Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 532. Lòng tin

Chương 532. Lòng tin


"Ai. . ." Giáo sư Triệu khe khẽ thở dài, cũng không biết nên khuyên Tô Du thế nào. Đây là một sinh viên có hoài bão.

Hơn nữa Tô Du nói đến vấn đề tuổi tác, chuyện này quả thực không thể bỏ qua.

"Em tự học, có kế hoạch gì không, không được nóng ruột, đến lúc đó làm rồi cũng vô dụng thôi."

Tô Du lấy bảng kế hoạch học tập của mình từ trong túi ra đưa cho giáo sư Triệu.

Cô là người sống có kế hoạch, chuyện gì cũng muốn có kế hoạch tốt.

Giáo sư Triệu thấy những kế hoạch Tô Du viết bên trong, sắp xếp mỗi ngày đều học tập, cùng với việc làm thế nào để củng cố kiến thức cũng được cô viết rất rõ ràng. Biết Tô Du thật sự quyết định chứ không phải một lúc nhất thời. Những lời khuyên từ tận đáy lòng bà ta cũng không cần phải nói ra nữa.

Đây là một sinh viên có chủ kiến. Những điều đặc biệt mà cô biểu hiện ra không giống với những sinh viên bình thường.

Nếu sinh viên đã muốn theo đuổi, người làm giáo sư như bà ta ngoại trừ ủng hộ thì cũng chẳng làm được gì nữa.

"Tô Du, nếu muốn thực hiện bản kế hoạch này thì em sẽ rất cực khổ." Từ bốn giờ sáng đã bắt đầu tới mười giờ tối, căn bản không có thời gian nghỉ ngơi.

Vẻ mặt Tô Du nghiêm túc nói, "Học hành vì sự phát triển của nước nhà, em không cảm thấy khổ cực."

Nhìn dáng vẻ kiên định nhưng phấn chấn của Tô Du, giáo sư Triệu cảm thấy dường như mình quay lại thời đại mà núi sông còn bị chia cắt thành nhiều mảnh, những sinh viên ở thời điểm đó đều giống như Tô Du, có lý tưởng và ước muốn được báo đáp.

Thời điểm đó bọn họ là vì muốn xây dựng núi sông. Hôm nay, ý tưởng của học trò Tô Du là vì xây dựng tổ quốc.

Đây là sự tiếp diễn của lịch sử, là người nối nghiệp của bọn họ.

"Tô Du, cô ủng hộ quyết định của em."

Tô Du nghe vậy, vẻ mặt vui mừng cảm kích nhìn giáo sư Triệu, "Cô, em nhất định sẽ kiên trì tới cùng. Cảm ơn cô! Vậy còn những giáo sư khác. . ."

"Cô sẽ giúp em khuyên bọn họ. Những vị giáo sư khác đều là người thông tình đạt lý, bọn họ cũng giống như em, đã từng trải qua năm tháng tuổi trẻ, cũng từng bôn ba vì tổ quốc. Họ sẽ hiểu cho em thôi."

Tô Du vui mừng đứng lên, cúi đầu với giáo sư Triệu, "Cảm ơn cô!"

Sau khi rời khỏi phòng làm việc của giáo sư Triệu, Tô Du lập tức chột dạ sờ ngực của mình.

Nói năng lung tung trước mặt người khác, cô có thể tim không đập mạnh mặt không thay đổi, thế nhưng đây lại là trước mặt của một giáo sư chân thật, cô không tránh được mà chột dạ.

Cũng may những lời cô nói không hoàn toàn là giả. Dù sao sau này tốt nghiệp rồi, lúc ngồi lên cương vị công tác, cô thật sự sẽ vì dân phục vụ. Việc của mình đã làm xong, cũng không thuận lý thành chương thăng chức tăng lương sao?

Giáo sư Triệu bên này lại không hề hoài nghi ý tưởng của Tô Du.

Dù sao trước đây Tô Du làm việc, còn có biểu hiện cho tới nay đều chứng minh rằng cô là một thiên tài chăm chỉ làm việc, cũng là người thực sự có thể làm được việc. Sinh viên như cô sau này ngồi lên cương vị công tác rồi, thì chắc chắn sẽ không phải là người không có lý tưởng. Cô có thể có hoài bão như vậy, thực sự là có khả năng này.

Cho nên giáo sư Triệu chờ sau khi Tô Du rời đi, bà ta lại đi khuyên bảo những giáo sư khác.

Các giáo sư khác biết được người đi làm công tác tư tưởng cho sinh viên là giáo sư Triệu, lại bị sinh viên làm công tác tư tưởng ngược lại, họ đều bày ra vẻ mặt không còn lời nào để nói.

Giáo sư Lý nói, "Chuyện học xong trước thời hạn này là một trường hợp đặc biệt, không thể dễ dàng đồng ý với em ấy, mặc dù Tô Du là một học trò giỏi, nhưng em ấy cũng là một người thường, không thể để em ấy gành vác quá nặng được."

Giáo sư Triệu nghiêm túc nói, "Nhưng chúng ta cũng nên tôn trọng lựa chọn của sinh viên. Hơn nữa học trò Tô Du cũng có kế hoạch của riêng mình rồi. Với sự hiểu biết của tôi về em ấy, em ấy không phải là một sinh viên dễ kích động."

Giáo sư Trần nói, "Tôi thấy có thể khảo sát một khoảng thời gian, nhìn xem ý chí cá nhân của học trò Tô Du có kiên định hay không. Đương nhiên, càng cần phải khảo sát thử xem em ấy có học được nhiều kiến thức hơn người khác giống như những gì em ấy đã nói hay không. Học xong kiến thức trước thời hạn."

"Lão Trần nói rất có đạo lý. Cũng không có thể lập tức đồng ý, cũng không thể trực tiếp bác bỏ, cho sinh viên một cơ hội." Giáo sư Lưu gật đầu đồng ý.

Giáo sư Triệu rất có lòng tin với Tô Du, cho nên nghe thấy mọi người muốn khảo sát Tô Du, bà ta cũng không đưa ra ý kiến phản đối.

Sau đó giáo sư Triệu lại tìm Tô Du lần nữa, nói cho cô biết kết quả thương lượng của mọi người, cũng coi như là nhắc nhở Tô Du.
Bạn cần đăng nhập để bình luận