Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 395. Tự giới thiệu

Chương 395. Tự giới thiệu


Lý Hồng Hà: “Hội sinh viên là làm gì? Sao bọn họ đều thành cán bộ vậy?”

Tô Du cười nói: “Các phương diện đều ưu tú.”

Lưu Mẫn hưng phấn nói: “Vậy chúng tôi có cơ hội không?”

Tô Du vừa muốn nói chuyện liền nghe thấy giọng Hứa Lệ Lệ ở giường đối diện ho một cái.

Những người khác đều liếc nhìn cô ta.

Hứa Lệ Lệ hất cằm lên: “Chúng ta cũng vừa tới, tôi đề nghị mọi người tự giới thiệu.”

Nghe nói như thế, vẻ mặt mỗi người đều khác nhau.

Tự giới thiệu? Không cần thiết, đều đã rất thân quen rồi. Đều ăn cơm cùng nhau, đi dạo cùng nhau, tham quan khuôn viên trường, còn cùng nhau chia sẻ bí mật nhỏ. Mấy người đều không tự chủ nhìn về phía con dê đầu đàn - Tô Du này.

Tô Du nhìn Hứa Lệ Lệ, im lặng không nói.

Hứa Lệ Lệ hơi khó chịu trước thái độ của bọn họ. Trên thực tế cô ta luôn đợi những người trong ký túc xá này nói chuyện với cô ta, nhưng chờ đến tận buổi tối, tất cả mọi người đều không chủ động, ngược lại vẫn tiếp tục nói chuyện không ngừng với Tô Du kia, dường như có cảm giác bài xích cô ta.

Cho nên cô ta thực sự không nhịn được, chỉ có thể cắn răng mở miệng trước.

“Trước tiên hãy để tôi tự giới thiệu nhé, tôi tên là Hứa Lệ Lệ, người của thành phố Giang Đông. Cha tôi là Phó thị trưởng của thành phố Giang Đông. Mẹ tôi là trưởng ban phòng tổ chức của tỉnh.”

“...”

Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.

Vẫn là Tô Du phá vỡ yên tĩnh: “Sau đó đến tôi, tôi tên là Tô Du, người của thành phố Giang Đông, sau này mọi người được nghỉ học có thể đi đến nhà tôi chơi.”

Thấy cô mở miệng, Lưu Mẫn cũng trả lời một cách tự nhiên: “Tôi tên là Lưu Mẫn...”

Tất cả mọi người đều dựa theo mẫu giới thiệu của Tô Du. Không nói nhiều về gia đình của bản thân như thế nào, chứ đừng nói đến việc cha mẹ làm gì.

Cuối cùng đến lượt cô nữ sinh luôn trầm mặc, không nói gì kia.

Cô ta để hai bím tóc rất dài, xụ mặt nhìn mọi người: “Tôi tên là Lý Bình, người của tỉnh thành.”

Sau khi tự giới thiệu một cách đơn giản cũng không nói gì.

“...”

Quái nhân.

Sau khi kết thúc tự giới thiệu, mọi người tiếp tục nên làm gì thì làm cái đó, Hứa Lệ Lệ chờ mọi người lấy lòng cô ta, ngồi im một chỗ, chờ đến khi tắt đèn đi ngủ luôn.

Ngày 26, ngày cuối cùng đón người mới đến.

Tô Du vừa đến văn phòng của giáo sư Kim bên kia, bà đã cười nói: “Chuyện của em, cô đã thương lượng với các giáo viên một chút. Chuyện này không có vấn đề gì cả. Nhưng mà các em không nên vì những chuyện khác mà làm chậm trễ việc học tập.”

Tô Du nhanh chóng đảm bảo: “Giáo sư, cô yên tâm đi, chúng em chỉ là giúp trường học làm việc mà thôi, bình thường chắc chắn sẽ không chậm trễ việc học tập.”

Nhận được sự cho phép của giáo sư Kim, buổi trưa Tô Du liền triệu tập những người khác, nói cho bọn họ tin tức tốt này.

Sau này tổ chức của bọn họ sẽ hợp pháp. Mặc dù là nhân viên ngoài biên chế nhưng mà sau này trường học có chuyện gì, điều đầu tiên nghĩ tới sẽ là tìm bọn họ.

“Tôi có thông tin liên lạc của mọi người nên giáo sư đã yêu cầu tôi làm nhân viên liên lạc.”

“Làm liên lạc gì chứ, tôi thấy cô làm đội trưởng của đội chúng ta cũng được đấy.” Có sinh viên kêu lên.

“Đúng vậy, bạn học Tô, cô làm đội trưởng của chúng tôi đi, tôi thấy được đấy.”

“Kinh nghiệm làm việc của cô nhiều hơn chúng tôi, rất thích hợp.”

“...”

Mấy ngày nay Tô Du đưa mọi người đi làm công tác, bận bịu tứ phía, nhưng chỉ cần đội ngũ nào không tốt hoặc gặp phải khó khăn gì đó, bọn họ đều tìm đến Tô Du, một đến hai đi, cũng nghe quen người như vậy sắp xếp. Hơn nữa chuyện lần này vẫn là do Tô Du tranh thủ đó. Không để cô làm đội trưởng thì ai cũng không phục.

Tô Du cười nói: “Đều là làm việc thôi, gọi thế nào cũng giống nhau.”

Chờ những người khác tản đi, Tô Du liền đối chiếu thông tin liên lạc của mình với hội sinh viên bên này.

Sau này có chuyện gì thì cứ nói với cô một tiếng, để cô dễ thông báo cho mọi người trợ giúp.

Sinh viên của hội sinh viên nói: “Bạn học Tô, cô dứt khoát đến hội sinh viên của chúng tôi là được, lần tốt nghiệp lần này có vài trống chỗ nữa, dù sao cũng sẽ tuyển thêm người.”

Tô Du cười nói: “Tham gia hay không tham gia đều vậy thôi, dù sao thì đều làm công việc như vậy. Hơn nữa cái này cũng phải xem lãnh đạo của trường học sắp xếp. Tôi sao cũng được.”

“Chúng tôi đi xin lãnh đạo trường học. Chúng tôi có thể làm người giới thiệu.”

Tô Du cười cười: “Mọi người nhỏ tuổi hơn tôi, gây thêm phiền phức cho mọi người như vậy thì ngại lắm.” Đương nhiên là không ngại rồi, tôi có chủ ý này mà!

“Có gì phải ngại ngùng, thứ hội sinh viên của chúng tôi cần chính là những nhân tài ưu tú.”

Tô Du mím môi cười cười, có vẻ hơi ngượng ngùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận