Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 464. Khai trừ Hứa Lệ Lệ

Chương 464. Khai trừ Hứa Lệ Lệ


Lúc Tô Du quay trở về ký túc xá, Lý Bình vẫn chưa về, những bạn học khác bao gồm Hứa Lệ Lệ đều có mặt ở đó.

“Bạn học Hứa Lệ Lệ, nếu cô có thời gian rảnh thì hãy đến bên phòng học một chuyến, cô là thư ký của tôi nên đại diện cho tôi, bình thường hãy đến đó nhiều chút để các thành viên khác của hội sinh viên biết tôi rất chú trọng đến việc này.”

Hứa Lệ Lệ vừa cúi đầu đọc tiểu thuyết vừa nói: “Chẳng phải có Lý Bình rồi sao?”

Tô Du tức giận nói: “Mọi thứ đều giao cho Lý Bình làm thì những chuyện khác cũng để cho Lý Bình làm vậy.”

“Cô ta thích thì cứ làm.” Hứa Lệ Lệ nói.

“Đây là tự cô nói đấy, cô thật sự khiến người ta quá thất vọng mà.” Tô Du tức giận nói một tiếng rồi đi ra khỏi phòng ngủ, vừa đi ra khỏi phòng, trên khuôn mặt cô đã lộ ra một nụ cười.

Đám Lưu Mẫn thấy Tô Du tức giận thì đều trừng mắt nhìn Hứa Lệ Lệ, họ cảm thấy con người này thật là chỉ biết chiếm chỗ chứ không làm việc, hoàn toàn là một người vô dụng.

Tô Du dần đưa toàn bộ công việc của Hứa Lệ Lệ, bao gồm một số việc dọn dẹp giao hết vào tay Lý Bình.

Những người khác trong phòng cũng cảm thấy Hứa Lệ Lệ thật là hiếp người quá đáng, việc của mình lại giao cho người khác làm, cũng may Lý Bình chịu thương chịu khó chứ đổi lại là người khác thì chắc chắn đã làm ầm lên rồi.

Tô Du cũng không khuyên nhủ Hứa Lệ Lệ nữa, bộ dạng như thể đã quá thất vọng với cô ta.

Trong hội sinh viên cũng từ từ lan ra tin đồn, người thư ký bên cạnh Chủ tịch Tô không chịu làm việc, chuyện gì cũng không làm, lại không nghe theo sự sắp xếp của Chủ tịch Tô, bây giờ người làm việc đều là sinh viên Lý Bình bên nhóm nhỏ học tập của khoa tiếng Trung.

Dần dần mọi người có chuyện gì đến tìm không thấy Tô Du cũng quen đi tìm Lý Bình.

Dần dần Hứa Lệ Lệ lại trở thành người rảnh rỗi nhất trong hội sinh viên.

Nếu là trước đây thì Hứa Lệ Lệ cũng sẽ có chút không quen nhưng trước đó, sau khi trải qua cường độ làm việc cao thì cô ta phát hiện thay vì cực khổ như thế, chi bằng quyết định không làm gì vậy. Dù sao có làm hay không thì cô ta cũng là cán bộ và là thư ký Chủ tịch của hội sinh viên, cũng không có gì khác biệt nên có người làm việc giúp cô ta là điều tốt nhất.

Rất nhanh chóng đã có sinh viên viết đơn tố cáo những hành vi không công bằng thế này.

Hội sinh viên nhanh chóng trở nên ồn ào, bởi vì hùa theo nên có rất nhiều người đưa ra ý kiến phản đối, không muốn giữ một người rảnh rỗi trong hội.

Bưởi chiều thứ sáu, Tô Du đã trực tiếp đến tìm giáo sư Kim, chuyện này chắc chắn phải quyết triệt để, bây giờ trọng tâm công việc đều đặt vào chuyện tranh chức cán bộ đoàn ủy nên bên hội sinh viên cần có một người làm được việc để thay thế công việc của mình.

“Bây giờ bên dưới rất nhiều lời oán trách, khi xưa tụi em tổ chức hội sinh viên cũng vì muốn để những sinh viên ưu tú làm nhiều một chút và giúp đỡ các giáo viên trong trường, ngược lại bây giờ lại trở thành gánh nặng cho người khác, giáo sư Kim, bây giờ em cũng không giúp nổi nữa, quản không nổi miệng của sinh viên khác nữa. Nếu như giữ cô ta lại thì sau này các sinh viên lan truyền ra bên ngoài thì tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Đại học Giang Đông chúng ta. Em đề nghị nếu giáo sư Kim không thể quyết định thì hãy giao cho lãnh đạo trường quyết định, suy cho cùng danh tiếng nhà trường quan trọng hay là lời nói của người nhà Hứa Lệ Lệ quan trọng đây, hơn nữa Giáo sư Kim, dù sao Hứa Lệ Lệ cũng do cô đưa vào hội sinh viên.”

Giáo sư Kim bị nói đến mức ngơ ngác cả lên, phía sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Bà cũng không ngờ mọi chuyện lại đi đến bước đường này, đưa một người vào hội sinh viên không ngờ lại gây ra chuyện nghiêm trọng như thế.

Vả lại bà tin rằng nếu như làm lớn chuyện thì những sinh viên khác chắc chắn đầu tiên sẽ nghi ngờ một sinh viên như Hứa Lệ Lệ làm thế nào có thể vào hội sinh viên, tới lúc đó bà sẽ tiêu đời.

Cái cô Hứa Lệ Lệ này đúng là đồ vô dụng mà.

Giáo sư Kim cứng rắn nói: “Khai trừ ra khỏi hội, cán bộ hội sinh viên như thế thì trực tiếp khai trừ khỏi hội.”

Tô Du thở dài nói: “Những bên cô phải trực tiếp phát công văn xuống, dù sao vị trí của cô ta khi xuống cũng do cô đồng ý phê duyệt, bây giờ muốn khai trừ thì em cũng không có cái quyền lợi này.”

Giáo sư Kim ngay lập tức đã nhận lời.

Đắc tội thì đắc tội vậy nhưng danh tiếng không thể không có.

Cũng không để Tô Du chờ đợi, giáo sư Kim lập tức đi báo cáo với các lãnh đạo về chuyện này, sau đó viết một phần công văn và đóng mộc của văn phòng hội sinh viên.

Cầm công văn trên tay, Tô Du trực tiếp đến phòng ngủ gọi Hứa Lệ Lệ đến phòng làm việc.

Lúc này ở phòng làm việc không có ai, chỉ có Tô Du và Hứa Lệ Lệ.

Tô Du trực tiếp đưa công văn cho Hứa Lệ Lệ xem.

Hứa Lệ Lệ vừa nhìn đã mở to mắt ngạc nhiên nói: “Sao có thể chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận