Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 396. Ăn ngon 1

Chương 396. Ăn ngon 1


Ngày khai giảng chính thức là ngày 29 cho nên hai ngày 27 và 28 dứt khoát cho sinh viên nghỉ định kỳ, cũng coi như là cho sinh viên thời gian thư giãn.

Trước kia, thư ký Tống đã hỏi thăm rõ ràng thời gian sắp xếp của trường đại học Giang Đông nên ngày 27 đã chạy đến cổng trường học chờ.

Lo lắng sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến Tô Du, anh cứ thế chịu đựng không chui vào cửa.

Một mực chờ hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng mới chờ được người yêu đi từ cửa trường học đi ra.

Đi theo sau lưng cô còn có mấy sinh viên nữ, tuổi tác cũng không lớn lắm, mấy người rõ ràng đã hình thành hình thức vây quanh người yêu của anh.

Thư ký Tống không nhịn được cười một tiếng, biết ngay đồng chí Tiểu Tô luôn khác biệt, đi đến đâu cũng khiến mọi người chú ý.

Tô Du đang cùng những người khác cười nói đi về phía trạm xe buýt thì đột nhiên thấy thư ký Tống đứng ở một bên, thấy anh luôn đứng yên ở đó, dáng vẻ không dám đi tới, đột nhiên trong lòng mềm nhũn: “Đối tượng của tôi tới đón tôi rồi, tôi đi qua nhìn một chút.”

Tuổi tác của mấy bạn học đều không lớn lắm, hơn nữa còn đang đọc sách cho nên vẫn chưa có đối tượng. Trong trường đại học cũng nghiêm cấp quen đối tượng cho nên nghe được Tô Du nói có đối tượng thì đều rất kinh ngạc.

Lưu Mẫn nói: “Chị Tô Du, chị có đối tượng rồi?”

“Còn không phải sao, mọi người xem tuổi tác của tôi này, đổi thành nhà khác đã sinh cả em bé rồi, chúng tôi vẫn là do lãnh đạo ở đơn vị làm mối cho đó, nếu không phải vì tôi đang đi học thì đã sớm nói chuyện cưới gả rồi.” Tô Du cũng không sợ bị người ta biết, cô là sinh viên tại chức, đương nhiên khác với những sinh viên trẻ tuổi này. Có một số sinh viên tại chức còn kết hôn rồi mới vào đại học.

Nghe được Tô Du nói như vậy, mọi người cũng không cảm thấy kỳ quái.

Ngược lại thư ký Tống ở bên cạnh nghe được Tô Du nói như vậy, tim đập bịch bịch.

Nói chuyện cưới gả... Từ này thực sự rất là êm tai.

Sau khi tạm biệt mọi người, Tô Du liền chạy tới bên cạnh thư ký Tống: “Tại sao tới rồi không vào tìm em?”

“Sợ ảnh hưởng không tốt.”

Tô Du cười cười, đưa tay nắm lấy tay của anh: “Đi thôi, em đang chuẩn bị ngồi xe đi tìm anh đây.”

Thư ký Tống nghe nói như thế, trong lòng ngọt ngào. Đối tượng nghỉ liền đến tìm anh, có thể thấy được trong lòng rất yêu thích anh.

Nghĩ đến bản thân được Tô Du yêu thích, trong lòng của anh cảm thấy đặc biệt thỏa mãn. Một cô gái tốt như thế, ưu tú như thế, hung dữ như thế... Ừm, một cô gái có tích cách như vậy yêu thích anh, nghĩ thôi đã cảm thấy vui vẻ.

Hai người lên xe đạp cũng không vội vàng trở về nhà lão Tô mà là đi hóng gió.

Lúc này vẫn là buổi sáng, cũng không nóng lắm, thư ký Tống vừa đạp xe vừa hỏi tình hình của cô ở trường học.

“Còn có chuyện gì được sao, đều tốt hết. Cũng đều là một đám sinh viên không ra khỏi cửa trường, em còn không giải quyết được sao?”

Tô Du nói, ngược lại lại nhớ tới vị “đại tiểu thư” trong ký túc xá kia. Thế là hỏi nhân vật Phó thị trưởng Hứa.

Thư ký Tống cười: “Không phải người gì quan trọng đâu, chỉ là trước đây giữ chức vụ trong ban tuyên truyền tỉnh ủy, người từ tỉnh cử xuống đều có mấy phần kiêu ngạo.”

“Nghe nói còn đưa người ta tới bằng xe hơi. Ài, bao giờ em có loại đãi ngộ này thì tốt biết mấy.” Tô Du cố ý cảm thán nói.

“...” Thư ký Tống cảm thấy cái này có hơi khó khăn. Đừng nói bây giờ anh không có tư cách ngồi xe hơi, cho dù có tư cách thì cũng không thể sử dụng xe công cho việc tư. Trừ khi bản thân anh phải tự mua xe... Dường như không có khả năng đâu. Vì vậy an ủi Tô Du: “Thật ra ngồi xe đạp cũng rất tốt, gọi đến liền đến, cũng không cần đổ dầu.”

Tô Du gật đầu, ôm chặt eo của anh: “Còn có thể muốn ôm thì ôm nữa.”

Khuôn mặt của thư ký Tống lại đỏ, trong lòng vui mừng ghê gớm. Đưa tay ra chạm vào bàn tay đang đặt eo mình.

Đi dạo bên ngoài một lúc, thư ký Tống liền mang theo Tô Du đi đến quán cơm Đông Phương bên này.

“Chuẩn bị cho em ăn ngon.”

Thư ký Tống cười tủm tỉm nói.

Tô Du nghe vậy lập tức biến sắc: “Không phải cái lần trước đúng không?”

“Không phải, là gà rừng. Còn tươi ngon hơn cả gà trong nhà anh, không phải anh giúp trao đổi lâm sản sao, bảo tổ sản xuất bên dưới làm giúp anh một chút. Biết hôm nay em được nghỉ nên lúc tối mang qua đây, bảo bọn họ hầm giúp.”

Tô Du nghe vậy, vẻ mặt chờ mong, lại hỏi, “Cha mẹ anh có không?” Cô cũng không muốn thư ký Tống có con dâu quên mẹ. Quan hệ của cô và mẹ Tống rất tốt.

“Không dám lấy về, cái chúng ta có nhiều người nhìn chằm chằm. Rất khó giữ bí mật nếu có nhiều người biết, hơn nữa cái tính khí kia của cha anh, nếu như biết anh lợi dụng chức vụ của bản thân để làm điều này, ông ấy sẽ mất bình tĩnh. Chờ sau khi anh làm xong sẽ đem về cho bọn họ, cứ nói là mua ở bên ngoài.”

Lúc này, Tô Du mới hài lòng gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận