Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 437. Bận rộn

Chương 437. Bận rộn


Tối thứ hai, Tô Du lại mời toàn thể các thành viên trong hội sinh viên tham gia họp lần nữa. Cô nói qua những cách sắp xếp sinh viên có tổ chức tham gia vào lao động học tập với mọi người một lần.

Nghe thấy Tô Du tranh thủ tới việc hỗ trợ đơn vị nhiều như vậy, hơn nữa còn làm linh hoạt đều có thể cho mọi người học tập và áp dụng mà không cần phải đi học tập những kỹ năng khác, nhất thời đều cực kỳ vui sướng.

Như vậy thì thoáng cái chắc chắn có càng nhiều người đến báo danh. Hơn nữa cũng có càng nhiều sinh viên đồng ý hơn.

Dù sao rất nhiều sinh viên vẫn là có chút thói kiêu ngạo, để cho bọn họ đi làm công việc thể chất, rất nhiều người đều không thể vượt qua được cái cánh cửa kia.

Chủ tịch Tô suy nghĩ thật đúng là chu đáo.

Trong lòng Tô Du cũng thấy rất vừa lòng. Để cho những người sinh viên vai không thể gánh, tay không thể cầm này đi làm công việc thể chất, cô để ý giúp chỉ thêm phiền. Như bây giờ là tốt rồi. Vừa không làm chậm trễ việc học tập còn có thể đề cao trình độ tri thức.

Sau đại hội, nhóm nhỏ sinh viên tuyên truyền của trường học cho các nhóm tuyên truyền của các viện lập tức truyền tin tức này ra bên ngoài. Dán tài liệu ở trên các bảng thông báo tuyên truyền khác nhau.

Rất nhanh liền khiến cho các bạn học sinh còn chưa báo danh chú ý đến. Nhìn thấy các nội dung công việc mà sinh viên sẽ sắp xếp cho, rất nhiều gia đình không có sinh viên khó khăn cũng hăng hái báo danh. Hy vọng có thể thông qua làm thực tế đến nghiệm chứng một chút thành quả học tập của bản thân.

Chuyện này rất nhanh khiến cho các lãnh đạo trường học biết đến.

Biết hội sinh viên muốn làm nhiều chuyện lớn như vậy, vào lúc lãnh đạo trường học tổ chức họp còn nhắc đến chuyện này.

Giáo vụ chỗ lãnh đạo hỏi: "Cô Kim, nhiều hoạt động lớn như vậy, cô có biết không?"

Giáo sư Kim: "... Đã đề cập qua với tôi, tôi không biết sẽ bố trí như vậy cho nên lúc ấy đồng ý để cho bọn họ thử xem."

Lúc ấy bà cũng không hỏi quá nhiều, cảm thấy những chuyện mà hội sinh viên làm được đều nằm ở trong phạm vi có thể khống chế được.

Nhưng còn có một chút bà chưa nói, hiện nay dường như hội sinh viên đã không còn ở dưới tầm khống chế của bà. Thành viên hội sinh viên chỉ biết có chủ tịch Tô, không hề biết đến giáo sư Kim...

Phó hiệu trưởng nói: "Tôi xem một chút bố trí của bọn họ, một lần sắp xếp hơn mười sinh viên, nếu vừa nhìn thì không có ảnh hưởng gì lớn nhưng mà thời gian quá dài nếu cứ gom góp lại, tất cả các sinh viên của trường học có thể sẽ tham gia hoạt động này của bọn họ. Quyền lợi của hội sinh viên có phải quá lớn hay không?"

Giáo sư Kim lo lắng nói: "Lúc ấy bạn học Tô Du cũng không cảm thấy được có bao nhiêu người sẽ tham gia vào. Chỉ là tổ chức một đoàn đội nhỏ mà thôi. Hiện thế có tình thế này... Hội sinh viên cũng không nghĩ đến."

Các lãnh đạo khác của trường học cũng hiểu được chắc hẳn là không có âm mưu gì. Dù sao một sinh viên cũng không có lá gan lớn như vậy.

Phó hiệu trưởng nói: "Nhưng thật ra sinh viên này có bản lĩnh lãnh đạo mới có thể làm được."

Các giáo vụ chỗ chủ nhiệm đương nhiên là biết hoàn cảnh và những gì Tô Du đã trải qua, bắt đầu nói: "Vị sinh viên này là từ đơn vị đến, những công việc trước kia đã trải qua rất phong phú. Đã làm một công nhân dệt may bình thường, còn từng làm thư ký chủ tịch công đoàn trong công xưởng, sau lại vì năng lực công tác quá xuất sắc nên bị bí thư Khâu điều sang đi làm chỗ thư ký ủy ban thành phố. Còn làm một thư ký tạm thời cho bí thư Hách tiền nhiệm."

Nghe thấy người sinh viên này đã trải qua nhiều như vậy, nhóm lãnh đạo khác còn giật mình một chút.

Khó trách.

Phó hiệu trưởng cũng yên tâm, lúc trước lo lắng là do sinh viên trẻ tuổi nhiệt huyết tùy tiện, không hề biết nặng nhẹ sẽ gây ra làm chuyện sai lầm.

Hiện tại nghe thấy là một sinh viên có năng lực công tác mạnh như vậy, nhưng hóa ra không cần lo lắng nhiều. Người có thể được các lãnh đạo coi trọng, lại làm được những việc kia, chắc hẳn là sẽ khống chế được tình trạng hiện nay.

Phó hiệu trưởng cười nói: "Xem ra để sinh viên này làm một hội chủ tịch sinh viên thì vẫn là một nhân tài không được trọng dụng."

...

Một tuần sau, phía bên Tô Du đã sắp xếp những công việc xuống không còn lộn xộn nữa.

Các xã đoàn, các nhóm công tác đã vận chuyển bình thường. Nhóm sinh viên đầu tiên tham gia vào lao động thực tế cũng đã được tuyển ra. Ngoại trừ những sinh viên muốn làm nghiên cứu tạm thời không có phương tiện đi ra bên ngoài công xưởng, những người khác muốn làm thiết kế, viết văn đều đã bắt đầu khởi công.

Trong văn phòng chính của hội sinh viên, cả ngày bị chen chúc đầy ắp, rất náo nhiệt.

Các bạn học cùng phòng ngủ với Tô Du cũng bận rộn cả ngày không được rảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận