Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 52. Đồng ý

Chương 52. Đồng ý


“Tô Tiểu chí, chú có thái độ gì vậy, tôi là chị dâu của chú đó!” Lưu Mai tức giận nói.

“Sắp không phải rồi, anh của tôi sắp ly hôn với chị rồi.” Tô Tiểu Chí quay đầu nói chuyện với Tô Đại Chí: “Anh, phải vậy không?”

Tô Đại Chí gật đầu.

Lưu Mai: “...”

Tô Du để ba lô lên ghế, vắt chéo chân ngồi dựa vào ghế: “Tiểu Lâm, róc cốc nước sôi để nguội.”

Tô Lâm: “... Dạ.” Nhanh chóng đi rót nước, sau đó đặt lên bàn bên cạnh Tô Du.

Tô Du uống một ngụm nước, sau đó chỉ vào phía sau mình: "Đại Chí, Tiểu Chí qua đây."

Tô Tiểu Chí và Tô Đại Chí nhanh chóng đứng ngay bên cô. Thoạt nhìn cái dáng vẻ này như có chung mối thù vậy.

Ánh mắt cả nhà đều nhìn chằm chằm Lưu Mai, lập tức khiến cho toàn thân cô ta không được tự nhiên. Tô Du vỗ bàn một cái: “Muốn quay về cũng không phải không thể, nhưng mà điều kiện do tôi nói. Nếu cô không thể đáp ứng, hiện tại tôi lập tức bảo Đại Chí và Tiểu Chí ném cô ra ngoài. Đây là nhà lão Tô chúng tôi, không tới lượt một người nhà họ Lưu giương oai.”

Lưu Mai cắn răng nhìn bọn họ. Chồng của mình cũng không thèm nhìn mình một cái, chị chồng và em chồng đều coi mình như kẻ thù.

Khí thế trong lòng lập tức không còn.

Nhà mẹ đẻ còn không dựa được, nếu nhà chồng bên này không cho cô ta về nhà thì cô ta ngay cả chỗ đặt chân cũng không có.

“... Em, em đồng ý.”

Tô Du hơi nhướng mày: “Nói cái gì?”

“Em đồng ý!” Lưu Mai lớn tiếng nói. A a a cô ta sao đáng thương như vậy cơ chứ, tìm một cái nhà chồng như vậy. Trước đây cô ta bị mù chỗ nào, cho là nhà lão Tô dễ thao túng, chọn nhà chồng là nhà lão Tô, tìm người nhu nhược như Tô Đại Chí?

“Tốt, đây là lời cô nói. Từ hôm nay trở đi, nộp một nửa tiền lương, tất cả phụ cấp cũng nộp một nửa. Quần áo trong nhà do cô giặt, trong nhà vệ sinh do cô làm. Tiểu Lâm phụ trách nấu cơm.” Sau đó quay về phía Tô Lâm nói: “Tiểu Lâm, chuyện này do em giám sát, không làm tốt cái gì em nói với chị.”

Tô Lâm hưng phấn nói: “Vâng ạ."

Cuối cùng cô bé cũng không cần phải làm việc nhà một mình.

Lưu Mai nhìn thế này, khóc không ra nước mắt. Mẹ ơi, sau này còn bị cô em chồng nhìn chằm chằm, cái thứ lòng dạ hiểm ác.

Sắp xếp mọi chuyện xong xuôi, Tô Du cũng không nhiều lời, bảo Tô Lâm dọn cơm lên. Lưu Mai còn chuẩn bị lấy cơm, kết qua bị Tô Du giật lấy cái thìa.

Tô Lâm lập tức ở bên cạnh nói,: “Cơm nhà của chúng tôi do chị chia. Bằng không ai giành được bằng chị.” Lúc trước còn không quen với việc chị chia cơm, bây giờ cô bé cảm thấy rất tốt, nếu không Lưu Mai chắc chắn ăn rất nhiều, vậy cô bé chẳng phải ăn ít đi sao?

Tô Du chia phần theo lao động, cho người trong nhà hai muỗng cháo bột ngô, mỗi người được một củ khoai lang.

Sau khi chia xong, Tô Đại Chí và Lưu Mai được chia ít nhất.

“Hôm nay, Lưu Mai không làm việc trong nhà, cũng không nói trước sẽ trở về nên không có cơm của cô. Nhưng dù sao thì là vợ của Đại Chí, Đại Chí chia phần của nó cho Lưu Mai ăn.”

Tô Lâm và Tô Tiểu Chí lập tức gật đầu bày tỏ đồng ý.

Tô Đại Chí: “...”

“Về sau cũng giống như vậy, nếu như Lưu Mai làm không tốt thì cũng không thể ăn nhiều. Nếu như không đủ thì ăn của Đại Chí.

Tô Đại Chí: “...!”

Sau khi chia xong, Tô Du lấy trong nồi bưng nồi ra một mình ăn bát cơm trắng với thịt chưng. Đây là buổi trưa, lúc đi dặn dò Tô Lâm nấu cho cô chút đồ ăn. Dù sao bây giờ cô là một người bệnh.

“Dựa vào đâu mà một mình chị ăn ngon như vậy?” Lưu Mai nhìn mình Tô Du ăn cơm trắng, lập tức tìm được chỗ để khích bác. Chỉ vào bát của Tô Du bất bình nói.

Tô Du liếc mắt nhìn cô ta một cái: “Còn không phải bởi vì mẹ cô đánh à, đánh cơ thể yếu đuối của tôi không còn hình dáng. Nếu không tôi chỉ ăn vài ngụm, chắc chắn sẽ để lại cho Đại Chí, Tiểu Chí của chúng tôi rồi, còn có Tiểu Lâm ăn nữa. Những năm nay, tôi luôn làm như thế...”

Ánh mắt của ba người đều nhìn về phía Lưu Mai, gương mặt ghét bỏ.

Đều do nhà lão Lưu náo loạn cả!

Lưu Mai lập tức ủy khuất. Chưa thấy ai ăn một mình mà ăn quang minh chính đại như vậy, lý lẽ hùng hồn.

Tâm địa chị chồng quá đen tối.

Bị chồng và em chồng nhìn chằm chằm thực sự không thoải mái, cô nhanh chóng hơi cúi đầu tiếp tục ăn cháo bột ngô.

Nhưng mà nhìn cơm trong bát và thịt của Tô Du, trong miệng cô ta không có một chút mùi vị nào.

Sớm biết trước như thế này, ban đầu không làm loạn đòi chia nhà rồi. Tốt xấu gì chị chồng có cái gì có ngon cũng để lại cho cô ta ăn một chút.

Bởi vì buổi tối ăn ít cơm nên Tô Đại Chí còn có chút không thoải mái, dĩ nhiên không phải tức giận Tô Du, dù sao Tô Du chia cho anh ta cũng rất nhiều. Thế nhưng bởi vì quan hệ với Lưu Mai nên anh ta không được ăn nhiều như vậy nữa. Cho nên một chút mừng rỡ trong lòng về việc Lưu Mai trở về cũng biến mất rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận