Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 428. Chuyện của Lý Bình 1

Chương 428. Chuyện của Lý Bình 1


Thứ hai, hội sinh viên đại học Giang Đông công bố danh sách thành viên hội sinh viên của từng khoa.

Các sinh viên tham gia vận động bầu cử đều ngẩng đầu nhìn về phía bảng thông báo, có hơi giống như là nhìn danh sách trúng cử thời cổ đại.

Lúc đi học, Tô Du dẫn Lý Bình đi xem danh sách.

Bây giờ Lưu Mẫn thấy Lý Bình đi theo các cô cũng không lấy làm lạ nữa. Mặc dù tính khí của cô bạn cùng phòng quái gở này hơi dị chút, vẫn không biết nói chuyện, nhưng dù sao cũng tốt hơn Hứa Lệ Lệ ngày nào cũng tính tình công chúa nhiều.

Hơn nữa, chị Tô Du không nói gì thì mình có thể nói gì?

Lý Bình rướn đầu, nhón lên bằng mũi chân lên nhìn từng hàng một ở phía sau, khi thấy tên của mình thì ánh mắt sáng lên.

Sau đó Lý Bình quay đầu nhìn Tô Du: “Có em, thật sự có em!"

Tô Du nói: “Chúc mừng, chúc mừng. Bạn Lý Bình, sau này em có thể là một cán bộ hội sinh viên, em phải phục vụ trường học và thầy trò thật tốt."

Lý Bình kích động đến mức không biết nói chuyện thế nào. Cảm giác này rất giống lúc mình nhận được thư thông báo trúng tuyển trước kia, thậm chí còn vui hơn.

Lưu Mẫn phất tay, vui vẻ nói: “Đi đi đi, cùng đến căn tin ăn cơm, cùng nhau chúc mừng một chút. Nhắc mới nhớ, phòng ký túc xá chúng ta cũng đều là thành viên hội sinh viên đấy. Nghĩ đến là kích động."

Sau đó Lưu Mẫn nhìn Tô Du đứng bên cạnh, trong lòng càng cảm thấy may mắn. Nếu không phải có chị Tô Du khích lệ, chỉ điểm cho các cô thì chắc chắn các cô cũng không dám xin, cũng nào có chuyện tốt như bây giờ.

Lúc ăn cơm, những người khác ở ký túc xá cũng biết tin tức. Bởi vì sự thân thiện của Tô Du cho nên những người khác đều lộ ra ánh mắt khích lệ đối với Lý Bình.

Dù sao, về sau mọi người đều là thành viên hội sinh viên, cơ hội tiếp xúc với nhau quá nhiều, cũng không thể không giao lưu mãi được.

Vương Hiểu Lỵ len lén quan sát Lý Bình, sau đó nhìn Tô Du.

Chờ sau khi cơm nước xong, Vương Hiểu Lỵ tìm một cái cớ, một mình nói chuyện với Tô Du ở phía sau: "Chị Tô Du, quan hệ giữa chị và Lý Bình thay đổi rồi à?"

"Vẫn còn tốt." Tô Du bình tĩnh nói: “Có cảm giác tựa hồ cô ấy muốn giao lưu cùng mọi người. Mỗi lần chị ra cửa, chị đều có thể gặp được cô ấy. Chị cảm thấy cô gái này hơi hướng nội chút, tâm không xấu, cũng có thể nói chuyện mấy câu."

Vương Hiểu Lỵ gật đầu: “Chị Tô Du, em nói với chị. Tin tức lần trước em cho chị có sự chênh lệch chút ít."

Tô Du nhìn cô: “Tin tức gì?"

"Chính là tin tức Lý Bình là con của cán bộ lớn ấy."

"À." Tô Du tựa hồ không bị ảnh hưởng gì, cô khoát tay nói: “Không có vấn đề gì, cùng là bạn học, là nông dân hay là con cán bộ cũng không có gì khác biệt." Cô kết thân với ai thì cũng không nhất định phải xem bối cảnh gia đình của đối phương. Cô chỉ nghĩ, bối cảnh gia đình bần nông ba đời thì cô cũng có thể sử dụng thật tốt.

Vương Hiểu Lỵ đập miệng: “Em không có ý kia, cô ấy là con của cán bộ lớn nhưng em nói là tình trạng gia cảnh cô ấy không tốt lắm. Mẹ ruột không phải là mẹ ruột, hơn nữa còn có em trai em gái. Cha cô ấy thường xuyên công tác ở bên ngoài, mấy đứa bé trong đại viện cũng không chơi cùng cô ấy."

Tô Du nghe thấy tin tức này thì hơi kinh ngạc, rồi lại cảm thấy đã sớm có dự liệu. Cô nhìn tính tình của Lý Bình kia là thấy cô ta không phù hợp với bối cảnh gia đình của mình rồi.

Cô vỗ bả vai Vương Hiểu Lỵ một cái: “Hiểu Lỵ, em không hổ là ra đời trong gia đình lính trinh sát, tin tức rất nhanh nhạy."

Vương Hiểu Lỵ ngượng ngùng nói: “Em cảm thấy tò mò thôi."

Trên thực tế, là mẹ Vương Hiểu Lỵ nghe nói có sinh viên như vậy bên trong ký túc xá nên mới bảo Vương Hiểu Lỵ hỏi thăm rõ ràng khắp nơi để lôi kéo quan hệ.

Vương Hiểu Lỵ không vui khi đi lấy lòng một người bạn cùng phòng mình không thích. Cho nên khi biết chuyện Lý Bình, Vương Hiểu Lỵ cũng không nghe lời mẹ cô nói là đi làm chuyện vô ích. Nhưng khi Vương Hiểu Lỵ nhìn thấy Tô Du vừa tiếp xúc cùng Lý Bình thì chỉ lo lắng lần trước mình không để lộ đầy đủ tin tức, để cho Tô Du chủ động kết thân với Lý Bình, cho nên mới không nhịn được muốn nhắc nhở một chút.

Trong lòng Vương Hiểu Lỵ, có quan hệ tốt cùng Lý Bình, không bằng có quan hệ tốt với chị Tô Du. Dẫu sao, từ khi biết chị Tô Du, Vương Hiểu Lỵ vẫn có được rất nhiều lợi ích thiết thực.

Trên đường hai người trở về ký túc xá, Vương Hiểu Lỵ lại hỏi: “Chị Tô Du, chị vẫn sống chung cùng Lý Bình ạ?"

"Đó là đương nhiên. Hiểu Lỵ, chị là bạn học, là bạn cùng phòng. Nếu bạn Lý Bình đồng ý qua lại với chúng ta thì chúng ta phải nhiều lòng bao dung một chút. Cô ấy chỉ ít nói một chút thôi." Tô Du cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận