Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 407. Bầu cử chủ tịch 2

Chương 407. Bầu cử chủ tịch 2


Tô Du nói: "Cái này là để sinh viên lâu năm tham gia đi. Có khi là sinh viên năm tư. ”

Người đề cử cô làm thành viên của hội sinh viên - Chu Ngọc cười nói: "Cũng không hẳn, có khi là năm ba hoặc là năm hai. Nói chung ai làm tốt thì người đó được chọn."

Tại sao lại không có năm nhất? Tô Du sờ sờ cằm.

Mặc dù có chút khó khăn nhưng cô cảm thấy mình vẫn có thể thử một chút. Chủ yếu là các thành viên hội sinh viên hiện tại rất có khả năng lãnh đạo phân công nhiệm vụ và công việc cho người khác. Có nghĩa là tương lai sau này của bọn họ rất sáng lạn. Mọi người đều là sinh viên ưu tú trong khoa của bọn họ cho nên cô phải làm lãnh đạo của bọn họ thì sau này tốt nghiệp rồi mới có thể để lại ấn tượng được.

"Vậy đến lúc đó là tự mình chọn hay là giáo viên chọn?"

"Các giáo viên đã thống nhất là bỏ phiếu." Chu Ngọc tò mò nói: "Em hỏi cái này làm gì?”

"Quan trọng là ở chỗ tham dự, em cũng muốn tham gia một chút để rèn luyện bản thân. Năm nay khẳng định là không trúng được, nhưng trước tiên cứ tìm hiểu một chút về quy định đi, sau này còn tranh cử."

Nói như vậy sau khi trở về ký túc xá, Tô Du bắt đầu vùi đầu vào công việc, lập kế hoạch xây dựng hội sinh viên.

Trong chiến dịch tranh cử này, cô chắc chắn không có lợi thế. Dù sao cái gì cũng có thứ tự trước sau. Cho dù cô có đến đăng ký sớm cũng không bằng những sinh viên cũ ở đây mấy năm. Hơn nữa là một sinh viên ưu tú.

Cho nên cô không thể so sánh với người khác, chỉ có thể so sánh với tương lai.

Để cho mọi người thấy dưới sự lãnh đạo của cô, hội sinh viên trong tương lai sẽ trở thành sự tồn tại như thế nào.

Đối với người biết tương lai như cô, viết cái này chả khác gì lấy đồ trong túi. Nhưng Tô Du cũng không sao chép lại cách thức ở tương lai. Suy cho cùng thì tư duy lẫn hình thức xã hội bây giờ cũng không có thể cởi mở như vậy được.

Cho nên cô đã thêm một số ý tưởng vào trong đó.

Lúc mọi người trong ký túc xá biết cô tham gia hội sinh viên, hơn nữa còn chuẩn bị cho cuộc bầu cử chủ tịch hội sinh viên ai cũng đều ngạc nhiên cả.

Lý Hồng Hà nói: "Chị Tô Du, chị thật can đảm.”

Tô Du cũng không ngẩng đầu lên nói: "Thất bại là mẹ thành công, thử rồi mới biết chỗ nào không được. Các em vẫn còn trẻ, lại càng không sợ thất bại. Hội sinh viên không phải là chuẩn bị để tiếp nhận các thành viên mới sap, các em cũng có thể viết đơn xin thử đi. Nếu thất bại thì tổng kết kinh nghiệm năm sau lại tái chiến, cũng chả mất cái gì. Nếu như thành công thì tất cả đều vui. ”

Những người khác lắng nghe xong thì cảm thấy được cổ vũ rất lớn.

Nhao nhao nằm sấp trên bàn bắt đầu viết đơn. Sau khi viết xong còn chuẩn bị tìm Tô Du chỉ điểm thì nhìn thấy cô đang viết, bọn họ cũng không quấy rầy cô nữa.

Bên kia Lý Bình cũng cầm giấy bút chuẩn bị viết, viết được một nửa lại từ bỏ, sau đó gấp lại.

Hứa Lệ Lệ ở trên giường bên cạnh cô ta đọc sách. Nhìn thấy mọi người điều viết thì cảm thấy rất nhàm chán.

Toàn trường có nhiều sinh viên như vậy mà hội sinh viên cũng chỉ có mấy vị trí, còn muốn dựa vào một tờ đơn để được chọn, chẳng thực tế chút nào. Còn không bằng cô ta trở về tìm mẹ hỗ trợ.

Tô Du luôn viết kế hoạch cho tới thứ bảy. Bởi vì ngày hôm sau được nghỉ, cho nên sau khi tan học vào buổi chiều cô đã thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.

Những người khác sống ở thành phố Giang Đông cũng quyết định về nhà một chuyến.

Ra khỏi cổng trường Tô Du nhìn thấy thư ký Tống. Anh ăn mặc thoải mái, rõ ràng là chuẩn bị tươm tất rồi mới ra ngoài.

Tô Du chạy tới ngồi trên xe của anh: "Đi nhanh, đi nhanh. ”

Thư ký Tống không hiểu gì, thấy cô sốt ruột thế cho rằng có chuyện gì, vội vàng đạp xe chở cô đi.

Kết quả sau khi rời khỏi phạm vi trường học Tô Du liền đưa tay ôm eo anh: "Ai da, mệt quá đi thôi. ”

“... Có chuyện gì vậy?" Thư ký Tống tò mò nói.

Tô Du tựa vào lưng anh nói: "Không có việc gì, chính là muốn dựa vào anh nghỉ ngơi một lát. Nhưng mà không tiện làm trước trường. ”

Mặt thư ký Tống lập tức nóng lên, trong lòng vui sướng: "Cứ tự nhiên dựa vào, anh tắm rồi, trên người rất sạch sẽ."

"Ừm." Tô Du mím môi cười. Ra ngoài đón bạn gái đều phải tắm rửa thay quần áo, cứ như là mới quen nhau vậy.

Thư ký Tống còn tưởng Tô Du thật sự mệt mỏi cho nên lời đến miệng rồi cũng không hỏi, để cô nghỉ ngơi thật tốt. Kết quả Tô Du ngược lại hăng hái, tựa vào người anh nói về sự tích huy hoàng của mình ở trường. Sau đó hỏi chuyện của đơn vị.

"Có thể anh không nghĩ tới, chuyện người nhà của vợ thị trưởng Trần tới ban thư ký, Trần thị trưởng căn bản không biết là ai làm."

"Em làm sao biết thị trưởng Trần không biết?"

"Mấy ngày trước mở ủy ban thường vụ, phó thị trưởng Hứa đề cập đến một vấn đề bị Bí thư Khâu bác bỏ. Thị trưởng Trần lúc đó cũng không đồng ý.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận