Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 537. Khai hoang 2

Chương 537. Khai hoang 2


Vẻ mặt của các bí thư công xã càng khó coi. Đội trưng thu lương thực chính là đội ngũ chuyên đến nhà người dân để thu lương thực trong các công xã. Thỉnh thoảng, lương thực mà đội sản xuất giao chưa đủ để nộp thuế, để báo cáo kết quả công tác, các công xã sẽ tìm đến đội trưng thu lương thực đến nhà người dân để mua lương thực.

Bọn họ cũng biết, có đôi khi đội trưng thu lương thực đúng thật là lên mặt quá đáng.

Lần này, huyện trưởng Tống đã có ý muốn chỉnh đốn đội trưng thu lương thực rồi.

Bí thư công xã Lâm Thủy nói, "Công xã Lâm Thủy chúng tôi vẫn luôn giữ vững, quán triệt chấp hành chỉ thị của huyện trưởng Tống. Sau khi trở về chúng tôi sẽ lập tức sắp xếp đội trưng thu lương thực gia nhập đội ngũ khai hoang."

Tống Đông Chinh gật đầu, "Tốt, công xã Lâm Thủy tích cực hưởng ứng, đáng để khuyến khích, ngày mai tôi sẽ sắp xếp đội dân quân đến công xã Lâm Thủy khai hoang."

Bí thư công xã Lâm Thủy nhất thời vui vẻ ra mặt.

Những bí thư công xã khác thấy thế, trong lòng tức nổ phổi.

Nhưng thấy Tống Đông Chinh như thế, cũng biết lần này Tống Đông Chinh đã hạ quyết tâm rồi. Nếu không làm theo ý anh, việc khai hoang lần này không biết bao giờ mới tới lượt công xã của bọn họ nữa.

Vì thế mọi người cũng bắt đầu ào ào hưởng ứng, tỏ vẻ quay về sẽ sắp xếp đội ngũ trưng thu lương thực gia nhập đội ngũ khai hoang.

"Được rồi, nếu tất cả mọi người đều ủng hộ việc làm của huyện như thế, thì huyện cũng có thể cung cấp giúp đỡ cho các chú. Đã mưa thì mưa cho khắp, cứ dựa theo trình tự hưởng ứng vừa rồi để sắp xếp đi. Mọi người không có ý kiến gì chứ?"

Nghe được lời này của Tống Đông Chinh, đội sản xuất hưởng ứng trước tiên đương nhiên không có ý kiến, "Huyện trưởng Tống sắp xếp như thế rất công bằng, công xã chúng tôi không có ý kiến."

Công xã khác xếp ở phía sau liền không vừa ý, còn định bụng tìm Tống Đông Chinh cãi cọ, Tống Đông Chinh đã nói, "Các chú cảm thấy nên để các công xã tiên phong xếp ở phía sau ư?"

Vừa nói như thế, các bí thư của công xã xếp ở phía trước lập tức nhao nhao đứng lên phản đối.

Hai bên lại bắt đầu cãi vã.

Tống Đông Chinh cầm chén trà, vừa uống trà, vừa nhìn bọn họ cãi cọ.

Cãi cọ đến giữa trưa, Tống Đông Chinh liền giải tán người về ăn cơm. Còn các công xã nào không phục, anh cũng mặc kệ.

Các bí thư công xã này đều đã quen ăn to nói lớn ở địa phương riêng từng người, nếu chịu thua bọn họ một lần thì sau này sẽ hình thành thói quen, không coi người lãnh đạo là anh ra gì nữa.

Lần này anh muốn để bọn họ nhìn xem, ai tuân theo sắp xếp, coi anh là lãnh đạo, anh liền giúp đỡ người đó.

La Vệ lo lắng nói, "Lãnh đạo, tôi thấy một số người trong số họ đến nhà bí thư Lâm. Xem ra họ muốn tìm bí thư Lâm hỗ trợ đấy ạ."

"Cứ tìm đi, tìm càng tốt." Tống Đông Chinh vẻ mặt bình tĩnh, nói.

Ở một bên khác, bí thư Lâm ứng phó đau đầu không thôi. Nếu ông ta biết trước chuyện khai hoang sẽ gây ra phiền phức thế này, lúc trước dù thế nào ông ta cũng không đồng ý cho Tống Đông Chinh làm liều.

Lúc trước ông ta cho rằng Tống Đông Chinh chỉ muốn có chiến tích mà thôi, giờ xem ra không chỉ mỗi thế. Cậu trai trẻ này nhiều mưu mô, không chỉ muốn chiến tích, mà còn muốn lợi dụng chuyện này để áp chế các bí thư công xã bên dưới, thậm chí còn nhân cơ hội này để hợp nhất các nhóm dân quân của công xã bên dưới rồi.

Trong lúc người làm bí thư ông ta còn chưa phát hiện tình hình, im hơi lặng tiếng nắm giữ hơn phân nửa lực lượng vũ trang.

Bây giờ người kia muốn làm chuyện gì, chỉ cần bên công xã không chấp hành, anh lập tức trực tiếp cho đoàn dân quân chấp hành, hơn nữa còn gạt bỏ công xã sang một bên.

Bí thư Lâm cảm thấy bản thân cần phải có hành động gì đó.

Ngày hôm sau, ông ta lập tức tổ chức họp thường ủy huyện, chủ yếu là để nghiên cứu thảo luận vấn đề tiến hành khai hoang.

Đợi mọi người đến đông đủ rồi, bí thư Lâm trực tiếp nói thẳng vào vấn đề, "Các bí thư công xã bên dưới rất có ý kiến, chứng tỏ quyết sách khai hoang của chúng ta đã sai lầm, gây phiền phức cho các công xã bên dưới. Tôi đề nghị tạm dừng công tác khai hoang, điều động đội ngũ khai hoang về đơn vị."

Bí thư Lâm vừa nói xong, những người khác đều nhìn Tống Đông Chinh.

Tống Đông Chinh nói, "Từ đâu mà bí thư Lâm biết phía bí thư các công xã rất có ý kiến về chuyện này? Theo như tôi biết, bọn họ tỏ ra rất tích cực đối với công tác khai hoang. Đơn xin khai hoang của bọn họ, bên tôi vẫn còn giữ lại đây."

"Tôi biết, nhưng các công xã bên dưới cũng vì chuyện không thể khai hoang kịp thời nên đã sinh lời oán thán rồi. Đồng chí Đông Chinh à, chúng ta phải tôn trọng ý kiến của quần chúng nhân dân."

Tống Đông Chinh trực tiếp lấy một tờ giấy trong vở ghi chép của mình ra, bên trên là các chữ ký chi chít dày đặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận