Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 432. Chuyện của Lý Bình 5

Chương 432. Chuyện của Lý Bình 5


Nghe cha mẹ nói chuyện bên tai, Lý Bình ăn từng miếng lớn từng miếng lớn. Giống như là đang kiềm nén một cổ khí vậy. Cô ghét mình hèn nhát, mình ngu ngốc. Nếu chị Tô Du ở đây, cha mẹ nhất định sẽ nhìn chị Tô Du và nghe chị ấy nói chuyện.

Ăn xong, đặt bát đũa xuống, một trận chiến dịch Lý Quốc Lương cũng chưa kể xong.

Lý Bình ngẩng đầu nói: "Cha, con vào hội sinh viên."

Lý Quốc Lương ngẩng đầu nhìn cô, "Hội sinh viên, là làm gì?"

“Chính là cán bộ trong đám sinh viên, chỉ có sinh viên xuất sắc mới được vào.” Lý Bình đem những lời Tô Du nói, nhìn về Lý Quốc Lương thuật lại.

Lý Ái Hồng cười "phốc" lên một tiếng, "Chị cả, ý chị là đang nói mình là sinh viên xuất sắc ư?"

Lý Bình cầm đũa, "Vào hội sinh viên đều là sinh viên xuất sắc. Đây là tiêu chuẩn. Chị... chủ tịch hội sinh viên của bọn chị nói, cô ấy cho rằng chị là cán bộ ưu tú."

Đúng, không sai, chị Tô Du nói cô rất xuất sắc.

Lý Ái Hồng buồn bực liếc nhìn cô.

Lý Quốc Lương nghiêm tục gật đầu một cái, "Có thể làm cán bộ trong trường đại học chứng tỏ con cũng không tệ lắm. Sau này phải tiếp tục cố gắng. Phải trân trọng cơ hội đi học vất vả mới có được." Cũng nhìn ba đứa nhỏ còn lại giáo dục, "Các con cũng phải học tập thật giỏi. Đặc biệt là Ái Hồng, con sẽ phải thi vào năm sau, con cũng không thể không đậu vào trường đại học."

Đây là sau khi lên đại học, lần thứ hai được nghe khen ngợi, trong lòng Lý Bình hơi kích động.

Mẹ Lý mấy đứa trẻ khác cũng không lên tiếng, liền nói: "Thực ra thì Ái Hồng và Ái Quân, còn có Ái Đảng cũng đề rất xuất sắc."

“Đúng rồi, cha, cha không nhớ, trước kia con từng giúp may cho cửa hàng quần áo chú Hồng Quân.” Lý Ái Hồng nói.

“Con cũng giúp bắt gà rừng.” Lý Ái Đảng giơ tay nói.

Mẹ Lý cười nói: "Trước kia bọn nó từng ở trong khu căn cứ địa, quả thật là cũng có giúp đỡ."

Nghĩ đến cuộc sống ở căn cứ địa, Lý Quốc Lương cũng có chút nhớ về những người đồng đội cũ ấy.

Lý Bình lặng lẽ đứng dậy đi vào phòng.

Nhìn con bỏ đi không nói một lời, mẹ Lý thở dài. Còn nghĩ rằng tính tình đã thay đổi, sao lại bắt đầu không vui. Cũng không biết thời điểm lúc đầu đi theo cha mẹ bà ta ở quê đã sống qua ngày thế nào.

Buổi tối khi đi ngủ, mẹ Lý nói chuyện với Lý Quốc Lương về con gái lớn, cảm thấy tính tình này của cô là không tốt.

Lý Quốc Lương nói: "Đứa nhỏ ít tiếp xúc với chúng ta, chuyện bình thường. Từ từ đi."

"Đã mấy năm..."

Mẹ Lý cũng đau đầu. Hồi đó, chồng bà đi theo bộ đội đi qua làng của bọn họ, sau khi bị thương thì ở nhà bà, thường xuyên qua lại nên nảy sinh tình cảm, liền kết hôn. Sau đó, chồng bà tụ họp với đại quân rồi đi nhưng bà mang thai đứa nhỏ nên không đi theo. Mãi cho đến khi đứa trẻ được sinh ra, vẫn luôn không có tin tức về người đàn ông ấy, cho nên liển mang con để ở bên cạnh cha mẹ, để cho ông cụ chăm sóc. Bà đi theo đoàn quân để tìm chồng mình.

May mắn thay, người cũng được tìm thấy, hơn nữa ngay khi được ở lại còn gia nhập tổ chức. Đi theo chồng bà để đến chỗ rời đi, giúp đỡ công việc hậu cần.

Sau đó, lần lượt sinh ra mấy đứa nhỏ, thời điểm được vài tuổi, khi cần phải rời đi cũng mang đến cho gia đình đồng hương chăm sóc. Vì căn cứ địa mới cũng gần ở đây nên có thể thường xuyên gặp mặt bọn nhỏ. Ngược lại là con gái lớn đã nhiều năm không gặp. Sau khi hòa bình trở lại, cả hai cũng bận rộn không có thời gian về đón con. Nhưng mà cũng thường xuyên gửi tiền về. Sau đó, một bức thư gửi đến nhà đồng hương, nói rằng ông cụ đang ốm nặng, mới mang đứa trẻ về đây. Sau khi đến, tính tình cũng không tốt, hay chửi bới và đánh nhau. Cô bé bị người khác tìm đến mắc vốn vài lần.

"Nếu như theo lời tôi nói, không học đại học nên lập gia đình sớm một chút. Kết hôn thì sẽ hiểu chuyện."

Lý Quốc Lương nói: "Đừng nói bậy bạ, nhà họ Lý của chúng ta thật vất vả mới có một sinh viên đại học. Được rồi, ngủ đi."

Trong căn phòng bên cạnh, Lý Ái Hồng và Lý Ái Quân đang trò chuyện sôi nổi về chuyện ở trường, hai chị em cách nhau hai tuổi, nhưng từ nhỏ đã thường chơi với nhau, có tình cảm tốt.

Ngược lại ở bên cạnh, Lý Bình thì tỏ ra rất lạnh nhạt.

Sau khi đọc sách một lúc, cô liền lên giường. Sau đó lại nhớ tới lời Tô Du nói với cô lúc trước, quan sát điểm yếu của quân địch.

Cô yên lặng lắng nghe hai người họ nói chuyện.

Em gái lớn Lý Ái Hồng không thích đọc sách, thành tích kém, hiện tại than phiền muốn đi nhập ngũ, không muốn đi học. Em gái nhỏ Lý Ái Quân ở bên cạnh thì than phiền vì không có trang phục đẹp mặc trong tuần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận