Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 406. Bầu cử chủ tịch 1

Chương 406. Bầu cử chủ tịch 1


Cái gọi là sự nghiệp truyền bá tri thức, là một giáo viên có trách nhiệm, họ cực kì thích việc giảng giải nghi hoặc cho sinh viên.

Trong mắt bọn họ, sinh viên giỏi chính là thích đưa ra những câu hỏi.

Giáo sư Trần sau khi giải đáp mấy câu hỏi, tò mò nói: "Bạn học này, chúng ta có gặp nhau ở đâu không?" ”

"Em cũng cảm thấy giáo sư rất quen mắt, suy nghĩ một chút hình như mỗi buổi sáng đọc sách thường xuyên thấy thầy đang luyện kiếm. Hình như là Thái Cực kiếm."

"À, hóa ra..." Giáo sư Trần lúc này mới hiểu ra. Mấy ngày nay tân sinh viên đến nhập học, ông hình như có nhìn thấy một nữ sinh sau khi tập thể dục sẽ ôm một quyển sách ngồi đọc.

"Hiếm khi học sinh mới khai giảng đã ham học như vậy." Giáo sư Trần khen ngợi.

Tô Du cười nói: "Trước kia em không có cơ hội thi đại học, sau này thật vất vả mới tự học thi đậu được, trong lòng rất quý trọng. Không giấu gì thầy, em đã luôn luôn thích văn học. ”

"Em tự học để thi?" Giáo sư Trần ngạc nhiên nói. Hoàn toàn không nghĩ tới cô sinh viên này lại là tự học. Nhưng nhìn vào tuổi tác, cô thực sự trông lớn hơn các sinh viên khác.

Tô Du gật đầu: "Đúng vậy, em đã tham gia công tác nhiều năm nhưng vẫn không thể bỏ giấc mơ văn học của mình, cho nên em quyết định đi học đại học.”

Giáo sư Trần nghe vậy, ấn tượng với sinh viên này lại tốt hơn mấy phần. Sinh viên ham học hỏi và có tài năng học tập thế này. Quan trọng vẫn là có thể giữ được tinh thần nhiều năm như một. Cái này đòi hỏi rất nhiều ý chí và sự bền bỉ.

Tô Du ngượng ngùng nói: "Giáo sư, em lớn hơn các bạn cùng lớp, khả năng tư duy có thể kém hơn mọi người nhưng mà em nhất định sẽ cố gắng. Sau này mong giáo sư chỉ bảo nhiều hơn. ”

"Bạn học này."

"Em là Tô Du."

"Bạn học Tô Du, giải đáp thắc mắc là chức trách của giáo viên, em chỉ cần có lòng học hỏi thầy sẽ dạy thật tốt. Khả năng tư duy có thể được cải thiện. Đừng nản lòng.”

Tô Du vui mừng gật đầu: "Vâng, em nhớ kỹ rồi. Cám ơn giáo sư. ”

Tiết học sau lại gặp giáo sư Triệu, một người quen cũ.

Giáo sư Triệu là một nữ giáo sư có bề ngoài hơn sáu mươi tuổi, mặc dù bề ngoài của bà ấy không được đẹp lắm nhưng khí chất rất tốt. Vừa nhìn đã biết bà là người quanh năm đọc sách.

Tô Du và bà ấy gặp nhau vài lần nhưng cũng không có nói chuyện, thường xuyên tìm sách, sau khi tìm được mượn về phòng đọc. Chẳng qua trong quá trình tìm sách có gặp nhau mấy lần. Nhưng Tô Du cơ bản xem như không quen biết, chuyên tâm vào tìm sách vở.

Lúc này giáo sư Triệu cũng tò mò nhìn Tô Du, Tô Du lộ vẻ kinh ngạc. Hai người không chút dấu vết nhìn nhau. Sau đó giáo sư Triệu bắt đầu giảng dạy.

Tô Du vừa ghi chép, vừa nghĩ chờ lần sau tới thư viện sẽ chào hỏi vị lão giáo sư này.

Vất vả lắm mới kết thúc tiết học vào buổi chiều, đa số sinh viên đều thở dài một hơi thoải mái.

Ngày đầu tiên đến lớp, hơn nữa nội dung tiết học lại xa lạ như vậy, tất nhiên sẽ cảm thấy rất mệt mỏi. Tất nhiên cũng có một vài người bẩm sinh là học bá, giống như gà chọi vậy, khi được học tập kiến thức lại cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Mọi người sau khi trở về ký túc thì đi ăn tối. Các cô gái trong ký túc xá đều thích ở chung với Tô Du. Ở bên cạnh Tô Du luôn khiến cho bọn họ cảm thấy rất an tâm trong hoàn cảnh xa lạ này.

Hơn nữa còn có thể học được một vài thứ từ Tô Du.

Hứa Lệ Lệ nhìn thấy mấy người vây quanh Tô Du rồi rời khỏi phòng học, cũng không gọi cô ta lại, trong lòng nghẹn một cỗ tức giận. Cảm thấy bản thân bị cô lập.

Lại nhìn Lý Bình vùi đầu viết chữ, cô ta nhíu mày nói: "Này, cô không ăn cơm sao?”

"Bây giờ không đói." Lý Bình nói xong tiếp tục cúi đầu ghi chép.

"Đồ lập dị." Hứa Lệ Lệ tự mình bưng hộp cơm đi ra ngoài. Nếu không phải không tìm được bạn, cô ta mới không gọi người kỳ quái này, mỗi ngày đều không nói cái gì cứ như đang giấu diếm cái gì vậy.

Cô ta quyết định lát nữa trở về nhất định phải xin đổi ký túc xá. Tuyệt đối không ở trong này.

...

Mọi người bắt đầu thích nghi trong tuần đầu tiên. Tô Du cũng được hội sinh viên thông báo trở thành thành viên mới của hội.

Ngày đầu tiên đến hội sinh viên, Tô Du cảm thấy tình huống của hội sinh viên này thật sự chẳng ra làm sao cả.

Cuộc sống đại học lúc này đều là học tập, hội sinh viên không có nhiều người, hơn nữa bình thường cũng không có ai chú ý đến nhóm này. Là một thành viên của hội sinh viên, thỉnh thoảng chỉ cần làm theo sự sắp xếp của trường, lúc có sự kiện lớn của trường thì tham gia đóng góp một chút mà thôi.

Bởi vì chủ tịch hội sinh viên tiền nhiệm đã tốt nghiệp cho nên đang tổ chức bầu cử chủ tịch hội sinh viên mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận