Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 416. Tô Du chiến thắng 1

Chương 416. Tô Du chiến thắng 1


Sau khi kết thúc tranh cử, Tô Du lại lên sân khấu phát biểu những lời tốt đẹp, tỏ vẻ mình sẽ làm như lời đã nói lúc trước, làm rạng rỡ truyền thống của tổ chức hội sinh viên, phục vụ cho đông đảo các sinh viên và thầy cô giáo.

Các thành viên khác của hội sinh viên đứng bên dưới đều vỗ tay. Cho dù là thành viên tham gia tranh cử cũng đều tỏ vẻ vui mừng.

Nếu hội sinh viên thật sự có thể phát triển như lời nói của Tô Du, thì đây sẽ là việc có ý nghĩa hơn so với việc bản thân các cô có thể lên làm chủ tịch.

Chỉ riêng Hứa Lệ Lệ đứng dưới vẫn luôn ngơ ngác nhìn Tô Du, dường như còn chưa phản ứng kịp.

Sao có thể như thế?

Sau khi tan họp, các thành viên chung phòng ngủ túm tụm gần Tô Du, cùng rời đi.

Ai cũng không ngờ, bạn cùng phòng của mình mới là sinh viên năm nhất đại học, thế mà thật sự có thể trở thành chủ tịch hội sinh viên.

Đối với các cô lúc trước, hội sinh viên quá xa xôi, nhưng giờ chủ tịch hội sinh viên lại là bạn cùng kí túc xá của các cô, lòng cũng cảm thấy vinh dự thay.

"Giáo sư Kim, sao có thể như thế được ạ, rõ ràng lúc trước cô đã nói sẽ giúp em cơ mà."

Hứa Lệ Lệ trực tiếp đứng ở cửa tìm giáo sư Kim đang chuẩn bị rời đi.

Giáo sư Kim nhìn trái nhìn phải, tỏ vẻ không vui kéo cô ta đi sang bên cạnh, rồi sau đó rời xa đám đông.

"Bạn Hứa Lệ Lệ, em cũng thấy rồi đấy. Tình huống hôm nay có nhiều sinh viên và lãnh đạo giám sát như thế, cô cũng khó mà nói trước."

"Nhưng mà trước đó chúng ta đã bàn xong với nhau rồi mà." Hứa Lệ Lệ sốt ruột nói.

Cô ta phải làm chủ tịch hội sinh viên, sau này còn phải làm cán bộ Đoàn Thanh niên. Như vậy, kể từ khi còn học đại học, cô ta đã bắt đầu có chức vụ, có lý lịch, sau này cũng dễ lộ diện hơn.

Nhìn dáng vẻ này của Hứa Lệ Lệ, giáo sư Kim vô cùng mất hứng. Vốn bà cũng chẳng muốn làm chuyện này, giờ bà cũng bất lực chứ không phải không giúp, chí ít cũng đã giúp viết bản thảo rồi. Bà còn đang sợ thành viên khác trong hội sinh viên nghe rồi nhận ra bản thảo này do bà viết đây.

Bây giờ em sinh viên Hứa Lệ Lệ này thế mà còn chất vấn bà nữa.

Rốt cuộc vẫn kiêng dè gia đình của Hứa Lệ Lệ nên giáo sư Kim cũng không thể nói nặng lời, chỉ có thể kìm nén cơn tức giận, nói, "Bạn Hứa Lệ Lệ, bây giờ kết quả đã như thế rồi. Cho dù là hiệu trưởng cũng không thể thay đổi kết quả trước mặt bao nhiêu người như thế. Song, sau này em vẫn còn cơ hội. Ngoại trừ chức vụ chủ tịch hội sinh viên thì vẫn còn rất nhiều chức vụ khác phù hợp với em. Cô nhớ em là bạn Tô Du là bạn cùng phòng nhỉ, vừa hay em có thể học hỏi bạn ấy nhiều một chút đấy. Bạn ấy là một người tương đối có năng lực, trước kia cũng đã từng làm việc ở đơn vị rồi, rất đáng để một học sinh chưa bước chân ra khỏi cánh cổng trường học như em học tập. Việc này rất có ích cho em khi nhận chức vụ làm việc trong tương lai đấy."

Hứa Lệ Lệ: "..."

Sao một người, hai người đều nói như thế chứ. Hiện giờ cô ta không thảo luận chuyện học tập, mà thảo luận chuyện chủ tịch hội sinh viên!

"Giáo sư Kim, dù sao cô cũng phải bàn giao lại chuyện này với mẹ em đấy."

Giáo sư Kim sửng sốt, "Bàn giao gì cơ?" Sao bà phải bàn giao, bà ăn cơm nhà nước, nghiêm túc chăm chỉ làm việc, sao phải bàn giao với người khác?

Hứa Lệ Lệ mím môi, cũng không biết trả lời thế nào. Cô ta vẫn cảm thấy lòng khó chịu.

Rõ ràng chuyện đã chắc chắn rồi, trong lòng cô ta cũng vẫn luôn tính trước như thế, cuối cùng bây giờ đột nhiên phát sinh biến chuyển như thế, cô ta không thể chấp nhận kết quả này.

"Dù sao chắc chắn rồi mẹ em sẽ biết thôi."

Giáo sư Kim tỏ ra khó chịu, "Bạn Hứa Lệ Lệ, em nên về ký túc xá đi."

Đợi Hứa Lệ Lệ đi rồi, giáo sư Kim nhẹ nhàng thở ra, đang chuẩn bị đi về nghỉ ngơi thì bất thình lình, có một người đi đến bên cạnh. Bà lập tức phát hoảng, vừa nhìn qua đã sợ đến nỗi nhảy dựng lên.

Lời vừa rồi sẽ không bị cô nghe thấy chứ?!

Tô Du cau mày đứng trước mặt giáo sư Kim, "Giáo sư Kim, ngại quá, vừa rồi em định quay lại thảo luận với cô một chút về vấn đề xây dựng hội sinh viên. Đúng lúc nhìn thấy cô đang nói chuyện với bạn Hứa Lệ Lệ nên không đi tới..."

Giáo sư Kim: "..."

Bầu không khí có vẻ khá xấu hổ, giáo sư Kim vẫn không thể nhịn được mà chủ động mở miệng nói, "Bạn Tô Du, em nghe cô giải thích."

"Thưa cô, cô không cần giải thích, em biết cô không cố ý." Tô Du trấn an nhìn bà.

Nghe thấy Tô Du nói như vậy, giáo sư Kim nhất thời cảm thấy mồ hôi lạnh sau lưng đã bay biến.

"Cô thật sự không cố ý, người ta tìm tới cửa, có một số việc không thoái thác được thôi."

Tô Du gật đầu, "Cô à, em hiểu mà. Trước kia em ở đơn vị cũng gặp phải chuyện như thế. Không tiện nói thật ra chứ người trong nhà bạn Hứa Lệ Lệ cũng thật là hơi quá đáng, vì một chuyện nhỏ như thế đã đến tìm quan hệ rồi. Thói quan liêu nghiêm trọng, đúng là không thể chấp nhận được."

Giáo sư Kim liên tục gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận