Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 408. Chuyện của thị trưởng Trần 1

Chương 408. Chuyện của thị trưởng Trần 1


Bên trong đại viện của gia quyến thành phố, vợ phó thị trưởng Hứa đang ở trong nhà oán trách nhà lão Trần. Bà ta tốt xấu gì cũng bỏ sức lực ra rồi. Để cho hai người không có bản lĩnh gì đến ban bí thư thành phố, cho dù bà ta có quyền lực trong ngành cũng rất áp lực. Có bao nhiêu con mắt đang nhìn vào đây này.

Mạo hiểm lớn như vậy cũng là vì muốn có quan hệ tốt với thị trưởng Trần. Nếu như vậy thì chồng bà ta sẽ có một chỗ dựa vững chắc ở trong thành phố này.

Ai biết nhà họ Trần lại ăn xong đổ vỏ không nhận người.

"Lát nữa tôi đi tìm Từ Thục Phân."

Từ Thục Phân là vợ của thị trưởng Trần, là một bà nội trợ chính hiệu. Nếu không phải có một ông chồng làm thị trưởng, vợ phó thị trưởng Hứa cũng muốn giao lưu với bà ta.

Phó thị trưởng Hứa nhíu mày nói, "Tìm bà ta làm gì, bà làm như vậy cũng không thích hợp. Tôi mới đến cũng không thể quá ra vẻ, hơn nữa tôi vẫn chưa chọn về phe nào mà bà nhiệt tình như vậy làm gì? ”

"Tôi nhiệt tình như vậy là vì cái gì, còn không phải là vì ông sao. Nhà họ Khâu ông ta có thể từ vị trí phó thị trưởng lập tức leo lên vị trí bí thư, ông cũng có thể.”

Phó thị trưởng Hứa không nói câu nào. Nếu nói không có tham vọng thì không thể nào.

"Chờ một chút, tôi phải suy nghĩ thật kỹ."

Phó thị trưởng Hứa đồng ý chờ nhưng vợ ông ta lại không muốn chờ.

Buổi tối lúc giặt quần áo bà ta nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhắm lúc vợ thị trưởng Trần xuống lầu đi đến bên cạnh ống nước trong sân, bà ta liền cố ý bưng quần áo chạy tới.

Hai người chào hỏi sau đó bắt đầu giặt quần áo. Sau khi vợ phó thị trưởng Hứa giặt một bộ quần áo thì bắt đầu khơi mào câu chuyện.

"Thục Phân, bà nói có phải có một số người này vô ý vô tứ quá không."

Vợ thị trưởng Trần nói: "Làm sao vậy?”

"Còn không phải là thân thích của tôi ư, đến nhà tôi ăn nhờ ở nhờ, nhờ làm một chút việc thôi vậy mà cứ một mực từ chối. Nhưng mà bà nói xem, nếu như không muốn giúp đỡ thì đừng chiếm chỗ tốt chứ, có phải không?"

"Đúng là như vậy." Vợ thị trưởng Trần gật đầu. Bà ta là nội trợ, bình thường không quan tâm đến vấn đề này cho nên không thể nghe ra được cái gai trong lời này.

Vợ phó thị trưởng Hứa buồn bực mím môi, cảm thấy không có cách nào nói chuyện được với người này cho nên dứt khoát nói: "Thục Phân, quan hệ hai chúng ta, tôi cũng không nói nhiều nữa. Lần trước ở Ủy ban Thường vụ, lão Hứa nhà tôi đề xuất đề nghị kia, lão Trần nhà bà sao lại không nói giúp một chút. Lão Hứa nhà tôi mới đến, vẫn cần lão Trần nhà bà giúp đỡ."

Vợ thị trưởng Trần vừa nghe lời này đã liên tưởng đến chuyện lúc trước, nhất thời hiểu ra.

Bà ta lộ vẻ xấu hổ, động tác giặt quần áo cũng tăng tốc: "Tôi thật đúng là không biết cái gì, cũng không nghe lão Trần nhà tôi nói gì cả. Bà biết đấy, bình thường tôi rất ít khi quản những chuyện như này. ”

"Đây cũng không phải là quản chuyện gì, đều là hàng xóm cả, quan hệ của chúng ta lại tốt. Giúp tới giúp lui không phải đều là giúp người một nhà sao, bà nói có đúng không?”

Vợ thị trưởng Trần gật đầu. Người thân của bà ta vẫn dựa vào người ta giúp đỡ mới vào được đơn vị. Chồng của bà ta trong mấy năm qua một chút cũng không thèm giúp.

Nhưng mà cũng chính là bởi vì chuyện này khiến cho bà ta không dám nói với lão Trần.

Lần trước lúc lão Trần hỏi, bà ta cũng chỉ có thể nói người thân của mình là dựa vào bản lĩnh để đi vào.

"Tôi trở về tìm lão Trần nói chuyện." Bà ta nói xong vội vàng rời đi.

Vợ phó thị trưởng Hứa mím môi cười cười, thấy mấy bộ quần áo đã giặt sạch sẽ liền chuẩn bị về nhà.

Vừa lên lầu, con gái Hứa Lệ Lệ của bà ta cũng trở về.

Hứa Lệ Lệ cầm cặp sách chạy lên lầu, nhìn thấy mẹ mình liền vui vẻ kêu lên, "Mẹ, mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ. ”

"Đừng hấp tấp, có chuyện gì trở về nói." Vợ phó thị trưởng Hứa chờ con gái lên cầu thang đã lôi kéo cô ta cùng vào trong phòng.

Bên kia vợ thị trưởng Trần về nhà phơi quần áo, nhìn chồng mình đang uống trà đọc báo thì bắt đầu khẩn trương. Không biết nên mở lời như thế nào.

Chồng của bà ta lúc trước là vì chuyện bổ nhiệm người mà sa thải Tiểu Thạch.

Suy nghĩ nửa ngày bà ta mới tìm được đề tài, vừa rót thêm nước sôi vào ấm trà vừa nói: "Lão Trần, quan hệ giữa ông và bí thư Khâu là sao vậy?”

Thị trưởng Trần nhướng mày. Quan hệ giữa ông ta và họ Khâu kia chính là xung đột.

Ông ta bưng chén trà lên uống một ngụm: "Bà hỏi cái này làm gì?”

"Đây không phải là tôi lo lắng cho ông sao, ông xem đi, quan hệ giữa ông và bí thư Khâu không tốt, sau này ông làm việc cũng không dễ dàng. Tôi thấy bên nhà họ Hứa rất tốt, nếu không chúng ta cùng nhà bọn họ thân thiết một chút, sau này ông cũng có thể được giúp đỡ nhiều. ”
Bạn cần đăng nhập để bình luận