Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 375. Điểm thi đại học

Chương 375. Điểm thi đại học


Thư ký Tống hoảng hốt nói: "Có tuổi con mèo sao?"

Phải mất vài giây mới phản ứng được, đây không phải là điểm chính, điểm chính là,vừa rồi anh và đồng chí Tiểu Tô hôn môi đó!

Sờ sờ môi mình một cái, Tống Đông Chinh đỏ mặt, hưng phấn lên xe, sau đó như được bơm máu gà mà phi đi về nhà.

Tô Du vừa về đến nhà, người trong nhà liền ra khỏi phòng.

“Chị, chị đã về rồi!” Tô Đại Chí vui vẻ nói.

Tô Lâm vội vàng từ phòng bếp chạy ra, "Chị, chị chờ một chút, em làm đồ ăn cho chị."

“Không cần đâu, chị ăn rồi.” Tô Du sờ cái bụng căng tròn của mình.

“Nhất định phải ăn, là mì trường thọ.” Lưu Mai vội vàng rót nước cho chị dâu, “Chị, chị nghỉ ngơi một lát đi, sắp xong rồi”.

“Chị ăn mì rồi.” Tô Du nói.

Ngay tức khắc, Tô Lâm liền bưng một tô mì từ trong bếp đi ra, một tô mì nhỏ, nhìn giống như là tự làm.

"Chị, chị phải ăn một miếng là xong, không được để đứt."

Tô Tiểu Chí sáp lại nói.

Tô Du nói: "Tại sao thế?"

Tô Đại Chí nói: "Đây là một phần mì hoàn chỉnh, Lưu Mai làm cho chị, vì không để sợi mì bị đứt nên đã tốn rất nhiều công sức."

Gương mặt Lưu Mai đầy vẻ tranh công nhìn Tô Du .

Tô Lâm lập tức nói: "Chị, cái này là em nấu."

Tô Tiểu Chí nói: "Em thổi lửa."

Tô Đại Chí nói: "Em bỏ tiền."

“Được rồi, tranh cái gì, không phải chỉ là một phần mì thôi sao. Chị ăn là được rồi mà” Tô Du cầm đũa, cẩn thận hút vào trong miệng.

Cô vừa mở miệng thì vài cái miệng bên cạnh cũng theo cô phát ra những âm thanh hít vào.

Ánh mắt Tô Du nhìn lướt mọi người một cái.

Lại yên tĩnh trong giây lát.

Chờ Tô Du cuối cùng cũng đem sợi mì hút hết vào ăn xong, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Lưu Mai nói: "Chị, sang năm cả gia đinh chúng ta cùng nhau ăn sinh nhật đi. Em đảm bảo sẽ làm cho chị thật nhiều món ăn ngon."

"Muốn chị bỏ tiền để đổi lấy chuyện tình cảm, chị sẽ không làm. Chúng ta phải tiết kiệm tiền, đón sinh nhật lãng phí như vậy làm gì chứ?"

Lưu Mai: "... Bọn em bỏ tiền vẫn không được sao?"

“Như vậy thì có thể.” Tô Du lúc này mới gật đầu.

Trở lại phòng, Tô Du lấy ra cuốn sổ nhỏ, trên đó viết một dòng chữ ghi nhớ, lời dạy bảo của ông cụ Tô, "Sinh nhật phải ăn bánh trường sinh và mì trường thọ. Toàn bộ mì trường thọ ăn một lần không thể cắn đứt."

Kết thúc hai ngày thi trung học của Tô Lâm. Bên này kỳ thi của cô vừa kết thúc thì kết quả thi vào đại học của Tô Du đã được công bố.

Hôm thứ hai lúc đang làm việc, Tô Du nhận được cuộc điện thoái báo tin vui từ cô Từ.

Thành tích trong kỳ thi lần này của Tô Du rất tốt, về cơ bản đều đạt loại xuất sắc, trọn điểm là 500 điểm, điểm thi của Tô Du là 452 điểm. Số điểm này coi như là vô cùng tốt. Mà điểm chuẩn của Đại học Giang Đông cũng chỉ có 452. Số điểm này của Tô Du vừa vặn có thể đậu được Đại học Giang Đông.

Sau khi cúp điện thoại, Tô Du thở dài nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng có thể lên đại học rồi.

Buổi tối Tô Du quay trở về nhà đã tuyên bố với mọi người về tin tức mình đã trúng tuyển đại học.

Cả nhà lão Tô vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

Chị cả đã thi lên đại học rồi, còn là đại học Giang Đông nữa chứ.

Chị cả đúng là nói được làm được mà, một chút cũng không mơ hồ, trong lòng Tô Lâm rất lo lắng, nếu mình thi không được thì e rằng sau này sẽ khó sống đấy.

Tô Du nghiêm túc nhìn cả gia đình: “Bây giờ chuyện chị lên đại học đã chắc chắn rồi, thế thì tiếp theo chị sẽ chính thức bàn giao với tụi em một chút việc.”

Tất cả mọi người đều nghiêm túc nhìn cô.

Tô Du nói: “Đầu tiên, Lưu Mai, những cuốn sách kế toán của chị em hãy mang đi xem.”

Lưu Mai bị điểm danh đầu tiên đã giật thót tim: “Chị, em, em xem sách gì thế?”

Bao nhiêu năm cô không học tập rồi chứ?

“Nếu em muốn cả đời làm công nhân hiện thì coi như chị chưa nói cái gì cả.”

“Chị, em xem, em xem.”

Tô Du nói: “Hãy xem sách trước, sau khi xem xong, đợi sinh con xong hãy đi học lớp bồi dưỡng.”

“Ừ.” Lưu Mai nhanh chóng trả lời, dù sao trải qua thời gian dài như thế thì cô ta cũng đã hiểu rõ một đạo lý, nghe lời chị chắc chắn không sai đâu, nếu như không nghe lời chị thì mới là đồ ngốc đấy.

Tô Du lại bắt đầu điểm tên của của Tô Tiểu Chí: “Tiểu Chí cũng chuẩn bị đi lính rồi, sau này có thể ăn cơm nhiều hơn để nâng cao thể chất chọn lựa vào binh chủng tốt hơn.”

Tô Tiểu Chí gật đầu trong hưng phấn.

Tô Du lại quay qua nhìn Tô Lâm với vẻ kỳ vọng: “Tiểu Lâm bây giờ đang nghỉ hè rồi, bản thân hãy nói thật đi, thi ra sao rồi?”

“…Em cảm thấy vẫn ổn.”

“Thế thì hãy đến công xưởng dệt may làm công nhân thời vụ một thời gian đi, vừa hay có thể học chút tay nghề, nếu như không thi được cứ tiếp tục làm việc ở đó, thi được thì có thể kiếm chút tiền tiêu vặt cho mình.” Việc làm hè là điều rất cần thiết đấy.

“…” Khuôn mặt Tô Lâm rất uất ức.

*Tối nay sẽ có bom chậm nhất lúc 10 nhé^^
Bạn cần đăng nhập để bình luận