Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 413. Tranh cử 1

Chương 413. Tranh cử 1


Để tranh cử chức chủ tịch hội sinh viên, Tô Du cũng xem như dốc lòng suy nghĩ. Về phần Hứa Lệ Lệ ra vẻ như đã tính trước được mọi việc, Tô Du cũng đoán được. Dựa theo phỏng đoán của cô, cô ta vốn định tiếp tục lợi dụng quan hệ trong nhà để lên làm chủ tịch hội sinh viên đây mà.

Tuy nhiên, Tô Du cho rằng Hứa Lệ Lệ suy nghĩ sự việc đơn giản quá rồi.

Theo lời Chu Ngọc, mọi người sẽ thông qua bỏ phiếu để bầu chức vụ chủ tịch hội sinh viên. Cho dù là thầy cô giáo quản lý hội sinh viên cũng không thể gian dối trước mặt nhiều người như thế.

Cùng lắm cũng chỉ giúp Hứa Lệ Lệ viết bài diễn thuyết mà thôi.

Song, Tô Du cảm thấy vẫn nên đề phòng chuyện này một chút. Vậy nên khi hội sinh viên lại mời tham dự cuộc họp, Tô Du liền đề nghị, lần này tổ chức vận động bầu cử chủ tịch hội sinh viên với quy mô lớn một chút.

"Các bạn học, đây là chức vụ chủ tịch hội sinh viên đấy, sinh viên của đại học Giang Đông chúng ta sao có thể không biết được. Em đề nghị phải làm gây tiếng vang lớn, khiến các sinh viên khác có thể hiểu biết trực quan hơn về hội sinh viên của chúng ta, xây dựng ảnh hưởng cổ vũ các bạn khác."

Ý kiến này được tất cả mọi người đồng ý, bao gồm cả Hứa Lệ Lệ. Đều là người trẻ tuổi, ai không muốn chơi trội chứ.

Chu Ngọc nói, "Thế chúng ta phải tổ chức như thế nào?"

"Nếu mọi người tin tưởng thì cứ giao chuyện này cho em. Không phải em còn quản lý một đội ngũ ngoài biên chế ư, để bọn họ hỗ trợ, mọi người chắc chắn sẽ bằng lòng thôi. Chúng ta có thể bảo bọn họ hỗ trợ tuyên truyền một chút trong khoa của từng người, để nhiều sinh viên hơn biết đến sự kiện này, từ đó sẽ có nhiều người đến xem hơn. Em đề nghị chúng ta chọn địa điểm ở hội trường của trường học."

Nghe thấy Tô Du ôm đồm nhiều việc, đón nhận hầu hết các đầu việc, mọi người cười thoải mái, "Được, liền nghe theo ý kiến của bạn Tô Du."

Sau khi tan họp, Tô Du lập tức đi thông báo cho nhóm người này của mình.

Khai giảng lâu như thế mà vẫn chưa có chuyện gì làm, người trong đội đều tưởng mình đã bị lãng quên rồi. Đột nhiên nghe thấy tin tức sắp được làm việc, ai nấy đều hăng hái.

Tô Du mở một cuộc họp với bọn họ, lần lượt phân công công việc.

"Mọi người cố gắng hoàn thành tốt, tôi sẽ tranh thủ cơ hội cho mọi người để sau này tất cả đều có cơ hội vào hội sinh viên."

"Chúng ta có nhiều người như thế cơ mà, có thể làm được không?"

Tô Du cổ vũ, "Mọi người hãy tin tưởng chính mình! Cơ hội luôn dành cho người đã chuẩn bị trước."

Nhìn vẻ mặt hưng phấn của mọi người, cô lại nói, "Đương nhiên, bài vở và bài tập vẫn không thể lơ là. Bài vở và bài tập là nền tảng, những chuyện khác chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi."

Dưới sự phân công của Tô Du, các thành viên cũ của hội sinh viên trực tiếp xin trường học cho mượn sử dụng hội trường, chuẩn bị tổ chức hoạt động vận động bầu cử.

Giáo sư Kim nghe nói muốn tổ chức lớn, giật mình nói, "Sao lại định tổ chức lớn thế?"

Tô Du cười nói, "Đầu tiên là để thể hiện nguyên tắc công bằng - công chính - công khai, thứ hai là để khiến các bạn học khác hiểu biết hơn về tổ chức của chúng ta ạ."

Nghe được mấy chữ công bằng, công chính, công khai, giáo sư Kim hơi chột dạ. Nhưng các sinh viên đều thích thú hào hứng như thế, bà cũng khó mà từ chối, gật đầu nói, "Thế cứ làm theo ý của các em đi."

Thế thì bà cũng dễ báo cáo kết quả công việc hơn. Bà vốn không muốn nghe theo sự sắp xếp của vị phụ huynh của em sinh viên kia, vào hội sinh viên đã rất bất công với những người khác rồi, còn đòi bảo đảm được làm chủ tịch hội sinh viên nữa. Bà vốn tự nhận là bó tay hết cách, giờ thì hay lắm, gây tiếng vang lớn như thế, bà có thể từ chối thẳng thừng rồi.

Rất nhanh sau đó, tin tức thành viên của hội sinh viên đại học Giang Đông sắp tổ chức vận động tranh cử bầu chủ tịch ở trong hội trường lớn của trường học đã lan khắp nơi.

Hơn nữa còn mời một số bạn đến hiện trường giám sát công tác vận động bầu cử.

Đây chính là chuyện trước nay chưa từng có. Trước kia toàn là tiến hành vận động bầu cử chủ tịch hội sinh viên trong nội bộ rồi sau đó trực tiếp phát một bài thông báo báo một tiếng mà thôi. Rất nhiều người học mấy năm trong trường học có thể đều không tiếp xúc với tổ chức này. Giờ lại thay đổi công khai làm việc như thế, động thái này khiến rất nhiều sinh viên đều vô cùng tò mò. Vô vàn người đều quyết định đến hội trường lớn quan sát hoạt động vận động bầu cử.

Trong ký túc xá của Tô Du, các bạn cùng phòng của cô đều nộp đơn xin gia nhập hội sinh viên. Tuy không biết có thể trở thành thành viên bên trong hay không, nhưng thấy Tô Du đều trực tiếp tham gia tranh cử làm chủ tịch hội sinh viên, vậy nên ai cũng sục sôi ý chí chiến đấu, quyết định cùng nhau tới hiện trường quan sát, học hỏi kinh nghiệm.

Vương Hiểu Lỵ phấn chấn nói, "Chị Tô Du, nếu chị trở thành chủ tịch hội sinh viên, thế bọn em có thể đi cửa sau được không?"

Quang minh chính đại nói ra lời này, mọi người cũng biết là đang đùa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận