Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 457. Mua đồng hồ cho Lý Bình 3

Chương 457. Mua đồng hồ cho Lý Bình 3


Mẹ Lý nói, "Lão Lý, không thể nuông chiều con cái như thế, tiền mua một cái đồng hồ này có thể mua bao nhiêu lương thực, bao nhiêu thịt đấy, mua mấy bộ quần áo cũng đủ nữa."

Vừa nhìn về phía Lý Bình, "Bình Bình, sao con lại tới tìm cha để mua đồng hồ đeo tay vậy?"

"Con không có." Lý Bình nói.

"Vậy sao chị mua được?" Lý Ái Hồng ghen ghét nói.

Lý Quốc Lương xoa xoa mũi của mình, "Được rồi, lúc ăn cơm ồn ào cái gì thế, không phải chỉ là một cái đồng hồ đeo tay thôi sao. Nhiều năm như vậy cũng chưa mua cho Bình Bình được cái gì, mua một cái đồng hồ thì có làm sao. Lên đại học, rất nhiều sinh viên đều mua. Lúc chúng tôi ở cửa hàng đã gặp rất nhiều bạn học của nó đeo đồng hồ đấy."

Mẹ Lý mất hứng nói, "Vậy cũng phải thương lượng với tôi chứ. Cái này nhìn chắc không rẻ đâu. Bao nhiêu tiền?"

"Ba trăm hai."

". . ."

Những đứa con khác đều hoảng sợ rồi, sau đó lại đồng loạt nhìn về phía cổ tay của Lý Bình. Tuy rằng lúc này đã được che lại, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy ánh sáng của chiếc đồng hồ vẫn có thể xuyên qua lớp quần áo thật dày mà chiếu ra ngoài.

Lý Ái Hồng lập tức đỏ mắt, "Cha. . . Con không phục, vì sao chị cả có, chúng con lại không có. Chúng con không phải con của cha sao?"

"Lần trước con muốn mua quần áo mới, cha cũng không mua cho con." Lý Ái Quân cũng mếu máo nói.

Lý Ái Đảng mới mười lăm tuổi, chẳng hiểu được hết chuyện này, thế nhưng cũng biết ghen tị, "Cha quá thiên vị."

Mẹ Lý nói, "Lão Lý ông xem, chuyện lớn thế này mà không thương lượng với tôi một câu, bọn nhỏ đều không phục đấy."

Lý Quốc Lương: ". . ." Không phải chỉ mua một cái đồng hồ thôi sao, sao nhiều chuyện vậy?

Ánh mắt của Lý Bình bình tĩnh nhìn người nhà, nắm chặt chiếc đồng hồ trên cổ tay, "Cha, xin lỗi, là con sai rồi. Con không biết cả nhà chỉ vì cái đồng hồ mà mất hứng, con không nên đồng ý để cha mua đồng hồ cho con, làm khó cha thế này. Lát nữa con sẽ trả lại cho cửa hàng. Cũng không thể để trong nhà náo loạn, làm cho người ta chê cười gia đình chúng ta. Sau này con có thể tìm bạn học khác hỏi thời gian."

"Vớ vẩn!" Lý Quốc Lương lập tức phát tác. Còn hung hăng vỗ bàn một cái.

Mẹ Lý và những đứa con khác đều ngây ngẩn cả người.

Lý Quốc Lương xoa xoa huyệt thái dương. Nhiều năm như vậy cũng chưa có ai làm ông ta khó xử. Vì một cái đồng hồ mà làm ầm ĩ, nhà này còn có dáng vẻ của gia đình sao. Mua cũng mua rồi, sao có thể trả lại?

Ông ta chỉ vào đám con trai con gái đang không dám lên tiếng, "Các con cũng có thể mua đồng hồ, nhưng điều kiện tiên quyết là các con cũng thi đậu vào ngôi trường tốt như Đại học Giang Đông giống chị các con. Ai không phục thì không cho phép ăn cơm."

Lý Ái Hồng Lý Ái Quân và Lý Ái Đảng: ". . ."

Mẹ Lý khẩn trương nói, "Được rồi lão Lý, ông cũng đừng nóng giận. Bọn chúng còn nhỏ mà, nhìn Bình Bình có nên cảm thấy không thoải mái. Tôi cũng không nói là không cho Bình Bình mua, chủ yếu là không nên mua đồ đắt như vậy." Lại nói với Lý Bình, "Bình Bình, sau này con không được tìm cha để mua đồ nữa."

Lý Bình cúi đầu thở dài, "Mẹ, con không tìm cha con mua đồ, con thật sự chỉ muốn đi thăm cha thôi. Mấy năm nay con cũng rất ít gặp cha."

Lồng ngực Lý Quốc Lương chua xót, mua đồ là muốn bồi thường cho con, kết quả bây giờ còn khiến con khổ sở, "Được rồi, bà mắng con làm gì. Đồ là tôi muốn mua. Lẽ nào quyền lợi được mua đồ cho con tôi cũng không có sao?"

Mẹ Lý không dám nói tiếp nữa, nhưng mà ngực cũng cảm thấy khó chịu. Người đàn ông của mình lại vì con gái mà quở trách mình.

Lý Bình yên lặng cúi đầu, thở ra một hơi. Sau đó bưng bát yên lặng ăn.

...

Nhà lão Tô bên này, anh cả Lưu gia - Lưu Đại Dũng và chị dâu ăn cơm trưa xong cũng tới rồi.

Trung tuần tháng mười Tô Tiểu Chí sẽ đi nhập ngũ. Cho nên muốn giao công việc này ra.

Lưu Đại Dũng đã có công việc chính thức trong nhà máy phân hóa học, chị dâu cả Lưu gia chỉ làm việc tạm thời thôi. Lần thay đổi cương vị này, Lưu Đại Dũng cho rằng vị trí công việc của Tô Tiểu Chí tương đối phù hợp với nam giới, mấu chốt là thể diện công việc cho nên dứt khoát đem công việc trong nhà máy phân hóa học của mình chuyển sang cho vợ, còn mình thì làm thay công việc của Tô Tiểu Chí.

Trên gương mặt của đôi vợ chồng đều là vẻ tươi cười, không còn dáng vẻ đùa giỡn như trước đây.

Trong lòng chị dâu Lưu cũng rất rõ ràng, cô em chồng của mình rất có bản lĩnh ở nhà chồng, hơn nữa còn có tiếng nói ở công xưởng dệt may, còn có quan hệ với đơn vị chính phủ. Nếu như sau này thật lòng quan tâm, chồng của chị ta còn có thể phát triển tốt hơn. Cho nên tiền kia là chị ta cam tâm tình nguyện, còn muốn tìm cách để người ta thỏa mãn. Sau này thừa dịp người đàn ông của chị ta ở công xưởng dệt may, chị ta càng có nhiều cơ hội lui tới hơn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận