Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 410. Tùy em xử lý

Chương 410. Tùy em xử lý


"Vậy lãnh đạo của chị tại sao lại không biết chứ?"

Lý Mai khó hiểu nói.

Tô Du nghiêm túc nói: "Có hai khả năng, thứ nhất là bọn họ lén lút làm, chuẩn bị thật tốt không để lại dấu vết. Thứ hai là bọn họ chuẩn bị chơi bẩn. Đầu tiên đưa người vào, sau đó tìm cơ hội để báo cáo lên. Đổ nước bẩn vào người thị trưởng Trần cũng không phải là không thể. ”

"..." Lý Mai cảm thấy chuyện này thật sự là phức tạp. Mưu kế này nếu không phải Tô Du nói, chị ấy cũng không nghĩ tới.

"Vậy phải làm sao đây?"

"Em cũng không biết, nhưng mà chị Mai, em nói thật. Sở dĩ em nói cho chị biết những thông tin này là hy vọng thị trưởng Trần và bí thư Khâu có thể có quan hệ tốt. Sau cùng thì từ chủ quan, em rất coi trọng hai nhà lãnh đạo này. Chị nói xem, người giở những trò này, em còn có thể tin tưởng được sao? Cho nên em căn bản không để ý đến Hứa Lệ Lệ kia. Hơn nữa em hy vọng quan hệ của chúng ta sẽ vẫn tốt đẹp, em và chị có thể qua lại một cách quang minh chính đại."

Lý Mai gật đầu: "Chị hiểu ý em, nhưng chị cũng không biết chị nói chuyện có tác dụng hay không, em cũng biết mâu thuẫn giữa thị trưởng Trần và bí thư Khâu không phải ngày một ngày hai. Đặc biệt là sau khi bí thư Khâu ngồi vào vị trí đó, thị trưởng Trần vẫn rất tức giận.”

"Có giận đến mấy cũng có thể so với bị người hại sao?" Tô Du cầm đũa ăn mì: "Ăn đi, chuyện lãnh đạo chúng ta nói sau. Chị cứ tìm một cơ hội đề cập đến là được. ”

Bên nhà bí thư Khâu, thư ký Tống đang cùng bí thư Khâu uống chút rượu, tán gẫu công việc.

Sau khi nghe thư ký Tống nói chuyện nhà phó thị trưởng Hứa mở cửa sau cho người nhà bên vợ thị trưởng Trần thì tức đến đập ly xuống bàn.

"Loại chuyện này tuyệt đối không thể nhân nhượng!"

"Thị trưởng Trần có thể không biết, tôi nghĩ nên cho ông ấy một cơ hội. Hãy cho ông ấy biết điều này sau khi ngài nhìn vào những gì ông ấy đã làm." Thư ký Tống khuyên nhủ.

Bí thư Khâu uống sạch rượu trong ly rượu: "Lát nữa đi tìm lão Chu của ban thư ký, bảo ông ta đi nói chuyện với lão Trần. Tôi chờ xem ông ta xử lý như thế nào.”

Trưởng phòng Chu nhận phải cái việc rách này, tâm tình vẫn rất vui vẻ.

Nếu chuyện này là trong thành phố sắp xếp, ông ta chắc chắn sẽ muốn nhúng tay vào, nhưng đây là người của tỉnh bên kia đưa qua, ông ta quản không được.

Bây giờ thư ký Khâu cho ông ta cùng thị trưởng Trần đứng ra chứng minh chuyện này. Ông ta sẽ dễ nói chuyện.

Dù sao bộ phận thư ký do mình quản lý, bị quậy tới gà bay chó sủa, bản thân mình cũng không thích.

Sau khi thư ký Tống làm xong việc, liền chạy xe đi tìm bạn gái mình .

Đến trước cửa rạp chiếu phim, thấy người yêu mình đang ôm lấy sách, dựa vào bên tường, anh nhịn không được cong môi lên cười cười.

Dừng xe đạp lại rồi chạy tới: “Đợi bao lâu rồi?”

Tô Du ngẩng đầu lên, nhìn thấy anh tới, cười nói: “Vừa tới thôi, bên anh sao rồi?”

“Làm xong rồi.” Thư ký Tống nhếch miệng cười. Anh cảm thấy người yêu mình luôn khiến người ta ưa thích như vậy. Cho dù cùng cô bàn chuyện làm ăn cũng không cảm thấy buồn tẻ.

Thì ra đây chính là cảm giác chiến hữu cách mạng.

Anh đánh bạo đưa tay ra, nắm tay Tô Du: “Vào xem phim đi.”

“Ừm.” Tô Du nhét sách vào trong túi, cũng không nhắc lại chuyện công việc. Chuyện này xử lý đến bước này là đủ rồi.

Dù sao cùng cô cũng không có quan hệ trực tiếp, không cần gấp gáp. Không cần thiết phải chăm chăm vào đấy. Có thể sẽ thành công, còn nếu không thành, lần sau tìm cơ hội khác.

Bởi vì chủ nhật là ngày nghỉ cố định, rạp chiếu phim rất đông người.

Lúc vào rạp thì vừa đúng lúc phim mở màn, khung cảnh đen như mực.

Thư ký Tống biết Tô Du không thích ăn quà vặt, ngược lại thích ăn trái cây. Thế là từ trong bọc móc ra một quả táo, đưa lên khoé miệng Tô Du.

Tô Du há mồm cắn một cái, phát ra tiếng răng rắc giòn tan.

Loại trái cây thuần thiên nhiên không ô nhiễm này, ngọt ngào ẩm mịn, rất ngon.

Gặm được hai phát, thấy thư ký Tống không ăn, cầm lấy quả táo đẩy về phía anh.

Thư ký Tống sững sờ, nhỏ giọng nói: “Không chê anh chứ?”

“Ăn!” Môi cũng đã hôn rồi, còn ghét bỏ gì nữa.

Thư ký Tống vui vẻ cắn một cái. Tiếp đó lại đưa cho Tô Du.

Hai người anh qua em lại, một lúc sau đã ăn sạch sẽ quả táo.

Thư ký Tống lại lấy khăn tay ra cho cô lau tay. Lau một hồi, thừa dịp tối đen như mực không ai chú ý, anh cầm tay cô lên đặt môi mình hôn một cái.

Tô Du quay đầu nhìn anh. Thư ký Tống ngoan ngoãn tiếp tục xoa tay, tiếp đó trả tay cô về vị trí cũ, lắp bắp nói: “Tùy em xử lý.”

Nghĩ hay lắm! Tô Du cười, đưa tay nhéo một cái lên cánh tay anh. Sau đó tiếp tục mím môi xem phim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận