Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 393. Bạn cùng phòng

Chương 393. Bạn cùng phòng


Ký túc xá có tám người, có ba người là người trong tỉnh tới báo danh với Tô Du, còn có hai người là đến từ tỉnh dưới cấp thành phố.

Lưu Vân Hương và Lý Hồng Hà xuất thân trong gia đình công nhân của tỉnh, Vương Hiểu Lỵ xuất thân trong gia đình công chức, Cao Lan và Trương Đan Đan xuất thân trong gia đình cán bộ tỉnh dưới.

Bởi vì vòng quan hệ này nên năm sinh viên mới và Tô Du cũng cảm thấy rất thân thuộc. Vừa thu dọn đồ đạc, vừa cười cười nói nói.

Mọi người thu dọn đồ đạc, còn Tô Du thỉnh thoảng dùng khăn mặt phủi giường chiếu.

Lưu Mẫn ở sát giường cô nói, "Sao cô cứ phủi giường vậy?"

Tô Du bất đắc dĩ nói, "À, giấc ngủ của tôi không được sâu. Cho nên yêu cầu rất cao về mặt giường chiếu. Chỉ cần ở trên có bụi thôi, tôi cũng không ngủ ngon. Vừa nãy tôi ngồi lên đó rồi nên mới phủi cho sạch sẽ."

Những người khác cũng nghe thấy, bọn họ đều ghi nhớ đến chuyện này.

Sau khi dọn đồ xong, Tô Du bèn đưa mọi người đi vòng quanh trường, làm quen sân trường Giang Đông xinh đẹp.

Sinh viên trong tỉnh rất tốt, còn những sinh viên từ tỉnh khác tới cũng rất vui vẻ. Không kịp chờ đợi đã đi theo Tô Du tham quan trường học.

Mấy ngày nay, Tô Du đã hiểu rõ chuyện của trường học rồi. Lúc giải thích cho mọi người, cô mang bộ dạng nghiêm chỉnh của một sinh viên cũ khiến mọi người bất tri bất giác sinh ra vài phần ỷ lại với cô. Có gì không biết thì tìm cô hỏi.

Trên đường gặp vài sinh viên trong đội đón tiếp tân sinh viên, khi thấy Tô Du, họ cũng chào hỏi cô.

Tô Du cười đáp lại, sau đó giới thiệu, "Đây là bạn cùng phòng của tôi. Tôi đưa bọn họ ra ngoài đi dạo một lát."

Mấy sinh viên mới đỏ mặt.

Mấy sinh viên năm cuối trong đội đón tiếp khách khí nói, "Sau này có chuyện gì khó khăn có thể tới tìm bọn tôi."

"Cảm ơn." Những sinh viên mới ngượng ngùng nói lời cảm ơn. Lòng cũng mừng thầm. Vừa tới trường học đã làm quen với bạn học mới, hơn nữa còn là những sinh viên năm cuối.

Dạo quanh trường một vòng, lúc mấy người trở lại phòng ký túc xá, những sinh viên này lại coi trọng Tô Du thêm mấy phần.

Buổi trưa lúc đi căn tin ăn cơm, nhìn thấy Tô Du cầm theo cà mên, cũng không cần Tô Du phải nhắc bọn họ đã tự giác đi theo.

Còn dư lại hai nữ sinh, một bĩu môi, một phụng phịu. Bọn họ cố ý đi lùi lại đằng sau.

"Chị Tô Du, nghe nói Hứa Lệ Lệ kia là con gái của một cán bộ cấp cao đấy."

Lúc ăn cơm, Vương Hiểu Lỵ có xuất thân trong gia đình cán bộ của tỉnh tiết lộ tin tức với Tô Du. Mặc dù xuất thân từ gia đình cán bộ, thế nhưng cha cô ấy cũng chỉ là một cán bộ nhỏ mà thôi cho nên cũng không có cảm giác làm con gái cán bộ.

Tô Du vừa ăn cơm vừa cười cười, "Quản cô ta làm gì, đây là trường học, không phải ở đơn vị." Từ lúc quay về kí túc xá, cô đã tới ban hậu cần kiểm tra thử, biết bên trong ký túc xá có một sinh viên thuộc gia đình cán bộ thành phố, thầy giáo nói cho cô biết, sở dĩ phân sinh viên đó tới phòng kí túc xá này là bởi vì cô cũng ở đây. Người cán bộ kia không phải ai khác mà chính là Phó thị trưởng Hứa mới nhậm chức.

Vốn dĩ cô còn muốn kết giao nhưng mà nhìn thấy đức hạnh của sinh viên này, cô tạm thời bỏ ý niệm trong đầu.

"Còn người kia thì sao?" Lý Hồng Hà hỏi.

Vương Hiểu Lỵ nói, "Chuyện này tôi cũng không biết, lúc báo danh tôi cũng không thấy. Cái cô Hứa Lệ Lệ kia là bởi vì trước đây tôi có gặp rồi, nghe người ta nói mới biết. Lúc đến còn có xe hơi chở tới đây."

"Xe hơi chở tới?" Mấy người đều trừng mắt.

Sau đó cúi đầu ăn.

Có xe hơi chở tới, không trêu chọc nổi.

Buổi chiều, Tô Du lại dẫn nhóm người mới, làm tốt công tác chào đón người mới.

Sau khi sắp xếp tốt công việc của mọi người, Tô Du lại đến gặp giáo viên ở văn phòng chào đón người mới, thảo luận về việc có nên giữ lại đội người mới lần này hay không.

Đây là lần đầu tiên trường đại học Giang Đông thử nghiệm mô hình đón người mới, nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ tân sinh, thậm chí một số lãnh đạo nhà trường còn đến xem tình hình, cũng thể hiện tán dương phong cách học tập của trường đại học Giang Đông. Mọi người quyết định về sau cứ làm theo mô hình này.

“Lần này ngoại trừ cán bộ hội sinh viên còn có một số sinh viên cuối cấp cũng chạy từ trong nhà tới hỗ trợ. Tôi phát hiện bọn họ đều chịu được khổ cực, hơn nữa cũng có năng lực. Nếu như có thể giữ được đội hình như vậy, về sau trường học có gặp vấn đề tương tự, thầy cô và mọi người không cần phải sắp xếp lại người nữa.”

Lúc này, trường đại học cũng có tổ chức hội sinh viên như này. Nhưng mà chuyện hội sinh viên phải quản bây giờ rất ít, cũng rất ít người, chỉ có một vài sinh viên ưu tú của trường vào hội sinh viên, có thể coi như là cán bộ trong sinh viên, thỉnh thoảng giúp nhà trường làm một số công việc. Vài người ở cùng với Tô Du trước đây đều là người của hội sinh viên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận