Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 391. Sắp xếp chuyện tiếp đón sinh viên mới 2

Chương 391. Sắp xếp chuyện tiếp đón sinh viên mới 2


"Mọi người nghĩ xem, từ xa tới trong thời tiết nóng bức này thì cực khổ biết bao. Nếu như có người giúp đỡ xách đồ, cảm thấy sự chăm sóc to lớn của các bạn học cũ, cảm thấy sự bảo vệ của Đại học Giang Đông này. Đây mới là biểu hiện của lòng bác ái."

"Có bạn học nữ thân thiện nào giúp chỉ đường không?"

"Có chuẩn bị nước sôi để nguội hoặc là trà lạnh để các học sinh và phụ huynh vào trường uống không?"

"Có chuẩn bị các phòng ban để tư liệu không, để những học sinh mới nhập học có thể nhanh chóng hiểu rõ chuyên ngành của mình, hiểu biết về hoàn cảnh của Đại học Giang Đông chúng ta, phải nhanh chóng dung nhập vào mới có thể nhanh chóng tiến vào trạng thái học tập."

"Đều không có?" Tô Du giật mình, "Năm đó lúc tôi đi tham quan Đại học Thượng Hải, tôi đã thấy qua sự chiêu đãi của bọn họ. Các bạn học sinh, phải bắt kịp thời đại thôi."

Toàn bộ mọi người đều im lặng, chuyện này nghe có vẻ chênh lệch rất lớn đấy.

Nam sinh năm ba yên lặng giơ tay, "Bạn học Tô Du, hay là cô cho bọn tôi một ý kiến?"

Tô Du thở dài, "Chỉ có mấy người chúng ta thì không dễ làm đâu."

"Có người có người, bọn tôi đi triệu tập người tới." Nữ sinh năm ba nói.

Tô Du nhìn bảy tám người ở đây, do dự một chút, sau đó nói, "Có giấy bút không, tôi có ý kiến này."

Có người nhanh chóng đưa giấy bút qua. Tô Du viết vài dòng lên đó, "Đầu tiên ở đây có ai có kinh nghiệm quản lý hậu cần không?"

Tất cả mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi. Sau đó có một nữ sinh giơ tay lên, "Tôi ở ban hậu cần giúp đỡ thầy cô làm việc."

"Được, vậy cô sẽ là tổ trưởng xử lý hậu cần. Phụ trách đi về phía căn tin bên kia nấu các loại nước, chuyện này tìm ai làm sẽ do cô phụ trách. Tự cô tìm thành viên."

"Ừ." Nữ sinh gật đầu.

"Tổ vận chuyển, vận chuyển hành lý, người nào chịu trách nhiệm được, chuyện này cần người có sức khỏe. Biểu diễn tài năng và hình tượng của Đại học Giang Đông chúng ta."

"Tôi, sức khỏe của tôi tốt." Một bạn học nam rất cao đứng lên.

Tô Du gật đầu, ghi nhớ tên của cậu ta, "Cậu chính là tổ trưởng tổ vận chuyển, cậu sẽ phải đi tìm thành viên có sức khỏe tốt cho tổ, phụ trách giúp đỡ các học sinh mới tới xách hành lý."

"Được, không thành vấn đề!"

"Có bạn học nam hoặc bạn học nữ nào có tính cách cởi mở giúp đỡ chỉ đường không. Đi ra ngoài có người giúp đỡ chỉ đường là điều cần thiết. Phải có sự tương tác, đây chính là buổi biểu diễn quan tâm của Đại học Giang Đông chúng ta."

Phía trước có một nữ sinh năm ba giơ tay, "Tôi, tôi sẽ tìm người."

Tô Du ghi tên, sau đó tiếp tục nói, "Được, ngoài ra cô phải tìm các học sinh của khoa khác, tốt nhất mỗi khoa vài người, phân ra một nhóm người chỉ đường, một nhóm người dựng lều che nắng, đặc biệt lý giải cho các sinh viên mới về tình huống của khoa mình. Nhất định phải biết ăn nói, nhiệt tình yêu thương trường học. Đây chính là màn biểu diễn hình tượng của các khoa đấy."

"Được, tôi đi tìm người, tôi quen rất nhiều người."

Tô Du nhớ kỹ người này, người như này rất có duyên, là người cần phải quen biết.

Dưới sự sắp xếp, mỗi người trên cơ bản đều có công việc của nhóm mình. Tô Du sắp xếp công việc cho mọi người một lần nữa.

"Đối với Đại học Giang Đông chúng ta, các cô cậu quen thuộc hơn tôi. Phương diện khác tôi cũng giúp được gì cả, tôi chỉ giúp chuyển nhân sự được thôi, ở đâu cần thì chuyển qua đó. Có chuyện gì thì tới tìm tôi. Tôi làm một nhân viên liên lạc là được. Tất cả chúng ta làm tốt công việc nghênh đón này, vì sự vẻ vang của Đại học Giang Đông chúng ta!"

Buổi chiều, công việc đón tiếp của đại đội đã được sắp xếp đâu vào đấy.

Tô Du ghi tên của tất cả thành viên tiểu đội vào danh sách, bao gồm ở kí túc xá nào, cách thức liên lạc, cô đều ghi rõ ràng. Nếu như mọi người muốn tìm ai thì chỉ cần nói với cô một tiếng, cô sẽ hỗ trợ chạy đi tìm người.

Thầy giáo phụ trách đón tiếp nhìn thấy có rất nhiều học sinh trong trường đang giúp đỡ làm công việc này, hơn nữa còn là kiểu có tổ chức, tìm người hỏi thì mới biết là bạn học Tô Du mới tới giúp đỡ tổ chức.

Còn cố ý tìm Tô Du tán dương vài câu.

"Năng lực tổ chức của bạn học Tô Du rất tốt."

"Trước đây em làm công việc này nhiều lần cũng quen rồi. Nhìn thấy mọi người không có tính tổ chức nên em mới giúp đỡ đưa ra vài ý kiến thôi. Mấy bạn học cũng rất tán thành ý kiến này, thay đổi rất nhanh. Thấy mọi người nhiệt tình như vậy, em tin việc đón tiếp tân sinh viên này có thể hoàn thành thuận lợi. Đúng rồi thầy giáo, bây giờ em là nhân viên liên lạc của đội ngũ đón người mới, sau này thầy có chuyện gì cứ việc nói với em, em sẽ thông báo giúp thầy."

"Được, các em làm tốt như vậy thầy cũng không còn gì phải lo lắng nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận