Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 415. Tranh cử 3

Chương 415. Tranh cử 3


Bài diễn thuyết của nhóm người Chu Ngọc đều được viết khá cứng nhắc và câu nệ, hầu hết đều tuyên thệ, cam đoan sau khi mình lên làm chủ tịch hội sinh viên sẽ tự giữ kỉ luật thế nào, chịu khó ra sao, cố gắng lớn nhất vì công việc của trường học như thế nào.

Tô Du đứng bên dưới nghe, vừa nghe vừa ghi lại. Đây đều là tư tưởng chủ yếu trong thời kì này, rất đáng học tập.

Rất nhanh đã đến lượt Tô Du lên bục.

Các sinh viên trong hội trường vừa nghe Tô Du là sinh viên năm nhất, ai nấy đều rất tò mò.

Mới năm nhất đã dám tranh cử chủ tịch hội sinh viên? Quá can đảm!

Đám người Vương Hiểu Lỵ và Lưu Mẫn ngồi bên dưới đều kích động nhìn Tô Du, thậm chí còn không quên giới thiệu, "Cùng ký túc xá với chúng tôi đấy!"

"Đầu tiên, em xin cảm ơn lãnh đạo nhà trường, giáo sư, các sinh viên của hội sinh viên đã cho em cơ hội tham gia tranh cử." Tô Du bình tĩnh nói lời cảm ơn, sau đó cúi chào những người bên dưới bục. Rồi đứng dậy tiếp tục nói, "Kể từ sau khi tham gia hội sinh viên, em vẫn luôn có một khát khao, vậy nên hôm nay em sẽ không nói đến những chuyện khác, chỉ bàn về ước muốn này của em. Trong lòng tôi, lý do khiến hội sinh viên được gọi là hội sinh viên là vì đây là tổ chức của những sinh viên chúng em, em rất mong tổ chức của chúng em có thể phát huy ảnh hưởng lớn nhất... Trường học có hội sinh viên của trường học, các khoa của hội sinh viên của mỗi khoa. Thành viên của chúng ta sẽ trải rộng trường học, để đến lúc cần thiết, chúng em có thể đứng ra giúp đỡ các bạn, các thầy cô của trong trường..."

Trong quá trình diễn thuyết, Tô Du đĩnh đạc nói trọn vẹn bài đã được viết xong. ô chia ra các cấp bậc cho hội sinh viên trong tương lai, lại chia ra mỗi một bộ phận trong từng cấp bậc.

Ví dụ như để hội sinh viên trường học chỉ đạo hội sinh viên của các khoa. Mỗi một cấp bậc trong tổ chức hội sinh viên lại chia ra thành các ban nhỏ khác, chẳng hạn như ban tuyên truyền, ban học tập văn hóa, ban học tập tư tưởng,... thậm chí còn đặt ra cả ban hỗ trợ.

Trong suy nghĩ của cô, hội sinh viên đã không chỉ là một tổ chức ít được nghe đến như ngày xưa, mà là một tổ chức có thể thấy được khắp nơi, có ý nghĩa to lớn.

Thành viên khác của hội sinh viên nghe thấy mà hưng phấn lạ thường. Bọn họ hoàn toàn không ngờ tới hội sinh viên thế mà còn có thể phát triển với loại hình thức này.

Tuy đây chỉ là một suy nghĩ, nhưng vừa nghĩ thôi đã cảm thấy lòng người rung động.

Các sinh viên bên dưới cũng kích động. Nếu thật sự quy hoạch theo suy nghĩ của Tô Du, như vậy chứng tỏ hội sinh viên sẽ gia tăng rất nhiều vị trí, cũng chứng tỏ rất nhiều người khác còn có cơ hội.

Nếu như có thể tham gia tổ chức hội sinh viên, được rèn luyện như vậy thì sẽ rất có ích cho việc được phân cộng vào đơn vị tốt trong tương lai.

Sau khi bày tỏ suy nghĩ của mình xong, Tô Du trịnh trọng nói, "Thưa các bạn sinh viên, ước mơ chỉ khi được đưa vào thực tế mới có thể giúp ích cho đông đảo các bạn sinh viên và thầy cô giáo. Tại đây, em xin cam đoan, nếu em có thể may mắn trở thành chủ tịch của hội sinh viên, em sẽ dẫn dắt tổ chức của chúng ta cố gắng phát triển theo ước mơ này của em. Tất cả lãnh đạo nhà trường, giáo sư, các bạn sinh viên có mặt ở đây ngày hôm nay đều sẽ trở thành người giám sát chúng em thực hiện ước mơ đó. Em xin chân thành cảm ơn!"

Vừa dứt lời liền nghe đến bên dưới truyền đến một tràng vỗ tay, rất nhanh sau đó, tiếng vỗ tay càng ngày càng vang vọng.

Đợi đến khi Tô Du xuống bục, đám người Chu Ngọc đã quên béng chuyện tranh cử, vây quanh Tô Du thảo luận ý tưởng mà cô vừa nói.

Vậy nên chờ đến khi Hứa Lệ Lệ lên bục, bên dưới bục đã không còn mấy người chú ý đến nữa.

Bài diễn thuyết của cô ta là do giáo sư Kim viết, bài viết rất phù hợp, nhưng sau khi nghe những lời mà Tô Du nói thì bài diễn thuyết đã không còn hấp dẫn như ban đầu nữa.

Sau khi kết thúc phần diễn thuyết liền bắt đầu tiến hành bỏ phiếu.

Bởi vì người bỏ phiếu là các thành viên trong hội sinh viên, nên các sinh viên khác chỉ có thể chờ kết quả.

Trước mắt bao người, cho dù là các lãnh đạo trường học cũng không có cơ hội phát biểu ý kiến.

Chỉ thoáng chốc, thành viên trong hội sinh viên đã hoàn thành việc bỏ phiếu. Bởi vì thành viên không nhiều nên công tác thống kê được cũng không được coi là phức tạp, họ nhanh chóng hoàn thành công việc thống kê số phiếu.

"Chu Ngọc hai phiếu. Lý Chí Lỗi ba phiếu. Từ Lâm hai phiếu. Tô Du năm phiếu. Hứa Lệ Lệ một phiếu."

Giáo sư Kim xấu hổ nhìn Hứa Lệ Lệ, một phiếu này vẫn do người làm giáo sư của hội sinh viên bầu đây.

Tự cảm thấy xem như đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.

Bà bước lên bục một lần nữa, "Chủ tịch hội sinh viên khóa này chính là bạn Tô Du, sinh viên năm nhất khoa tiếng Trung ngành ngôn ngữ Hán."
Bạn cần đăng nhập để bình luận