Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 485. Mở ra

Chương 485. Mở ra


Thư kí Tống sờ đầu của mình.

Anh đã sớm biết đồng chí Tiểu Tô muốn cạnh tranh vị trí này, bây giờ quả nhiên là vậy.

Sớm đã biết, nếu cô đã muốn làm chuyện gì rồi thì sẽ nghĩ mọi cách để hoàn thành. Nếu như thế, trong lòng cô sẽ áp lực lắm.

Đồng chí Tiểu Tô ưu tú như vậy, nói không chừng rất nhanh sẽ đuổi kịp thôi. Cho nên anh cũng phải nhanh chóng tạo ra thành tích. Cũng không thể để đồng chí Tô Du xem thường.

Nghe cha anh nói, nữ đồng chí đều thích những nam đồng chí có năng lực.

Càng là nữ đồng chí có năng lực thì càng không thích đàn ông vô dụng. Người yêu của anh có năng lực như thế, anh cần phải nắm chặt. Không thể trở thành người đàn ông vô dụng trong mắt đồng chí Tiểu Tô.

Anh cũng không cảm thấy tìm người yêu có năng lực là chuyện không tốt. Trái lại anh cảm thấy may mắn, may mắn vì mình đã sớm tỉnh ngộ mới tìm được người như đồng chí Tiểu Tô.

Cũng chỉ có đồng chí Tiểu Tô mới có thể hiểu anh như vậy, không hẹn mà hợp với cách nghĩ của anh. Sau khi biết những chuyện anh làm, cô không phê bình anh mà còn đứng cùng chiến tuyến với anh.

Anh cảm thấy mình đã hiểu được ý nghĩa đích thực của tình đồng chí cách mạng rồi.

Gặp mặt người yêu của mình xong, tâm trạng của Tô Du cũng rất vui vẻ. Trước khi đi, cô để lại số điện thoại ở phòng làm việc Đoàn ủy. Sau này lúc cô không có tiết học, cô sẽ tới phòng làm việc Đoàn ủy làm việc. Sau này chỉ cần gọi điện qua đây là được rồi. Nhưng mà lúc nói chuyện cũng phải chú ý, chỉ nói những chuyện quan trọng.

Tô Du vừa mới quay về trường học, chuẩn bị trở về kí túc xá làm bài tập thì thấy Hứa Lệ Lệ đang chờ ở dưới lầu.

Cô coi như không nhìn thấy Hứa Lệ Lệ trong đám người, trực tiếp đi lên lầu của kí túc xá.

Hứa Lệ Lệ vội vàng nói, "Bạn học Tô Du."

"Gọi tôi?" Tô Du quay đầu lại kinh ngạc nói."Bạn học Hứa Lệ Lệ có chuyện gì vậy?"

"Tôi. . ."

Trên mặt Hứa Lệ Lệ có vẻ ngượng ngùng. Tuy rằng không muốn thừa nhận, thế nhưng trước đây Tô Du đã thất vọng về cô ta vài lần rồi, khiến cô ta bị đả kích. Bây giờ lúc đối mặt với Tô Du, cô ta luôn cảm thấy chột dạ.

"Có chuyện gì sao? Hội sinh viên của chúng tôi là bộ phận chuyên giải quyết khó khăn cho sinh viên, cô nói xem cô có khó khăn gì, tôi sẽ cân nhắc giải quyết cho cô."

Hứa Lệ Lệ nghẹn đỏ mặt, nhỏ giọng nói, "Chẳng phải gần đây cô đang thành lập Trạm phát thanh trường học sao, tôi muốn hỏi một chút, tôi có thể làm chuyện gì đó được hay không?"

Trước đây lúc rời khỏi Hội sinh viên, trong lòng cô ta cũng có chút đả kích. Toàn bộ người trong ký túc xá đều là thành viên của Hội sinh viên mà cô ta lại phải rời khỏi hội.

Bây giờ bên trong ký túc xá, cô ta cũng không còn tự tin giống như trước đây.

Lúc này đây, cô ta đã thực sự cảm thấy có một số việc, cho dù tìm mẹ cũng chẳng có lợi ích gì.

Tô Du sờ cằm suy nghĩ một lát, "Chuyện Trạm phát thanh này cũng rất cực khổ. Hơn nữa tôi cũng không có quyền lợi được sắp xếp người khác."

Nghe thấy Tô Du từ chối, mặt Hứa Lệ Lệ càng đỏ hơn.

"Hứa Lệ Lệ, nếu cô thật sự muốn làm việc, chi bằng đi tham gia hoạt động của xã đoàn. Gần đây Hội sinh viên đang làm đủ loại hoạt động xã đoàn, cô xem bản thân cô có thể làm được chuyện gì thì có thể đi tham gia. Tự tìm một công việc mà mình thích. Lệ Lệ, cô đã bao giờ được nếm thử cảm giác nhận được thành quả từ sự nỗ lực của chính bản thân mình chưa ?"

Hứa Lệ Lệ: ". . ."

Tô Du nặng nề thở dài, dường như mang theo vô vàn cảm khái, "Thử một chút đi, ngày nào đó cô nhận được thành quả rồi cô sẽ phát hiện, thật ra bản thân rất tuyệt vời, căn bản không cần dựa vào sự giúp đỡ của bất kỳ ai. Có lẽ cô chỉ là bị trì hoãn bởi sự tự chủ trương của người nào đó thôi."

Trong nháy mắt, Hứa Lệ Lệ cảm thấy cánh cửa nào đó bên trong lòng mình đã được mở ra.

Nhìn thấy dáng vẻ tươi cười của Tô Du, cô ta cắn môi, chạy lên lầu.

Tô Du trề miệng, cũng chậm rãi đi vào ký túc xá.

Cũng không biết là có thành công được hay không. Dù sao trước khi cô rời khỏi ký túc xá, tốt nhất là đừng tới làm phiền cô nữa.

Đối với một cô gái còn nhỏ tuổi, cô thực sự cũng không muốn làm quá đáng.

Dù sao lúc cô còn trẻ, cũng chẳng tốt hơn cô nhóc kia được bao nhiêu.

Có thể là do bị đả kích quá nhiều lần. Lòng kiêu ngạo của Hứa Lệ Lệ cũng giảm đi được một chút, chưa tới hai ngày đã tự mình đi báo danh tham gia xã đoàn kịch nói. Cô ta thích xem tiểu thuyết, đúng lúc đi đóng kịch luôn.

Bởi vì tham gia xã đoàn cho nên cô ta cũng bận rộn hẳn lên. Không còn hô mưa gọi gió ở trong ký túc xá nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận