Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 491. Chuyện cầu hôn 1

Chương 491. Chuyện cầu hôn 1


Lý Ái Quân trợn mắt hốc mồm nhìn chị ba nhà mình, "Chị hai, chị cả vừa nói chắc không phải thật đâu nhỉ."

"Đương nhiên không phải là thật rồi, chị ta chỉ nói bừa thôi." Lý Ái Hồng kiên quyết nói.

Lý Bình ngẩng đầu nhìn Lý Ái Quân, "Sau này em cứ tiếp xúc gần mà xem thử là biết ngay chị có nói bừa hay không. Em ấy nhất định sẽ tức giận với em. Bởi vì em và Ái Đảng đều là con chó con mèo của em ấy mà thôi."

Lý Ái Đảng cả giận nói, "Em mới không phải là con chó con mèo đâu, em là nam tử hán!"

Lý Bình nói, "Nam tử hán, em nên chạy bộ với bạn của em rồi."

Vì để tương lai có thể trở thành một quân nhân vinh quang, Lý Ái Đảng dưới kế hoạch của Lý Bình, mỗi sáng sớm đều phải dậy sớm huấn luyện.

Lý Ái Đảng nhìn đồng hồ, vội vàng chạy vào nhà thay quần áo. Còn Lý Ái Quân choáng váng nhìn chị cả chị hai nhà mình, đột nhiên không biết mình nên tin ai.

Tuy rằng tình cảm của cô bé và chị hai tốt, nhưng cũng không hy vọng mình bị người ta quản. Cô bé là một người tự do. Cho nên cuối cùng cô bé chẳng để ý tới ai, trực tiếp tìm băng ghế ngồi đọc sách.

Lý Ái Hồng nhìn hai người, thở phì phò tiến vào trong phòng.

Lý Bình nhìn bóng lưng của cô ta, đột nhiên cảm thấy rất thoải mái. Rất muốn chia sẻ cảm xúc này của mình cho chị Tô Du.

Khiến người khác không có bạn bè là một cảm giác thật tuyệt.

...

Tô Du đang ở nhà ăn bánh bao thịt, bà Lưu chuyện khác thì không nói tới, tay nghề làm cơm lại rất xuất sắc, ít nhất cũng gần giống với tay nghề làm dưa muối của bà.

Những người khác của nhà lão Tô ăn tới mức lệ nóng quanh tròng. Mỗi cuối tuần đều có một ngày có thể ăn được món ngon như vậy.

Tô Đại Chí quan tâm nói, "Chị, bao giờ thì chị về lại đây ở vậy?"

"Sớm thôi, trời lạnh thế này, chị cũng không muốn bị lạnh."

Tô Du chuẩn bị đầu xuân mới dọn về. Dù sao mùa đông lạnh như thế, lại còn có tuyết rơi nữa, cô cũng không có ý định chạy cả hai bên.

Vẻ mặt Tô Đại Chí trở nên mất mát.

Tô Du đương nhiên cũng biết tâm tư của anh ta. Tình huống trong nhà cô đều biết rõ ràng. Tô Lâm là cơ sở ngầm của cô đấy, đừng xem đầu óc của cô nhóc kia nhỏ, nhưng con mắt lại rất tinh, thấy gì không thích hợp thì sẽ báo cáo với cô. Nhưng mà sau khi biết bà Lưu không tham lam lấy đồ đạc trong nhà, Tô Du cũng giả vờ không biết việc bà ta muối dưa mỗi ngày.

Dù sao người ta cũng là mẹ ruột, mẹ ruột đã không tiếc đối xử khắt khe với con gái ruột và con rể, người làm chị cả như cô sao mà quản được nhiều như thế? Dù sao cũng tiết kiệm tiền cho cô.

"Bánh bao thịt này rất ngon, bác gái, lát nữa bác gói giúp cháu bảy tám cái để cháu mang tới nhà họ Tống."

Nghe thấy Tô Du nói muốn mang bánh bao thịt bà ta làm tới nhà cán bộ lớn, gương mặt bà Lưu cũng hồng hồng, "Ôi, vậy bác sẽ làm lại từ đầu, cho nhiều thịt một chút."

Tô Du nói, "Ít thịt cũng được, cán bộ lớn người ta cũng rất tiết kiệm."

"Ôi, cũng là cháu hiểu biết." Bà Lưu lập tức đáp.

Bà Lưu rất thỏa mãn với cuộc sống hiện tại, người nhà không nhiều lắm, ít chuyện, ăn đủ no. Không có chuyện gì thì có thể đi dạo trong tiểu khu, cùng tán gẫu với bà cụ Chu. Cuộc sống này rất tốt khiến bà ta không muốn về nhà.

Sau khi cơm nước xong, Tô Du bèn phân phó Tô Đại Chí lát nữa đưa bà Lưu đi mua một chiếc mũ lông, trời lạnh thế này mà đội thì thật ấm áp. Chuyện này khiến bà Lưu cảm động không thôi. Ở nhà lão Lưu nhiều năm như vậy, chưa từng có ai mua mũ cho bà ta: "Sui gia, cháu quá khách khí rồi."

Tô Du cười cười, dù sao cũng không phải là cô bỏ tiền. Tô Đại Chí không có tiền, cũng phải tìm Lưu Mai bỏ tiền.

Cô cũng đã lên tiếng rồi, hai vợ chồng cũng không thể không mua.

Mấu chốt là phải khiến bà cụ nghĩ lại. Sau này cái nhà này không thể thiếu bà ta được rồi, phải để bà ta an cư ở nhà lão Tô, sau này phục vụ cho nhà lão Tô.

Một lát sau, thư ký Tống tới đón Tô Du.

Tô Du mang theo bánh bao thịt, trang bị đầy đủ ngồi lên trên xe đạp.

Trên đường, cuối cùng thư ký Tống nhịn không được mở miệng nhắc tới chuyện đính hôn, ngày hôm Tô Du bảo anh làm thinh, anh chắc chắn là không thể đồng ý.

Con đường này phải đi, anh lo lắng mình đi không vững… Xì, là lòng anh không yên tâm.

Tô Du dựa vào lưng anh, trừng mắt, "Anh nói Tết nguyên đán mới đính hôn mà. Đây dù sao cũng là ngày tốt."

Thư ký Tống mừng rỡ, "Em cũng cảm thấy được sao?"

"Em nghe một bạn học ở Thương Hải nói, trước đây cô ấy nghe bạn bè ở nước ngoài nói qua, ở quốc gia bọn họ, một người đàn ông muốn thành lập mối quan hệ chiến hữu cách mạng với một người phụ nữ thì anh ta phải mang tới chín trăm chín mươi chín đóa hoa hồng, sau đó là một chiếc nhẫn phát ra ánh sáng lấp lánh rồi quỳ một gối trước người phụ nữ và nói ra lời thật lòng. Như vậy mới có thể thể hiện ra thành ý của đối phương."

"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận