiểu Tống đứa trẻ này là không tồi, trong nhà có người làm cách mạng. Tiểu Tống sinh ra trong gia cảnh như vậy nên có thể chịu khổ, lại biết cố gắng. Tiểu Tô à, cô cũng nhìn ra là chúng ta muốn tác hợp cho hai người. Cả hai đều lớn hết cũng nên có người yêu rồi."

Tô Du ngượng ngùng nói: “Cháu với thư ký Tống lúc trước có quen biết, cháu lại lớn hơn cậu ấy nên cũng không nghĩ đến phương diện này.”

“Nữ đại tam ôm gạch vàng* mà!”

*Chỉ người con gái lấy người con trai lớn hơn tuổi mình thì may mắn.

Tô Du đỏ mặt.

Vợ bí thư Hách liền cảm thấy thú vị: “Tiểu Tô, cháu nói cho cô biết, trong lòng cháu nghĩ như thế nào. Lúc trước không nghĩ đến, hiện tại nghĩ lại, có phải cháu chê Tiểu Tống phải không?”

Tô Du cúi đầu lắc lắc: “Thư ký Tống là người ưu tú, đặc biệt là lần này lập công, giúp người dân một chuyện tốt…”

Vợ bí thư Hách cười tươi: “Đây là một thanh niên tốt đó.”

“Nhưng mà bí thư Hách ngày thường không thích cùng cấp dưới tiếp xúc nhiều, lần này cô giới thiệu đối tượng cho cháu… cũng không tiện…”

Vợ bí thư Hách kích động gõ gõ cái bàn: “Không gì không tiện, hai người quang minh chính đại xem mắt, có gì mà không tiện. Lão Hách chúng ta không phải loại người như vậy.”

Thật ra bí thư Hách đúng là loại người như vậy. Tô Du hơi cười cười.

Vợ bí thư Hách nói: “Nếu không, cháu thử tìm hiểu với Tiểu Tống nhé? Thử xem sao?”

“… Dạ được.”

"Được rồi, như vậy thật tốt, khi buổi chiều tan làm, hai cháu đi xem phim đi. Chủ nhiệm Tiêu đã mua vé cho hai cháu rồi.”

“…”

Khi Tô Du trở lại văn phòng, bí thư Hách như vô tình nói: “Tiểu Tô này, chuyện lúc trưa, cô không cần phải để tâm đâu, chỉ là muốn tổ chức một buổi xem mắt thôi, cũng không phải có ý ép buộc cô. Nếu cô không thích, không thấy thích hợp thì cứ nói thẳng ra.”

Tô Du ngượng ngùng nói: “Mọi người vì quan tâm tôi nên tổ chức buổi gặp mặt, tôi cũng thật lòng cảm động. Tôi từ nhỏ không có trưởng bối, hiện tại có người vì tương lai của tôi mà quan tâm lo liệu, tôi cảm tạ còn không kịp, sao có thể từ chối tâm ý của mọi người được. Bí thư Hách, ngài cứ yên tâm, tôi quyết định cùng thư ký Tống thử xem sao.”

Bí thư Hách trầm mặc một lát, bưng tách uống trà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận