Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 445. Làm thư ký của chủ tịch Tô 2

Chương 445. Làm thư ký của chủ tịch Tô 2


"Tài xế của cha cô còn phụ trách đưa đón cả gia đình của cô đó, cô là thư ký của tôi, tất cả chuyện của tôi cô đều phải phụ trách. Trước kia lúc tôi làm thư ký cho người ta mỗi ngày đều quét tước dọn dẹp, bưng trà châm nước, đó chính là công việc cơ bản hằng ngày. Bây giờ sắp xếp cho cô, vậy mà cô còn chê. Lệ Lệ, cô làm tôi rất thất vọng đó. Hiện tại cô đã được vị trí cao như vậy, nếu mà cô không làm việc sẽ có rất nhiều người nhìn ngó, nếu bọn họ không phục, lãnh đạo nhà trường cũng không thể che chở cho cô nữa. Hơn nữa nếu sự bất mãn của sinh viên càng lớn, có thể viết đơn gửi lên thành phố, các lãnh đạo cũng sẽ bị liên lụy. Cô nên suy nghĩ rõ ràng đi."

Hứa Lệ Lệ bị nói đến ngực phập phồng lên xuống.

Miệng cứ khép mở nhưng không nói ra được lời nào

Tô Du nhướng mày: “Rốt cuộc cô có làm được hay không, nếu như cô không thể. Tôi chỉ có thể thay đổi thư ký, để cô tiếp tục nhàn rỗi.”

“… Tôi có thể làm.”

Vẻ mặt Hứa Lệ Lệ buồn bực, cắn răng nói.

Tô Du cười vỗ vai cô ta: "Như vậy là được rồi, đừng luôn khiến mẹ cô phiền lòng. Vì chuyện này đã có bao nhiêu người sắp xếp giúp cô, cô nói xem nếu cô không làm tốt, làm sai việc gì thì sẽ làm tất cả những người đã quan tâm cô thất vọng lắm đó. Yên tâm đi, bình thường tôi sẽ không cần cô gấp chăn giúp đâu, nhưng mà việc quét dọn, bưng trà vẫn là việc cần thiết, đây là quy tắc cơ bản của công việc đó. Phòng ngủ của chúng ta đều là người trong hội sinh viên, cô có làm hay không đều sẽ có người quan sát đó."

“……”

Buổi tối trở về phòng, Hứa Lệ Lệ bắt đầu đi chuẩn bị nước ấm cho Tô Du.

Mọi người trong phòng nhìn theo Hứa Lệ Lệ xách bình thủy đi ra ngoài, kinh ngạc không thốt nên lời.

Nhìn về phía Tô Du đang cúi đầu xem văn kiện, ngạc nhiên nói: "Chị Tô Du, sao đột nhiên cô ta lại tốt như vậy?"

"Chị luôn bận rộn, cô ta là thư ký của chị, dĩ nhiên phải phụ giúp chị rồi." Tô Du đáp, tiếp tục xem văn kiện, trong đầu lại cân nhắc về việc tranh cử đoàn viên.

Cô cảm thấy bản thân có rất nhiều điều nắm chắc.

Ban đầu muốn tranh cử đoàn viên là vì tiền lương và bằng cấp, thuận tiện quang minh chính đại về nhà. Hiện tại thì không cần gấp, cuối cùng cũng có thư ký bên cạnh giúp việc. Cho nên chuyện này, cô cũng có thể kiên nhẫn chuẩn bị.

Một lát sau, Hứa Lệ Lệ xách theo bình thủy trở lại, đặt lên bàn bên cạnh Tô Du: "Tô Du, tôi về rồi."

"Bạn học Hứa Lệ Lệ, từ nay về sau phải gọi tôi là chủ tịch Tô. Quan hệ giữa tôi và cô không giống với những người khác."

“…”

Hứa Lệ Lệ nhìn thấy Tô Du nghiêm túc như vậy, nhìn sao cũng thấy không giống đang nói giỡn.

Cô ta dĩ nhiên không biết làm thư ký thì phải như vậy, vậy mà là thư ký hả, thật sự giống như làm người hầu hơn đó.

Cô ta uất ức ngồi trên giường, mím môi thật chặt, có chút hối hận vì đã làm thư ký. Mặc dù cực kì không cam lòng nhưng không thể mới làm có một ngày lại bỏ cuộc.

Mọi người trong ký túc xá đều trộm liếc nhìn cô ta, ai nấy đều cười thầm trong lòng.

Xem ra Hứa Lệ Lệ được làm thư ký cũng không phải chuyện gì xấu.

Có thêm thư ký, công việc của Tô Du liền trở nên nhẹ nhàng hơn. Không chỉ chuyện sinh hoạt hằng ngày có người làm giúp, mà chuyện công việc cũng có người giúp đỡ. Dĩ nhiên là những việc quan trọng Tô Du sẽ không giao cho Hứa Lệ Lệ làm, nhưng mà những việc như đi đưa văn kiện, thông báo các sự việc cho người khác,... Tô Du liền không khách khí mà giao cho cô ta.

Hứa Lệ Lệ dần trở nên bận rộn, cũng không còn thời gian ngây người cả ngày ở ký túc xá.

Buổi tối khi trở về ký túc xá, Hứa Lệ Lệ liền ôm tiểu thuyết đọc. Tô Du thấy cô ta nằm đọc sách giải trí, không vui nói: "Cô là người của hội sinh viên, đừng có cả ngày không làm việc gì, nếu không phải học bài, vậy thì lại đây giúp tôi viết bài diễn văn. Sắp đến lễ Quốc khánh, hội sinh viên chúng ta có hoạt động cần tổ chức."

Hứa Lệ Lệ nghe thấy phải viết diễn văn, lập tức từ chối: "Cũng không phải là tôi phát biểu, tại sao tôi phải viết. Tôi không viết."

"Viết bài phát biểu là kỹ năng làm việc cơ bản nhất của thư ký. Nếu việc gì cũng do chính tay tôi làm, vậy thì còn cần thư ký làm gì nữa? Quan trọng là viết diễn văn tốn biết bao thời gian, với thời gian đó tôi có thể làm biết bao việc quan trọng khác?"

Hứa Lệ Lệ không vui nói: "Dù sao tôi cũng sẽ không viết." Sự thật cô ta sẽ không viết, khả năng viết của cô ta rất kém, cực kì tệ. Lúc trước có thể vào được chuyên ngành này đều là nhờ mẹ cô hỗ trợ, nói rằng khả năng của cô rất chuyên nghiệp.

Tô Du không hài lòng nhìn chằm chằm cô ta, sau đó chuyển mắt qua Lý Bình bên cạnh: "Lý Bình, nếu Hứa Lệ Lệ không chịu viết, vậy em viết giúp chị đi. Ngắn gọn súc tích không cần quá dài đâu."

“Vâng.” Lý Bình lập tức đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận