Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 439. Đi cửa sau 2

Chương 439. Đi cửa sau 2


Hứa Lệ Lệ nói, "Không thể sắp xếp cho tôi một công việc đơn giản hơn chút à?"

Tô Du nghiêm túc nói, "Bạn Hứa Lệ Lệ, tôi làm chủ tịch hội sinh viên mà còn bận bịu đến nỗi chân không chạm đất đây, cô nói xem còn có công việc nào đơn giản nữa?"

Hứa Lệ Lệ nhìn mẹ mình.

Vợ phó thị trưởng Hứa nói, "Tiểu Tô, hay là cháu liền hỗ trợ nghĩ cách xem sao?"

Tô Du xoa cằm, nghiêm túc nghĩ ngợi, "Công việc thì có thể sắp xếp, nhưng mà bình thường không biết rốt cuộc bạn Hứa Lệ Lệ có thể làm việc được, có thể nghe theo sự sắp xếp của tổ chức không. Phải biết rằng, một khi được giao việc là phải chịu trách nhiệm cho việc đó. Cháu cũng chỉ là chủ tịch hội sinh viên thôi, nếu bạn ấy không làm xong việc thì cháu khó xử lắm. Cô à, cô cũng làm cán bộ, cũng hiểu được sự khó xử của cháu mà. Cho dù cháu có thể sắp xếp thì bản thân Lệ Lệ cũng phải hăng hái tranh giành đúng không cô?"

"Tôi có thể làm việc." Hứa Lệ Lệ lập tức nói.

Tô Du nói, "Thế cô có thể nghe sai khiến không?"

"Có thể!"

"Có thể tuân theo sự sắp xếp của tổ chức chứ?"

"Có thể!"

"Nếu làm không tốt thì tôi có thể khai trừ cô không?"

"Có thể!"

"Được rồi, cứ quyết định thế nhé." Tô Du chốt kèo.

Hứa Lệ Lệ sửng sốt. Nhìn Tô Du, lại nhìn mẹ mình, cô ta đột nhiên hơi hối hận vì vừa rồi đã nói không chừa đường sống như thế.

Tô Du nghiêm túc nói, "Bây giờ các chức vụ đều có người làm rồi, cũng không thể đổi chức vị của người khác được, nếu không các sinh viên khác sẽ không phục. Thế nhưng cháu vẫn sắp xếp luôn chức vụ cho Lệ Lệ nhé, sau này bạn ấy sẽ là thư ký của cháu."

"Thư ký làm những gì?" Hứa Lệ Lệ tò mò nói.

"Thì là san sẻ công việc với tôi. Sau này tôi là lãnh đạo duy nhất của cô."

Nghe nói như thế, trong lòng Hứa Lệ Lệ cảm thấy vui mừng, san sẻ công việc giúp chủ tịch chẳng phải là chị hai của hội sinh viên ư? Song, rất nhanh sau đó cô ta ngờ vực nói, "Chúng ta có chức vị này ư?"

"Lúc trước thì không nhưng giờ tôi thiết lập riêng cho cô một chức không phải được rồi ư?" Rồi sau đó nhìn vợ phó thị trưởng Hứa, "Cô ơi, cô thấy chuyện này cháu làm đủ tốt chưa ạ?"

Thiết lập riêng một chức vụ cho con gái mình, vợ phó thị trưởng Hứa cũng không còn gì để nói, cười bảo, "Tiểu Tô, chuyện này cháu làm tốt lắm, cô chắc chắn sẽ nhớ việc tốt của cháu. Sau này có khó khăn gì cứ tới tìm cô."

"Không cần thế đâu ạ." Tô Du cười xua tay, "Nhưng cô ơi, cô có thể diện lớn, khi nào rảnh thì chào hỏi một tiếng với các thầy cô bên hội sinh viên bọn cháu, để các thầy cô thừa nhận tính hợp của chức vụ này, tốt nhất là có biên chế chính thức trong trường học, thế mới tốt cho Lệ Lệ ạ."

Vợ phó thị trưởng Hứa cười gật đầu. "Ừ, đợi lát nữa cô sẽ đi tìm giáo sư của các cháu." Để tốt cho con gái mình thì đương nhiên không thể chối từ rồi.

Đến lúc ngồi lên xe, Tô Du còn vẫy tay chào tạm biệt hai mẹ con nhà họ.

Đợi đi xa rồi, Tô Du cười sung sướng hơn nữa, "Đồng chí Đông Chinh, anh nói xem sao lại có người không thích sống yên ổn, dù thế nào cũng phải tìm rồi chịu khổ thế?"

Thư ký Tống nói, "Lúc nãy em đồng ý với cô ta làm gì. Anh bảo em nhé, dù thế nào cũng đừng để mình chịu uất ức. Nhà lão Tống chúng ta không gây chuyện không có nghĩa là sợ phiền phức. Muốn chọc đến đầu chúng ta cũng phải nghĩ xem trọng lượng mình đến đâu."

Nhà bọn họ cũng chẳng thiếu gì quan hệ đâu. Năm xưa, khi còn ở căn cứ địa, cán bộ nào chưa thấy qua, một cán bộ cấp tỉnh thật sự chẳng là gì cả.

Tô Du đong đưa chân, cười tủm tỉm nói, "Em vẫn chưa gặp được ai khiến em phải chịu uất ức cả." Lúc trước, cha ruột cô khiến cô chịu uất ức, còn bị cô tính kế cơ mà.

"Người ta đến cho không một người có sức lao động, em vui còn chẳng kịp nữa là. Dạo này vất vả quá, cuối cùng sau này cũng có người làm việc cho em rồi. Kỹ năng cơ bản nhất của nghề thư ký chính là bưng trà rót nước đấy."

"Cô nữ sinh kia thoạt trông không xứng với chức vụ đó đâu."

"Không giống thì càng hay, đúng lúc để em đá cô ta ra luôn, rồi lại tìm một người xứng chức, người ta còn làm biên chế giúp em luôn đấy."

Thư ký Tống nghe nói thế vui vẻ cười ra tiếng. Anh biết ngay mà, người yêu anh hoàn toàn không cần anh lo lắng.

Trong trường học, vợ phó thị trưởng Hứa quả nhiên tìm đến chào hỏi giáo sư Kim như lời Tô Du.

Giáo sư Kim nhìn thấy hai người là tâm trạng mất vui. Vừa nghe thấy yêu cầu này, bà liền cảm thấy nực cười.

Lãnh đạo này cũng chẳng xem xét tình huống ra sao, tuy bà ta là cô giáo quản lý hội sinh viên nhưng có thể nói được gì? Đừng chỉ thấy cơ cấu hội sinh viên bây giờ được bạn Tô Du người ta xây lớn, nhưng vị trí chân chính được lãnh đạo trường học chấp nhận cũng chẳng có mấy đâu.

"Chuyện này không dễ làm đâu, hội sinh viên bây giờ đều do đồng chí Tô Du quản lý rồi."

"Tôi tìm con bé, con bé đã đồng ý rồi." Vợ phó thị trưởng Hứa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận