Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 444. Làm thư ký của chủ tịch Tô 1

Chương 444. Làm thư ký của chủ tịch Tô 1


Thấy Tô Du lộ ra vẻ kháng cự. Giáo sư Kim biết là Tô Du không thích những người ỷ vào quan hệ, chắc chắn sẽ không vui mà đi thông báo tin này: “Được rồi, để cô đi thông báo.”

Ra khỏi văn phòng giáo sư Kim, Tô Du vui vẻ mở cuộc họp với bên Chu Ngọc và các trưởng nhóm của hội sinh viên. Còn những thành viên còn lại trong nhóm cũng không cần tham gia. Dù sao Hứa Lệ Lệ cũng là tạm thời đảm nhiệm chức vụ này, cho nên cũng không cần phải tổ chức trang trọng quá.

Buổi chiều lúc ở nhà ăn, Tô Du cũng nói chuyện này với mấy bạn cùng phòng là thành viên của hội sinh viên, bọn họ không phải là trưởng nhóm nên không cần đi họp. Nhưng do ở cùng một ký túc xá nên vẫn phải biết.

Nghe được tin như vậy, Vương Hiểu Lỵ và Lưu Mẫn cùng giật mình.

Dạng người như Hứa Lệ Lệ mà có thể đảm nhận chức vụ quan trọng như vậy. Vậy mà nhà trường còn thật sự đồng ý rồi.

Tô Du nói: “Mọi người bình tĩnh đi, trường học đã sắp xếp như vậy, tất nhiên sẽ có lí do.”

“Em vẫn không chấp nhận được, cậu ta nhờ vào đâu chứ.” Vương Hiểu Lỵ không vui nói.

Lưu Mẫn thở dài: “Dĩ nhiên là nhờ vào bản lĩnh của cha mẹ rồi.”

Vương Hiểu Lỵ nói: “Cha tôi cũng là trưởng khoa đó.”

Lý Hồng Hà đáp lời: “Nhưng mà không phải là phó thị trưởng.”

“…”

Cao Lan và Trương Đan Đan thở dài, gia đình hai cô có địa vị xem như không tồi, cha mẹ trong nhà đều là cục trưởng, cán bộ các loại. May mắn là phó thị trưởng của bọn họ cũng không người giống như vậy.

Tô Du nhìn thấy mọi người đều không vui, trấn an: “Được rồi, bây giờ mọi chuyện đã như vậy, có tức giận cũng vô dụng. Hy vọng lần này cô ta làm việc nghiêm túc, nếu không chị nhất định sẽ hủy bỏ vị trí của cô ta. Có đắc tội với người khác cũng không sợ.”

Sau khi ăn cơm xong, Tô Du liền đi đến phòng họp, Hứa Lệ Lệ đã đến từ sớm, đang trò chuyện cùng giáo sư Kim. Thấy Tô Du tới, giáo sư Kim liền không còn kiên nhẫn tiếp chuyện cô ta nữa, lập tức đi đến chỗ Tô Du.

“Về sau bạn học Hứa Lệ Lệ chính là thư ký của em, có việc gì cần cứ giao phó. Thành viên của hội sinh viên đều là người có năng lực.”

Tô Du gật gật đầu, nhìn Hứa Lệ Lệ nói: “Lệ Lệ, cô cần phải nỗ lúc đó, đừng để tôi phải thất vọng. Vị trí này của cô có được cũng không dễ.”

Hứa Lệ Lệ kiêu ngạo nói: “Tôi chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.”

Tô Du chép miệng cười cười.

Chờ sau khi mọi người đến đông đủ, giáo sư Kim bắt đầu hỏi sơ lược công việc hằng ngày của hội, sau đó mới thông báo việc Hứa Lệ Lệ đảm nhiệm chức vụ thư ký của chủ tịch hội.

Mọi người nghe thấy tin tức này đều lập tức ngây người.

Mọi người đối với Hứa Lệ Lệ có ấn tượng rất sâu. Ai bảo cô chính là người phế nhất ở hội sinh viên, công việc gì cũng không làm.

Người như vậy mà có thể trở thành thư ký của chủ tịch Tô.

Thật sự là quá nực cười.

Nhìn vẻ mặt chủ tịch Tô nghiêm lại, nhíu mày, dĩ nhiên là cũng không hài lòng với việc này.

Xem ra chủ tịch Tô cũng giống như bọn họ, không phục.

Tất nhiên trường học vẫn có uy hiếp rất lớn với bọn họ, cho nên cũng không có ai dám đưa ra ý kiến phản đối gì. Chung quy cũng là trường học thêm một vị trí, cũng không có ảnh hưởng đến lợi ích cá nhân của bọn họ. Chẳng qua đến khi Hứa Lệ Lệ phát biểu nhậm chức, tiếng vỗ tay chỉ thưa thớt, thật sự không cho cô ta mặt mũi.

Hứa Lệ Lệ: “…”

Vẫn là Tô Du đứng lên nói: “Chúng ta hãy cho bạn Hứa Lệ Lệ một tràng pháo tay nhiệt liệt chúc mừng, hy vọng cô ấy nhiệt tình cống hiến sức mình vì hội sinh viên.”

Sau đó cô dẫn đầu vỗ tay, những người còn lại mới nghiêm túc vỗ tay theo.

Sau khi kết thúc cuộc họp, vẻ mặt Hứa Lệ Lệ buồn bực nói: “Người đến có phải quá ít hay không, hơn nữa bọn họ cũng không thực sự nghiêm túc.”

Giáo sư Kim nghe thấy như vậy thì xoa xoa trán: “Tô Du này, em đi động viên bạn học Hứa Lệ Lệ đi, cô đi trước đây.”

Bà thậm chí còn không muốn liếc nhìn đứa sinh viên này.

Chờ sau khi giáo sư Kim đi rồi, Tô Du nói: “Người tham gia như vậy đã là đủ, bây giờ cô chỉ mới nhậm chức, chuyện gì cũng chưa làm, muốn mọi người đều chấp nhận cô là điều không thể. Vừa rồi tôi còn giúp cônói mấy lời, nếu không người khác đều sẽ mặc kệ cô.”

Hứa Lệ Lệ nói: “Vậy tôi phải làm gì để mọi người chấp nhận tôi?”

“Tất nhiên là chăm chỉ làm việc. Từ giờ trở đi, cô chính là thư ký của tôi, về sau mọi việc công tư của tôi, cô cũng phải xử lý tất cả.”

“Cái gì, đến việc cá nhân cũng phải xử lý, xử lý cái gì chứ?”

“Ví dụ như thường ngày tôi đều bận rộn, việc trải nệm gấp chăn cô đều phải làm cho tôi; tôi muốn uống trà, cô nhớ phải châm trà, chén trà nhớ phải rửa sạch sẽ. Còn có phòng ngủ, nhà vệ sinh, nếu như tôi có việc bận, cô cũng phải giúp tôi dọn dẹp.”

“... Dựa vào đâu chứ?” Hứa Lệ Lệ ngạc nhiên hỏi: “Tôi chính là thư ký của cô đó!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận