Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 402. Tống Tô

Chương 402. Tống Tô


Vợ trưởng phòng Chu cười nói: “Tiểu Tô, em vào nhà ngồi chơi, chị mới mua vải để may quần áo cho mẹ chị, em xem thử thế nào.”

Tô Du cười: “Được.”

Sau đó cô bảo thư ký Tống ở ngoài chờ một lát, bản thân thì theo vợ trưởng phòng Chu vào nhà.

Sau khi vào nhà, vợ trưởng phòng Chu lại không lấy quần áo cho Tô Du xem, mà là nghiêm túc nói: “Ban thư ký dự định tuyển thêm người mới, là do tổ chức tỉnh bên kia sắp xếp. Chị nghe lão Chu nói, hình như người mới chính là họ hàng bên vợ của thị trưởng Trần.”

Tô Du nói: “Vợ của phó thị trưởng Hứa chính là người của ban tổ chức tỉnh.” Lúc trước Hứa Lệ Lệ có nói qua, nhưng lúc ấy cô lại không nhớ kỹ.

Vợ trưởng phòng Chu nói: “Chuyện này em cũng biết? Mặc dù ngoài mặt hai gia đình bọn họ không có qua lại gì, thực ra quan hệ đằng sau có chút mật thiết. Em tìm cơ hội để nói với Tiểu Tống chuyện này đi. Lão Chu nhà chị không quan tâm đến chuyện này nhưng chị vẫn hiểu.”

Chị và Tiểu Tô có quan hệ rất tốt, tất nhiên sẽ bí mật nhắc nhở Tiểu Tô một chút.

Chị ta biết, Tiểu Tô là do bí thư Khâu đề bạt. Hiện tại còn hẹn hò cùng với thư ký của bí thư Khâu.

“Chị dâu, em cảm ơn chị.” Tô Du cảm ơn chị. Vợ trưởng phòng Chu có thể nói cho cô biết chuyện này, là đã xem cô như người một nhà mà quan tâm. Không uổng công cô lúc trước làm nhiều chuyện như vậy.

Sau trở lại ra vườn, Tô Du ba hoa chích chòe khen bộ quần áo chưa làm xong của bà cụ Chu lên tận trời, khiến cho bà cụ cười không khép được miệng.

“Bác đã nói không cần may, nhưng cứ may cho bác thôi. Có đứa con dâu hiếu thuận như vậy, bác cũng hết cách.”

Vợ trưởng phòng Chu: “...” Cũng không biết là ai nhìn chằm chằm miếng vải không rời mắt, cứ luôn miệng nhắc lúc còn trẻ chưa từng được mặc qua loại vải hoa đẹp như vậy.

Trên tầng nhà của phó thị trưởng Hứa, vợ phó thị trưởng Hứa đứng ở bên cửa sổ trên cao nhìn xuống, thấy bọn họ cười vui vẻ như vậy, xụ mặt quay người rời đi.

Nịnh trên nạt dưới.

Tô Du và thư ký Tống đi đến hiệu sách, mua một số tài liệu học tập, sau đó cả hai cùng đi dạo dưới bóng cây trong công viên.

Tô Du nhân cơ hội này, kể lại cho thư ký Tống nghe chuyện lúc nãy vợ trưởng phòng Chu nói. Để anh chú ý đến một chút.

Thị trưởng và phó thị trưởng đều là những người có chức quyền quan trọng. Nếu đúng là hai người họ cùng nhau hợp sức, bí thư Khâu sẽ gặp nhiều khó khăn.

Thư ký Tống nói: "Ông ta được điều đến đây làm việc cũng nhờ vào thế lực của cha vợ ông ta mà thôi. Loại người như thế này không cần phải lo lắng."

"Cha vợ ông ta là ai?"

“Là người trong tỉnh. Mà em cũng không cần phải lo lắng. Ai mà không quen biết vài người, có người nâng đỡ phía sau. Chỉ là chúng ta không cần để tâm đến, nếu không mọi chuyện sẽ trở nên rắc rối hơn đó?”

Tô Du gật đầu, cô đã hiểu. Giống như cấp trên lúc trước của cô, cũng có vài mối quan hệ với chính phủ. Nhưng mà đối với những chuyện bình thường như thế này, nếu là cô thì sẽ không tùy tiện nhờ vào quan hệ. Giúp đỡ nhau càng nhiều, mối quan hệ giữa hai bên càng chặt chẽ. Ai biết được có lúc nào bị đối phương kéo xuống nước hay không.

"Thật ra em cảm thấy chuyện này cũng được xem như là một cơ hội." Tô Du đột nhiên nói.

Thư ký Tống nhướng mày: "Cơ hội?”

“Bí thư Khâu và thị trưởng Trần cùng có cơ hội phát triển. Không có bạn bè nào là vĩnh viễn, cũng không có vĩnh viễn kẻ thù. Nhưng mà nếu họ có cùng kẻ thù với nhau? Bí thư Khâu và thị trưởng Trần quan hệ hòa thuận, đối với thành phố Giang Đông là kết quả tốt nhất.”

Thư ký Tống vuốt cằm suy nghĩ, cảm thấy như vậy cũng không phải không có khả năng.

“Chị Lý Mai và chúng ta có quan hệ không tồi, nếu gặp trường hợp cần thiết, anh cũng có thể nhờ chị ấy hỗ trợ một chút.” Tô Du nói

Thư ký Tống cười, nắm lấy tay cô: “Tiểu Tô nè, em thật sự là thiên tài. Có phải là em đã sớm suy nghĩ kĩ mọi thứ rồi không?”

“Tất nhiên rồi.” Cho dù có đi học, cô cũng phải đảm bảo bản thân không hoàn toàn xa rời công việc. Chờ sau khi cô trở lại, có thể dùng thời gian ngắn nhất để tiến lên.

Thư ký Tống nghiêm túc chấp tay nói: "Về sau mong được dạy bảo nhiều hơn."

Tô Du cười kéo lỗ tai anh: “Chỉ cần anh ngoan ngoãn.”

Thư ký Tống bất đắc dĩ cười cười, lấy ra một chiếc hộp nhỏ, đưa cho cô.

Tô Du nhìn thoáng qua, là một cây bút máy.

"Anh làm gì vậy?”

"Quà chúc mừng em vào đại học." Thư ký Tống đỏ mặt: "Anh nhờ người mua từ Thượng Hải về. May là kịp trước khi em nhập học chính thức."

Tô Du cười cầm bút máy vuốt ve một chút, phát hiện trên đó có khắc một dòng chữ. Hiện tại không có máy móc có thể làm được như vậy, chắc chắn là được khắc thủ công, dòng chữ được làm rất sắc sảo. Cây bút được xịt một lớp màu bóng loáng sau khi chạm khắc.

Tống Tô.

Ồ, anh còn biết những chuyện lãng mạn như khắc tên này nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận