Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 468. Tô Tiểu Chí nhập ngũ 1

Chương 468. Tô Tiểu Chí nhập ngũ 1


Tô Du cười nói, "Nhất định sẽ đi. Em nói với anh này, bà ta tìm mấy lần, tìm lúc nào, tìm ai, em đều ghi lại hết rồi. Lát nữa em sẽ đưa cho anh một bản, sau này lúc Bí thư Khâu cần dùng thì anh cũng có cái để đưa."

Có một số việc hiện tại không nói nhưng không có nghĩa là mặc kệ. Mà là giữ lại chờ sau này tới lúc cần dùng, một kích tung ra.

Trong nhà Phó thị trưởng Hứa.

Sau khi vợ Phó thị trưởng Hứa quay về thì lập tức oán trách chuyện này với chồng mình, nói Tô Du bên này không giúp được cho nên bà ta muốn đi tới trường học một chuyến.

"Còn đi làm gì, không ngại mất mặt à?" Phó thị trưởng Hứa cả giận nói.

Bởi vì chuyện hư hỏng này của con gái mà vợ ông ta đã tới trường học mấy lần rồi? Kết quả con gái vẫn bị người ta khai trừ khỏi Hội sinh viên. Làm nhiều chuyện như vậy không chỉ tốn công vô ích, thiếu nợ nhân tình, còn đánh mất cả mặt mũi.

Vợ Phó thị trưởng Hứa nói, "Vậy phải làm sao, sao ông có thể chịu đựng được chuyện mất mặt như vậy chứ? Dù sao tôi cũng phải đi tìm bọn họ hỏi cho ra nhẽ."

"Muốn đi thì bà đi. Nhưng mà chỉ có thể lấy thân phận phụ huynh sinh viên thôi, không thể lấy danh nghĩa của tôi." Phó thị trưởng Hứa không muốn quản chuyện này một chút nào. Đương nhiên, trong lòng ông ta nhiều ít gì cũng cảm thấy tức giận, cảm thấy trường học bên kia không nể mặt ông ta. Biết rõ là con gái ông ta mà còn tuyệt tình như thế. Đây mới là chuyện khiến ông ta khó chịu nhất.

Một bên khác, thư ký Tống chưa đưa Tô Du tới cửa tiểu khu mà đã dừng lại rồi.

Tô Du kinh ngạc nói, "Sao thế?" Bình thường phải đưa đến trước cửa nhà.

Thư ký Tống xuống xe, lắp bắp nhìn cô. Nhìn khiến cả người Tô Du không được tự nhiên.

"Anh làm gì vậy?"

Thư ký Tống nắm tay, khẩn trương nói, "Là như vậy, hôm nay mẹ anh hỏi khi nào thì chúng ta đính hôn. Nói anh phải ra ngoài rồi, sau này cơ hội gặp mặt sẽ ít, sợ lúc em đi thăm anh thì không được tiện. Cho nên đề nghị chúng ta đính hôn trước, để quan hệ của chúng ta tiến thêm một bước. . ."

Còn chưa nói hết, mặt của anh đã đỏ lên không nói được câu nào.

Tô Du vuốt cằm nói, "Không phải chỉ là đính hôn thôi sao, chuyện lớn gì đâu. Anh cứ nói thẳng là được, làm dáng vẻ căng thẳng như thế, em còn tưởng là có chuyện gì."

"Em đồng ý sao?"

Thư ký Tống vui vẻ. Lại nói, "Mẹ anh chỉ hỏi thử, nếu em không đồng ý, lát nữa anh sẽ nói với mẹ là do công việc của em bận rộn, không có thời gian, tạm thời không suy nghĩ tới việc này."

Tô Du gật đầu nói, "Được đấy, vậy anh cứ nói với mẹ anh như vậy đi."

". . ."

Nhìn dáng vẻ như vừa nuốt phải con ruồi của thư ký Tống, cô nín cười nói, "Anh mới nói đây là ý kiến của mẹ anh, vậy anh suy nghĩ thế nào?"

Thư ký Tống nhăn nhó nói, "Anh, đương nhiên là anh lấy ý kiến của em là chính rồi. Thế nhưng nếu như theo cách nghĩ của anh, anh chắc chắn là hy vọng chúng ta sẽ đính hôn."

Tô Du chắp tay sau lưng nhìn bầu trời, vẻ mặt bí hiểm, "Đính hôn cũng không phải là không được, dù sao nếu như em phát hiện anh có chút không thích hợp nào, em sẽ cắt đứt chân của anh, sau đó đá anh sang một bên."

"Chuyện này tuyệt đối không thể nào!" Thư ký Tống bảo đảm.

Tô Du cảm thấy dựa vào biểu hiện bây giờ mà nói thì lời này vẫn chút đáng tin nhất định. Tiểu hồ ly kiêu ngạo năm đó giờ đã trở thành một con cừu ngoan ngoãn rồi.

Cô gật đầu nói, "Được thôi, nhìn anh thành tâm như thế, em miễn cưỡng đồng ý. Nhưng mà tạm thời không được, ít nhất phải chờ tới kì nghỉ đông."

"Được, nghe theo em hết." Mặt thư ký Tống đỏ hồng nói.

Sáng sớm hôm chủ nhật, toàn thể thành viên nhà lão Tô cùng nhau mở một bữa tiệc chia tay. Ngay cả anh rể của thư ký Tống cũng tới rồi. Đây cũng xem như chúc mừng đồng chí Tô Tiểu Chí sắp gia nhập vào đội ngũ Giải phóng quân, trở thành một đồng chí Giải phóng quân vinh quang. Nhà lão Tô cũng gần như trở thành gia đình quân nhân rồi.

Tô Du còn đặc biệt để cho Lưu Mai và Tô Lâm mua thịt, gói một tô lớn sủi cảo. Mong muốn Tô Tiểu Chí ở bên ngoài bình an, thuận lợi.

Chuyện này khiến Tô Tiểu Chí cảm động rơi nước mắt.

Trong lúc làm cơm, Tô Du dẫn Tô Tiểu Chí vào phòng ngủ nói chuyện.

Mặc dù thư ký Tống có chút ghen tị, nhưng mà nghĩ tới chuyện anh sắp đính hôn với đồng chí Tiểu Tô rồi nên trong lòng cũng trộm vui mừng. Còn hào phóng kéo Tô Đại Chí nói chuyện phiếm. Khiến ngực Tô Đại Chí căng thẳng muốn nhảy ra ngoài. Anh ta không muốn nói chuyện với anh rể tương lai nhỏ hơn mình một chút nào.

Trong phòng, Tô Du lấy ra mười đồng rồi vội đưa cho Tô Tiểu Chí.

"Rời nhà ra bên ngoài, không có tiền không được. Nhưng mà các em là quân nhân, chuyện cần dùng tới tiền cũng không nhiều lắm, mười đồng này là để em dùng vào lúc khẩn cấp. Bình thường ở trong quân đội phải đối xử chân thành với người khác. Đừng gây sự với người ta, có biết không?"

Với đầu óc này của Tô Tiểu Chí, trông cậy vào việc cậu ta đi gây sự là không thể nào, cô cũng hiểu từ sớm rồi, nhà lão Tô không có gen này, từ lớn đến nhỏ không ai có tâm tư này.

Cho nên dứt khoát để Tô Tiểu Chí thể hiện hình tượng cậu bé ngay thẳng, không chừng có vận khí tốt có thể kết giao với vài đồng chí xem trọng cái tính cách này của cậu ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận