Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 521. Cọ cọ

Chương 521. Cọ cọ


Lý Ái Hồng tức tối đập ngực. Cô ta cảm thấy những người trong gia đình thật sự đã thay đổi, còn thay đổi quá nhiều. Trước kia, tất cả mọi người đều không để ý chị cả, còn bây giờ tất cả mọi người đều không để ý cô ta, chỉ có mẹ bây giờ đầu óc còn tỉnh táo thôi.

Cô ta nghĩ mãi vẫn không ra. Chị cả chỉ đi học đại học thôi, sao có thể thay đổi nhiều như thế chứ, rốt cuộc trong đại học đã học được những gì thế? Không phải bảo sinh viên đại học đều là phần tử tri thức à, chẳng lẽ phần tử tri thức còn khiến cho người ta trở nên lòng dạ hiểm độc như thế?

Đến gần cửa ải cuối năm, Tô Du vốn đang do dự sẽ đón Tết ở đâu thì bên tỉnh lị đã gọi điện thoại đến.

Tô Đại Chí hết sức phấn khởi gọi điện thoại cho phòng làm việc của Tống Đông Chinh, bảo anh nói lại với Tô Du, nhà lão Tô có thêm một thành viên mới rồi. Lưu Mai sinh một cô con gái mập mạp, cô con gái này trông rất giống cô cả Tô Du.

Xem ra bây giờ không thể ở đây đón Tết rồi, nhà lão Tô có thêm thành viên, người làm chủ gia đình như cô cũng không thể khiến lòng người rét lạnh được.

Buổi tối, Tô Du liền bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Tống Đông Chinh nhìn Tô Du gấp quần áo, trong lòng lạnh thật lạnh. Anh im lặng ngồi bên cạnh giường, nhìn Tô Du bận bịu làm việc.

Đợi Tô Du thu dọn xong, thấy dáng vẻ ấm ức này của anh, cười nói, "Sao nào, cũng không phải em không tới nữa, sau này được nghỉ em còn tới mà."

"Thế cũng không biết phải chờ đến bao giờ nữa." Lòng Tống Đông Chinh vô cùng bứt rứt.

Ban đầu, lúc người chưa tới thì còn chưa trông ngóng gì. Dù sao cũng vẫn luôn lạnh tanh ảm đạm. Giờ ở nhà có thêm khói lửa, mà sau này về nhà lại trở nên vắng vẻ lạnh tanh, anh cảm thấy hơi vắng lặng.

Tô Du nhìn thấy anh cắn môi, không nhịn được nhoẻn miệng cười, ngồi xuống bên cạnh anh, "Được rồi được rồi, em hôn anh một cái nhé, đừng không vui nữa mà." Rồi sau đó tốt bụng hôn hôn lên môi Tống Đông Chinh.

Tống Đông Chinh nhất thời tim đập mạnh thình thịch thình thịch. Kể từ sau ngày làm chuyện xấu đó, anh đã không dám chủ động gần gũi với Tô Du nữa, sợ không khống chế được bản thân, đến lúc đó lại bắt nạt cô.

Giờ Tô Du chủ động hôn một chút, anh đã hơi không nhịn được, vòng tay ôm cô liền ra sức hôn lên.

Hôn hôn rồi, cũng không biết là anh đẩy người nằm xuống hay là do bản thân Tô Du ngồi không vững nên ngã xuống, tóm lại là cùng nhau nằm xuống giường.

Trong mùa đông giá rét, Tống Đông Chinh cảm thấy toàn thân nóng lên, môi cũng hơi nong nóng.

Hôn lên gò má, hôn lên tai, lại liếm liếm cổ, xuống chút nữa... Còn chưa kịp hôn hai cái lên trên, anh đã bị đẩy ra.

Tô Du thở phì phò, "Đủ rồi, không thể tiếp tục nữa." Lại tiếp tục sẽ xảy ra chuyện xấu.

Tống Đông Chinh hít thở nặng nhọc dừng lại, rồi sau đó toàn thân khó chịu ôm cô, "Đồng chí Tiểu Tô, sao anh cảm thấy khó chịu quá thể."

Tô Du đương nhiên biết anh khó chịu chỗ nào, "Anh khó chịu em cũng không giúp được anh, đi về phòng."

"Cho anh cọ cọ đi." Tống Đông Chinh ôm chặt lấy cô, xoay xoay vặn vẹo bên cạnh cô, cũng không biết muốn làm gì nữa.

Tô Du: "..."

Tống Đông Chinh thật sự rất khó chịu, vả lại là chỗ đó của anh thấy khó chịu.

Mặc dù những kiến thức về phương diện kia trên cơ bản là số không nhưng dựa vào bản năng anh cảm thấy dường như mình đang muốn dùng chỗ đó dụi dụi vào đồng chí Tiểu Tô, nói chung chính là phải tựa vào cơ thể nóng ấm của đồng chí Tiểu Tô dụi qua dụi lại sẽ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Tất nhiên Tô Du không để cho anh dụi dụi, nếu như để anh cảm thấy thoải mái, sau này sẽ bị nghiện mất, người thiệt thòi cũng là mình thôi.

Hôn hôn sờ sờ thử mùi vị là được rồi, còn muốn được nước làm tới sao.

“Không khỏe sao, anh buông ra trước, em sẽ giúp anh.”

Tống Đông Chinh buông cô ra với vẻ kỳ vọng và nằm thẳng trên giường chờ đợi.

Tô Du đứng dậy nói: “Anh chờ một chút, em đi chuẩn bị đã.”

“Ừ.” Tống Đông Chinh thở hổn hển trả lời, đợi Tô Du ra khỏi cửa, anh lật người ôm lấy mền của Tô Du lại bắt đầu cử động.

Cũng chỉ trong khoảnh khắc đóng cửa mở cửa thì Tô Du đã bước vào trong, Tống Đông Chinh đang chuẩn bị mở mắt ra thì trên khuôn mặt đột nhiên cảm thấy lạnh giá, đúng là mát rười rượi, trên người bỗng chốc cảm thấy thoải mái.

Anh mở mắt ra, Tô Du dùng tay xoa xoa mặt và cổ của anh, sau khi tay nóng lên thì lại ngâm tay vào trong cái bồn đá cho cóng tay, sau đó lại tiếp tục đắp lạnh cho anh.

“…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận