Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 528. Lý Bình chiến thắng

Chương 528. Lý Bình chiến thắng


Nếu đổi lại là trước đây thì tất nhiên mọi người sẽ cảm thấy thất vọng, cảm thấy không có ý tưởng mới nhưng sau khi Tô Du đã để lộ ra năng lực lãnh đạo và năng lực sáng tạo khó ai sánh bằng thì ngược lại mọi người đều bắt đầu lo lắng liệu người kế nhiệm có thay đổi hiện trạng hay không, tới lúc đó hội sinh viên sẽ trở nên lộn xộn. Vì vậy sau khi nghe thấy lời phát biểu của Lý Bình thì mọi người đã nảy sinh một loại cảm giác hội sinh viên vẫn nên giữ lại hiện trạng ban đầu sẽ tốt hơn, họ không muốn thay đổi nên tốt nhất là phát triển như lúc Chủ tịch Tô vẫn còn đương nhiệm.

Sau khi mọi người phát biểu xong xuôi xong thì giáo sư Kim nhanh chóng cho mọi người bỏ phiếu.

Số người lần này tham gia bầu cử so với lúc Tô Du bầu cử thì nhiều hơn gấp mười lần, ngoài các thành viên của hội sinh viên còn có các thành viên của các hệ viện, tổng cộng cũng gần hai trăm mấy người.

Chỉ việc thống kê phiếu bầu cũng mất nửa tiếng đồng hồ.

Cùng với số phiếu tích lũy từng chút một, rất nhanh chóng, kết quả cũng dần dần sáng tỏ.

Lý Bình nhận được tám mươi chín phiếu bầu và trở thành người chiến thắng với số phiếu bầu nhiều nhất.

Nhìn thấy kết quả này, những người tham gia bầu cử đều cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, dù sao Lý Bình chiến thắng cũng khiến họ có độ tin phục hơn những người còn lại.

Khoảnh khắc có kết quả thì biểu cảm bình thản của Lý Bình có thêm chút hưng phấn.

Cô ấy vui mừng nhìn về phía Tô Du.

Cô ấy đã không khiến chị Tô Du phải thất vọng!

Tô Du nở nụ cười gật đầu, trong lòng cảm thấy có chút cảm giác tự hào, nghĩ kỹ lại thì bạn học Lý Bình cũng coi như là người tiến bộ nhanh nhất, cũng là người có thành tựu lớn nhất trong số những người cô cố gắng thay đổi.

Quả nhiên thiên phú đúng thật là rất quan trọng, so với Lý Bình thì những đứa em trai em gái ngu ngốc ở nhà mình thật là chướng mắt mà.

Tin tức Lý Bình trở thành hội sinh viên nhanh chóng lan đến khuôn viên khu quân sự.

Chuyện này đầu tiên được mẹ của Vương Hiểu Lỵ lan ra từ tòa soạn.

Vương Hiểu Lỵ một lòng muốn tạo mối quan hệ tốt với Lý Bình nhưng bởi vì chậm hơn một bước nên cứ cảm thấy không có hiệu quả gì cả, vì vậy mới bắt đầu đã lợi dụng công việc của mẹ cô ấy, thường xuyên lan truyền tin tức tốt về Lý Bình ở khu quân sự.

Bởi vì chuyện Lý Bình giúp đỡ những đứa trẻ ở khu quân sự học thêm hẹn những phụ huynh ở khuôn viên khu quân sự luôn có ấn tượng tốt với cô ấy, thậm chí luôn trở thành ‘con nhà người ta' trong miệng họ. Bây giờ lại nghe tin Lý Bình trở thành Chủ tịch hội sinh viên nên cho dù ở đó chỉ có mấy trăm người đã bắt đầu lan truyền một cách rất náo nhiệt.

Lúc mẹ Lý đi ra chợ mua đồ nghe thấy mọi người lan truyền tin tức này cũng có chút kinh ngạc.

“Chị dâu Lý, con chị đúng là giỏi giang đấy, một ngôi trường tốt như Đại học Giang Đông, con gái lại giỏi như thế, thật là đáng khen đấy.”

“Đúng vậy, nghe nói không chỉ có thành tích tốt mà còn biết cách quản người nữa.”

“Cũng là nhà chị biết cách dạy con, đứa trẻ này thật là giỏi giang đấy.”

“...”

Sau khi mẹ Lý cầm giỏ đi chợ về thì trong đầu vẫn còn thấy choáng váng.

Con gái của bà ta tài giỏi như thế sao? Sao bà ta lại không biết thế.

Trong ấn tượng của bà ta, đứa trẻ này luôn rất không nghe lời, bây giờ tính cách càng ngày càng mạnh mẽ, cứ dựa vào việc có lão Lý chống lưng nên không chịu nghe lời của bà ta một chút nào.

Bà ta lạnh lùng nghe nói con gái mình ưu tú trong mắt người khác như thế khiến mẹ Lý cũng nghi ngờ liệu mình có nghe nhầm hay không đây.

Nào khi đến buổi trưa, Lý Quốc Lương bảo Tiểu Ngô mang thịt cá về nhà bảo bà ta buổi tối hãy nấu thật ngon để chúc mừng cho Lý Bình.

“Cái gì lại chúc mừng, chẳng phải ngày lễ tết gì cả.” Mẹ Lý xách đồ đi vào trong nhà bếp, trong lòng ít nhiều có chút kỳ lạ, thân là mẹ ruột của Bình Bình, bà ta lại không phải là người đầu tiên biết tin của con mình nên cứ có cảm giác dường như càng ngày càng xa cách với con của mình.

Trong trường học, Lý Bình rất chân thành mời Tô Du đến nhà làm khách.

Cô ấy có được thành tựu như ngày hôm nay cũng nhờ cả vào sự giúp đỡ và dẫn dắt của Tô Du.

“Không đi đâu.” Tô Du cười nói: “Đợi sau này có cơ hội đã, bây giờ em mới trở thành Chủ tịch của hội sinh viên, nếu như để họ biết chỉ là Chủ tịch tiền nhiệm của hội sinh viên thì tới lúc đó nói không chừng lại có hiểu lầm gì đó, không vội, đợi sau này có thời điểm thích hợp chị sẽ đến.”

Lý Bình nói: “Khi nào mới là thời điểm thích hợp?”

Tô Du cười nói: “...Đợi đến khi em có tiếng nói trong gia đình, như thế khi chị đến nhà em thì họ sẽ nể mặt của em, chị nhất định sẽ nhận được sự chiêu đãi nhiệt tình và sự tiếp đón chu đáo nhất.”

Lý Bình: “...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận