Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 465. Lý Bình khoe khoang 1

Chương 465. Lý Bình khoe khoang 1


Tô Du lấy lại tờ công văn và gõ gõ vào nội dung tờ công văn rồi nghiêm túc nói: “Lẽ ra tôi muốn tổ chức một cuộc họp hội sinh viên và tuyên đọc nội dung của bản công văn trước mặt mọi người nhưng tôi quan tâm đến tôn nghiêm của cô nên âm thầm giải quyết sự việc này sẽ tốt hơn.”

Hứa Lệ Lệ đanh mặt nói: “Sao có thể như thế chứ, tôi lại không có làm gì sai.”

“Thân là cán bộ quan trọng của hội sinh viên, không làm việc chính là sai lầm lớn nhất đấy, Lệ Lệ, trước kia tôi có khuyên thế nào cô cũng không nghe, cô thật sự khiến tôi quá thất vọng. Bây giờ nhiều người tố cáo như thế đã kinh động đến giáo sư Kim và lãnh đạo trường rồi.”

Sắc mặt Hứa Lệ Lệ thay đổi: “Tôi, tôi tìm mẹ tôi.”

“Mẹ cô có thể lay động một lãnh đạo trường nhưng có thể lay động toàn bộ giáo viên sinh viên và lãnh đạo trường sao? Sinh viên Hứa Lệ Lệ, nếu cô cảm thấy được thì hãy lập tức gọi điện thoại, nếu không chuyện này các sinh viên làm lớn chuyện thì cô không còn đường lui nữa đâu. Bây giờ tôi đã cố gắng không lan truyền ra ngoài và giải quyết một cách âm thầm để giữ thể diện cho cô, nếu không thì cô sẽ trở thành người đầu tiên trong nhiệm kỳ thứ nhất bị khai trừ ra khỏi thành viên hội sinh viên đấy.”

Nghe thấy Tô Du nói thế, Hứa Lệ Lệ vô cùng căng thẳng.

Tô Du thở dài nói: “Trưa mai tôi sẽ mở cuộc họp hội sinh viên các cấp nhóm trưởng, tới lúc đó tôi sẽ tuyên bố cô vì học tập căng thẳng nên mới tự động rút lui khỏi tổ chức hội sinh viên, hay là cô muốn tôi mở cuộc họp các thành viên của hội sinh viên và đọc công văn này trước mặt mọi người cũng được.”

“…” Hứa Lệ Lệ bĩu môi, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Tôi, tôi muốn rút lui khỏi hội sinh viên.”

Chỉ là một cán bộ thôi mà, cô ta mới không thèm.

Tô Du đi qua đó vỗ vỗ vai cô ta: “Không sao đâu, sau này có thể hội tôi vẫn sẽ giúp đỡ cô, Lệ Lệ, cô phải cố gắng lên, đừng làm tôi thất vọng đấy.”

Chiều ngày hôm sau, Tô Du tuyên bố với mọi người Hứa Lệ Lệ bởi vì học tập căng thẳng nên chủ động xin rút lui, Hứa Lệ Lệ ngồi bên dưới chỉ im lặng không nói gì cả.

Mọi người trong hội sinh viên nghe thấy tin tức này, ai nấy đều nở ra nụ cười vui mừng.

Tô Du nói: “Trước đó những công việc do sinh viên Lý Bình tiếp nhận, bây giờ sinh viên sẽ tạm thời thay thế chức vụ này, đợi sau khi khoảng thời gian này bận xong tôi sẽ sắp xếp thêm.”

Cô vừa nói xong thì bên dưới đã vang lên một tràng pháo tay, tiếng vỗ tay còn lớn còn vang hơn cả lúc Hứa Lệ Lệ nhận chức nữa.

Hứa Lệ Lệ: “…”

Biểu hiện của thành viên Hội sinh viên khiến Hứa Lệ Lệ tức đến nghiến răng nghiến lợi, lúc về kí túc xá nhìn thấy mọi người cũng cảm thấy không thuận mắt, thế nhưng ngay trước mặt Tô Du cô ta cũng không tiện nói gì. Đúng lúc hôm nay là thứ bảy, buổi chiều Hứa Lệ Lệ buồn bực thu dọn đồ đạc về nhà.

Cô ta vừa đi, trong ký túc xá liền truyền đến tiếng cười, tất cả mọi người đều rất hả hê.

Tô Du nói, "Bỏ đi, chuyện bây giờ đã giải quyết rồi, sau này còn là bạn bè cùng phòng nữa. Chừa cho cô ta chút mặt mũi."

Nghe thấy Tô Du nói như vậy, mọi người đương nhiên sẽ không nói gì nữa. Không nể mặt Hứa Lệ Lệ, cũng phải nể mặt Tô Du.

Tuần trước Tô Du và Lý Bình không nghỉ ngơi, tuần này đến phiên hai người nghỉ ngơi. Tô Du phải trở về, thứ hai Tô Tiểu Chí sẽ đi bộ đội, làm người lớn trong nhà, phải đưa cả gia đình đi tiễn. Cho nên cô đã xin nghỉ ở trường học bên này nửa ngày.

Lý Bình tạm thời giữ chức vụ thư ký chủ tịch cho Hội sinh viên, cho nên không định về nhà, nhưng mà Tô Du cũng không chèn ép cô ấy quá mức, để cho cô ấy đi về nghỉ. Chủ yếu là muốn đem chuyện cô ấy được thăng chức nói cho người nhà.

Mặc dù chỉ là một cán bộ của Hội sinh viên, thế nhưng cũng nói rõ cô ấy ở trường học cũng thuộc loại người xuất sắc.

Lúc này không khoe khoang thì còn đợi tới bao giờ chứ.

Trước khi chia tay ở cửa trường học, Tô Du lại dạy Lý Bình một chiêu, "Da mặt của mỗi một vị nhân sĩ thành công đều có thể so với tường thành."

Lý Bình sờ sờ mặt mình theo bản năng, cảm giác không gian tiến bộ của mình còn rất lớn.

Bởi vì chỉ bảo của Tô Du, sau khi xuống xe buýt, cô ấy lập tức đi về phía quân khu bên kia. Chiến sĩ gác cổng cũng đã quen thuộc với cô ấy cho nên trực tiếp cho đi.

Lần này Lý Quốc Lương không có cuộc họp, dù sao công tác nhập ngũ cũng kết thúc rồi, ông ta đang ở trong phòng làm việc xem bản đồ.

Nghe thấy Tiểu Ngô nói con gái mình tới, ông ta xoay người lại thì thấy Lý Bình tiến đến, khẽ nhíu mày, "Bình Bình à, sau này trực tiếp về nhà là được, dù sao bên này cũng là quân khu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận