Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 377. Đến nhà 1

Chương 377. Đến nhà 1


Biết có người Thành phố đến xem hàng núi, các dân làng vô cùng vui mừng nhưng thư ký Tống lại hoàn toàn vui không nổi.

Tình trạng của các dân làng tệ hơn trong suy nghĩ của anh, người nào cũng ôm trơ xương ra. Với tình hình này còn đỡ, ít nhất cũng khỏe mạnh không có bệnh, ngày nào cũng có thể ăn no ngang bụng, những người dân ở nơi xa hơn một chút đã bị bệnh phù nề.

Những thanh niên trung thực ở đội sản xuất kéo tay của thư ký Tống nói: “Vị cán bộ này, thật sự cảm ơn các anh, chúng tôi nhất định sẽ tìm thật nhiều hàng tốt cho đất nước, kiếm tiền của đám tây kia.”

“…”

Ở công xã suốt hai ngày, thư ký Tống mang theo tâm trạng phức tạp quay về Thành phố, vừa đến đơn vị đã nghe thấy tin tức người yêu của mình thi lên đại học rồi.

Sau khi tan làm anh lái xe đưa Tô Du đi ăn mừng, còn chưa kịp ăn cơm đã đến trong công viên ôm lấy người thương xoay vòng vòng.

Xoay đến mức đầu Tô Du choáng váng hết cả lên, cũng không biết bộ dạng thư sinh nhẹ nhàng của anh lấy đâu ra sức mạnh như thế.

Sau khi xoay xong, thư ký Tống phát hiện mình đã không cẩn thận thất lễ nên nhanh chóng thả cô xuống, hai bên tai đỏ bừng hết cả lên.

Tô Du cố tình đanh mặt lại: “Công việc thế nào rồi?”

Thư Ký Tống lập tức lấy lại tinh thần: “Rất tốt, mọi người đều rất cố gắng, tin chắc không lâu sau đã có thể bắt đầu đổi lương thực rồi.” Nói rồi anh lại thở dài nói: “Cuộc sống của mọi người khó khăn như thế mà trước đây anh còn ăn tốt như thế.”

“Anh có ăn tốt hay không và việc họ có no hay không không có liên quan gì cả, nhưng việc anh có làm tốt không thì có quan hệ trực tiếp đấy, đồng chí Đông Chinh, hãy cố gắng làm thật tốt, vì người dân phục vụ.”

Thư ký Tống gật đầu, cầm lấy cây quạt vì người dân phục vụ quạt mát cho Tô Du.

“Đi ăn cơm nào, dù thế nào cũng phải chúc mừng em.”

“Đúng vậy, nên chúc mừng lắm, chúc mừng chúng ta vài năm tới cũng không thể gặp mặt nhau hằng ngày nữa.”

Thư ký Tống cảm thấy trái tim mình như bị đâm một dao, anh cũng quên mất sau khi người yêu học đại học thì sẽ phải ở trong trường.

Buổi tối sau khi cha Tống mẹ Tống biết tin Tô Du thi đậu đại học thì mẹ Tống đã đề xuất muốn mời cô đến nhà ăn bữa cơm để chúc mừng cô.

Tất nhiên mục đích quan trọng nhất chính là gặp mặt cô con dâu tương lai.

Hai người đã sớm muốn đề xuất rồi, chỉ là trước đó thấy hai người này phải giả vờ nên mới hẹn hò vì vậy họ làm cha mẹ cũng không thể quá nhiệt tình, bây giờ cuối cùng đã tìm được lý do quang minh chính đại nên mẹ Tống đã lập tức hành động.

Nghe thấy yêu cầu của mẹ Tống, thư ký Tống lập tức đỏ hết cả mặt lên: “Chuyện này con cũng đã nghĩ đến rồi, công việc dạo gần đây của con hơi bận.” Anh cũng phải hỏi qua ý kiến của đồng chí Tô Du chứ.

Cha Tống lại bắt đầu tìm cây gậy chống, khó chịu nói: “Cha thấy con thiếu đánh đấy, bận cái gì chứ, dù bận cũng phải quan tâm đến đồng chí nữ người ta chứ.”

Thư Ký Tống nhanh chóng trốn bên cạnh mẹ Tống: “Có chuyện gì cứ từ từ nói, động tay động chân làm gì chứ?”

Cha Tống cười ha hả nói: “Cha nói miệng không lại con.”

Mẹ Tống nói: “Lần này mẹ cũng giúp cha con đấy, mục đích của việc hẹn hò cũng là kết hôn thôi, nếu con không đưa người ta đến nhà thì đồng chí nữ nhà người ta sẽ nghĩ thế nào đây?”

“…” Thư Ký Tống méo miệng, người anh hẹn hò rất khác với các đồng chí nữ khác.

“Được, con sẽ suy nghĩ lại.”

Nhìn thấy cha Tống đã tìm thấy cây gậy chống nên anh nhanh chóng chạy vào trong nhà.

Vào trong nhà, thư ký Tống vội vàng bắt đầu lục lọi phòng của mình, nếu như muốn mời đồng chí Tô Du đến nhà thì không thể để cô nhìn thấy thứ không tốt.

Lúc ăn trưa hôm sau, thư ký Tống ấp a ấp úng nói với Tô Du việc cha mẹ mình muốn mời cô ăn cơm.

“Nếu em không muốn thì trễ chút đi cũng không sao.”

“Đi chứ, tại sao lại không đi.” Tô Du trả lời rất phóng khoáng: “Chuyện này có gì mà không muốn đi chứ.”

Nếu như đã hẹn hò rồi thì tất nhiên cô cũng phải tìm hiểu xem tình trạng trong nhà của đối phương để sau này có đối sách chứ.

Dù sao mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng là cái đề khó không có lời giải từ xưa đến nay.

Mẹ Tống vì chuyện Tô Du đến nhà ăn cơm nên đã tiêu hoang một lần, mới sáng sớm đã đi chỗ cung ứng mua thịt, nghe thư ký Tống nói Tô Du thích ăn rau củ tươi ngon nên cố tình chạy đến mấy chỗ cung ứng mua rau củ tươi ngon.

Trong mắt bà, Tiểu Tô là đứa trẻ tội nghiệp, cha mẹ mất sớm, một mình cô nuôi mấy đứa em trưởng thành, con người lại kiên cường tự lập, dựa vào năng lực của bản thân vươn lên, còn thi đậu cả đại học, những việc này phải cố gắng bao nhiêu chứ.

Đây đúng là hình mẫu điển hình cho việc quản lý nhà cửa, nỗ lực vươn lên mà, bà chỉ muốn lập tức đưa vị đồng chí nữ này lên làm nhân vật tiêu biểu của hội Liên hiệp phụ nữ thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận