Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 542. Muốn thăng chức

Chương 542. Muốn thăng chức


Mẹ Tống đạp một phát lên chân ông ở dưới bàn, bà cảm thấy ông không nên ở trước mắt con dâu tương lai bêu xấu con trai mình.

Người nào đó cười ha hả. Hoàn toàn không chấp nhất. Hôm nay tâm trạng của anh tốt, cứ công kích thoải mái đi.

Bởi vì ở huyện nhiều việc nên ngày hôm sau Tống Đông Chinh đã lên đường. Trước khi đi, anh đem theo một số tài liệu học tập mà Tô Du cần dùng đến. Lấy cớ là để cho khi nào Tô Du đi sẽ đỡ cực hơn, không cần mang theo đồ của cô. Nhưng trên thực tế là anh đang lo Tô Du sẽ lật lọng không đi nữa.

Tô Du cũng lười để tâm đến tâm tư này của anh.

Đã quyết định sẽ tốt nghiệp trước hạn, nên Tô Du phải càng nỗ lực hơn trước kia, ngày thường ngoài công việc ở đoàn ủy ra, cơ bản tay không rời khỏi sách.

Có điều bận thì bận, công việc ở đoàn ủy cũng không thể bỏ bê. Ngoài thể dục phát thanh do hội sinh viên chủ đạo ,cô còn hợp tác với Lý Bình tổ chức hoạt động thu thập tài liệu nhằm ngày Quốc tế lao động 1/5, trong phạm vi trường học, các sinh viên sẽ gửi bài viết về cho trạm phát thanh, chủ đề là Nhân dân lao động tươi đẹp nhất.

Chuyện này cô đưa ra kế hoạch như vậy, còn những việc khác đều giao cho hội học sinh xử lý.

Bí thư Dương rất hài lòng, cảm thấy Tô Dư rất quan tâm đến công việc của đoàn ủy.

Về chuyện cô sắp xếp người của hội học sinh hoàn thành chuyện này, đương nhiên ông không có ý kiến. Chỉ cần là chuyện do đoàn ủy hoàn thành, quá trình diễn ra như thế nào cũng không còn quan trọng nữa. Hội học sinh người ta nghe lời cô, cũng là bản lĩnh của cá nhân cô.

“Bí thư Dương, tôi nghĩ đoàn ủy trường chúng ta nên phát huy sức mạnh, vươn ra khỏi phạm vi trường học.” Trong lúc rảnh rỗi, Tô Du đề nghị với bí thư Dương.

Bí thư Dương cười nhã nhặn nói: "Tiểu Tô, cô có ý hay sao?"

“Cũng không phải ý gì hay, chỉ là tôi cảm thấy có mỗi trường đại học Giang Đông chúng ta tổ chức hoạt động này thì chưa đủ lớn, đại học Giang Đông chúng ta nên làm một cách có hiệu quả hơn nữa. Cho nên tôi đề xuất đoàn ủy chúng ta nên liên hệ với những trường đại học khác cùng nhau thực hiện hoạt động. Đến lúc đó sẽ trình báo lên thành phố hoặc tỉnh, thể hiện sự tôn trọng của các trường đại học chúng ta với nhân dân lao động.”

Nghe những ý kiến này của Tô Du, bí thư Dương cũng có hơi động lòng. Thật ra chính bản thân ông ta cũng không có chí cầu tiến cao đến như vậy, thế nhưng thứ gọi là chí cầu tiến này lại lớn dần tự lúc nào không hay. Đặc biệt là sau khi Tiểu Tô vào đoàn ủy, công việc càng lúc càng nhiều, chuyện mà bí thư đoàn ủy như hắn cần lo cũng càng lúc càng tăng, ý chí cầu tiến cũng bắt đầu khơi dậy.

“Chuyện này cô đã có sắp xếp cụ thể chưa?” Bí thư Dương thăm dò hỏi.

"Đương nhiên là có. Nếu không có sắp xếp cụ thể, làm sao tôi dám đề xuất với bí thư Dương.”

Tô Du lập tức nói cho bí thư Dương biết phương án kế hoạch mà cô đã dành thời gian lập ra: “Nhân lúc còn vài ngày, chúng ta hoàn toàn có thể làm được, mấy ngày nghỉ lễ 1/5, chúng ta có thể chính thức sàng lọc tài liệu. Tuy rằng thời gian có hơi gấp rút, nhưng thể hiện được tính xác thực của những tài liệu đã thu thập.”

Bí thư Dương nhìn sổ kế hoạch, sau đó nhìn Tô Du đầy khen ngợi nói: “Tiểu Tô, cô đúng là nhân tài.”

“Đây là công việc mà tôi nên làm.” Tô Du khiêm tốn nói.

“Vậy chuyện này giao cho cô vậy.” Bí thư Dương thẳng thắn nói.

Tô Du nghiêm túc nói: "Không được, chuyện quan trọng này chỉ có bí thư Dương đích thân làm mới thể hiện được quy cách của nó, như vậy mới khơi gợi được sự tôn trọng của những trường khác. Tôi nghĩ bí thư Dương đích thân lo liệu vẫn là tốt nhất, tôi có thể cho hội học sinh phối hợp với bí thư. Bạn học Lý Bình rất có năng lực, giao cho cô ấy sẽ không có vấn đề gì."

"Chuyện này ... dù sao chuyện này cũng là ý của cô..." Bí thư Dương ngại ngùng nói.

“Ý của tôi cũng giống như ý của đoàn ủy. Bí thư nói vậy có vẻ xa cách quá.”

Thấy cô kiên quyết như thế, bí thư Dương nói: "Vậy, vậy được, nhưng mà đến lúc đó không thiếu cô được đâu đấy. Chuyện này cô cũng phải tham gia.”

Tô Du mỉm cười gật đầu, cũng không từ chối.

Buổi tối, Tô Du tìm Lý Bình nói chuyện này.

"Đến lúc đó bí thư Dương chắc chắn sẽ tìm em. Em cố gắng làm tốt công việc sắp xếp của hoạt động lần này. Phải để lại ấn tượng tốt với bí thư Dương. Xử lý tốt chuyện này sẽ có ích cho chúng ta về sau.”

Lý Bình tò mò hỏi: "Có ích gì vậy chị?"

"Chị định cho em vào đoàn ủy. Dù sau này em muốn đi lính, nếu ở trường có lý lịch tốt, điểm xuất phát sẽ cao hơn người ta."

Lý Bình cảm động nói: "Chị Tô Du, chị không cần phải lo nghĩ cho em nhiều vậy đâu. Thật đó, bây giờ em đã cảm thấy rất hài lòng rồi." Trước giờ cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình có thể đảm nhận chức chủ tịch hội học sinh, chỉ huy nhiều người đến như vậy. Chưa từng nghĩ sẽ có một ngày được mọi người chú ý đến.

Tô Du thì thầm nói: “Nhưng chị muốn thăng chức. Cho nên em phải cố gắng đó."

"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận