Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 504. Người mới

Chương 504. Người mới


Chuyện này ai dám nói nhất định sẽ không có chuyện gì.

Ông ta đã biết, huyện trưởng trẻ tuổi này là muốn gây chuyện: “Vậy đồng chí Đông Chinh, cậu có ý tưởng gì?”

“Ý của tôi là dựa theo quy định, chỉnh đốn lại tất cả binh đoàn. Chuyện này là việc cần thiết. Chỉ dựa vào số ít người tại Cục Công an của huyện thì chắc chắn không đủ dùng.”

Bí thư Lâm xem như đã nhìn ra, huyện trưởng Tống này là để tâm đến đoàn dân quân, ông nghiêm túc nói: “Tình hình hiện tại của huyện rất đặc biệt, không thể nào nuôi những người đó, tôi kiến nghị là để sau này rồi tính đến chuyện này. Đồng chí Đông Chinh, cậu vừa mới đến đây, không nên nóng vội như vậy.”

Tống Đông Chinh cười nói: “Ý của Bí thư Lâm là chỉ cần có đủ lương thực vậy là có thể thành lập binh đoàn?”

“Chờ khi có lương thực, chúng ta lại suy xét đến vấn đề này.”

Tống Đông Chinh gật đầu: “Được, hôm nay chúng ta cùng suy xét vấn đề này đi. Vấn đề lương thực hãy để tôi giải quyết.”

“…” Mọi người trong phòng họp đều nhìn anh.

Bí thư Lâm tay cầm chén trà cũng không vững: “Đồng chí Đông Chinh, tôi đã nói không cần phải gấp gáp.”

Tống Đông Chinh nói: “Bí thư Lâm, ông đã nói có lương thực thì sẽ suy xét đến vấn đề này. Tôi quyết định tạm thời sẽ chọn ra 30 đồng chí binh đoàn. Vấn đề lương thực cứ để tôi giải quyết. Chuyện này liên quan đến vấn đề an nguy của huyện Kim Hà, tôi cảm thấy không có lý do gì phải dời lại.”

Anh nhìn Bí thư Lâm cười nói: “Bí thư Lâm, ông cảm thấy sao?”

Bí thư Lâm mím môi, miễn cưỡng cười nói: “Nếu đồng chí Đông Chinh nói bản thân có thể giải quyết vấn đề lương thực, đương nhiên tôi cũng ủng hộ. Việc thành lập đoàn dân phải hoàn thành.”

Tống Đông Chinh nhìn những người khác: “Bí thư Lâm cũng không có ý kiến, vậy những người còn lại có ý kiến gì không?”

Hai vị sếp cũng chưa có ý kiến, có ai còn dám có ý kiến? Mọi người nhanh chóng lắc đầu.

Chuyện này trực tiếp được quyết định như vậy.

Tống Đông Chinh là người mạnh mẽ, kiên quyết, sau khi kết thúc cuộc họp, anh bảo chủ nhiệm Ngô hỗ trợ ban hành công văn các cấp công xã, bắt đầu chiêu dân quân cho đội ngũ. Tất cả đãi ngộ đều dựa theo văn kiện quy định.

Bí thư Lâm vô cùng tức giận ngồi trong văn phòng.

Ông cảm thấy người mới đến thực sự không nể mặt mũi ông. Chuyện như thế này cũng không cần ý kiến của ông, cứ như vậy mà ra quyết định. Thật đúng làm người ta chán ghét.

Xem ra tuổi trẻ năng động cũng không phải là chuyện tốt.

Người dân ở huyện vừa nghe công văn muốn triệu tập dân quân, nhanh chóng thực hiện hành động.

Đối với các người nông dân mà nói, ngoại trừ việc mỗi ngày ba bữa, thì việc được tham gia tổ chức mới là đãi ngộ tốt nhất.

Những bữa cơm của chính phủ không chỉ ăn no mà còn ăn ngon. Hơn nữa mấy năm nay mùa màng không tốt, lương thực của mỗi hộ gia đình đều không đủ ăn. Nếu có thể có được một phần ăn trong huyện, gánh nặng trong nhà sẽ được giảm bớt, còn có cơ hội giúp đỡ việc trong nhà.

Cho nên mùa đông ban đầu vốn tĩnh lặng, tại các đội công xã và sản xuất bắt đầu náo nhiệt hẳn lên.

Bước đầu tiên đã được thực hiện, Tống Đông Chính mới dành được chút thời gian rảnh để gọi điện cho Tô Du.

Tô Du đang xem lại bài tập trong văn phòng Đoàn ủy, sau khi nhận được điện thoại thì vô cùng vui mừng.

Ngoại trừ ngày đầu tiên hai người gọi điện báo bình an cho nhau thì đã lâu cả hai không liên hệ.

Bởi vì biết hiện tại trò chuyện điện thoại không tiện cho nên hai người nói chuyện với nhau như đang bàn chuyện công việc.

Tống Đông Chính nói: “Đồng chí Tô Du, chúng tôi quyết định thành lập binh đoàn, sau này cô có cơ hội đến bên chúng tôi khảo sát, có thể tìm các đồng chí dân quân hỗ trợ.”

Tô Du cảm ơn: “Huyện trưởng Tống, các anh làm việc thật là quá chu đáo. Nói vậy chuyện này cũng được mọi người trong huyện cực kỳ ủng hộ đúng không.”

“Đúng vậy, đặc biệt là bí thư Lâm, ủng hộ vô cùng mạnh mẽ.”

“Bí thư Lâm của các anh đúng là một đồng chí chuyên nghiệp.”

“Không hẳn là như vậy, mặc dù mấy năm nay người dân huyện Kim Hà cũng không ăn uống được no, nhưng tôi vẫn tin tưởng ông ấy là một vị đồng chí tốt.”

Suýt chút nữa Tô Du đã không nhịn cười được.

Cô đã nghe ra được, Đông Chinh không có ý định đứng cùng một chiến tuyến bí thư Lâm, cảm thấy trước đây ông ta không cho được dân chúng một ngày sống được tốt đẹp.

Tống Đông Chinh xác thực không định tạo mối quan hệ với bí thư Lâm, thậm chí cũng không cần thiết xã giao có lệ.

Anh là một người mới, thiếu hụt rất nhiều lợi thế. Nếu lại lập lờ nước đôi không để người ta thấy thái độ của mình sẽ dễ khiến những người vốn không vừa ý với Bí thư Lâm cũng không dám đứng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận