Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 55. Khoe

Chương 55. Khoe


Tô Đại Chí sững sờ, sau đó lập tức lắc đầu.

Tô Du thở dài, “Chị đây là đang giúp em dạy dỗ cho Lưu Mai, để sau này cô ta có thể thật lòng đối xử tốt với em, không đối xử với em như một con gia súc nữa. Em cứ yên tâm, đến khi cô ta tốt hơn thì chị sẽ cư xử với cô ta như người một nhà.”

“Chị, em sẽ nghe theo chị!” Tô Đại Chí nhanh chóng bày tỏ.

Chị cả trị được cả Lưu Mai cơ mà, anh ta không tin chị cả sao được. Chị cả thật lòng vì anh ta.

Đến xưởng, chờ đến khi Tô Đại Chí đi sang nhà kho bên kia, Tô Du kéo lấy Tô Tiểu Chí nói, “Bình thường nhớ để ý đến anh hai và chị dâu em, nếu có việc gì không thích hợp thì nhớ nói cho chị.”

Tô Tiểu Chí không vui nói, “Tại sao ạ, em còn muốn đi chơi cơ mà, làm gì có thời gian chú ý đến hai người đó chứ.”

“Đứa ngốc, chị đây là muốn tốt cho em. Chú ý đến anh hai và chị dâu em, hai người đó mới không có cơ hội dính lại với nhau đòi ra ở riêng. Chị quản lý chị ấy, sau này em mới có một người chị dâu tốt chăm sóc cho em.”

“Bắt anh hai và chị ấy ly hôn là được rồi mà?”

Tô Tiểu Chí nói thầm.

Tô Du vỗ đầu cậu ta, “Nói em ngốc đúng là ngốc thật, em tưởng cưới vợ không tốn tiền à. Cưới một người là đủ rồi, còn muốn cưới hai người hả? Số tiền đó đưa cho em lấy vợ còn hơn. Chờ khi em kết hôn, chị sẽ mua cho em thêm một chiếc chăn bông.”

Tô Tiểu Chí bỗng nhiên tỉnh ngộ, thảo nào chị cả cho chị dâu ở lại thì ra là có chuyện như vậy. Cũng đúng, lần trước anh hai kết hôn, trong nhà đã móc hết sạch sẽ rồi.

Nếu kết hôn một lần nữa, vậy thì còn cái gì?

“Chị, em chắc chắn sẽ chú ý thật kĩ. Không để cho anh hai có cơ hội phản bội!”

Nhắn nhủ Tô Tiểu Chí xong, Tô Du liền tranh thủ đi đến xưởng làm. Nhân lúc chưa bắt đầu làm việc, cô cầm thư thông báo nhập học đến phòng làm việc của chủ nhiệm Hứa, nhờ chủ nhiệm Hứa đổi ca cho cô. Từ nay về sau cô không thể đến lớp muộn được.

Nhìn thấy thư trúng tuyển của Tô Du, chủ nhiệm Hứa kinh ngạc nói, “Lấy được chỗ rồi?”

“Đúng vậy, chủ nhiệm Hứa biết đó, cháu luôn không theo kịp những môn học của các giáo viên, cũng có liên quan đến sức khoẻ của cháu. Trong lòng cháu cảm thấy rất xấu hổ, có lỗi với phân xưởng, cho nên cháu mới suy nghĩ nên học thêm vài thứ, sau này có thể lấy mạnh bù yếu. Tranh thủ không bị rơi lại phía sau, không kéo chân sau ở phân xưởng, làm một người thật sự có ích đối với phân xưởng.”

Chủ nhiệm Hứa thở dài, “Học hành cũng vất vả, hay là cứ chăm sóc tốt thân thể đi. Vậy đi, lát nữa cô sẽ sắp xếp cho cháu, sau này, cháu chỉ có hai ca đêm vào mỗi cuối tuần thôi. Cứ thế đi, tháng này sẽ không phân công cho cháu, cháu cứ học bài cho tốt trước đi, đợi đến khi việc học ổn định, cô sẽ sắp xếp thêm ca đêm cho cháu.”

Nghe được lời nói của chủ nhiệm Hứa, gương mặt Tô Du đầy sự biết ơn, “Chủ nhiệm, cô yên tâm, cháu sẽ tranh thủ trong vòng một tháng học cho xong kiến thức, sau đó một tuần làm sáu ca đêm cũng chẳng sao!”

Chủ nhiệm Hứa: “.... Cháu cứ từ từ học đi, không cần gấp.” Tiểu Tô đây là không biết học tập khó thế nào đâu. Mong là đến lúc đó đừng phá hư thân thể.

Rời khỏi phòng làm việc của bộ phận sản xuất, Tô Du tranh thủ sang bên công đoàn đi tìm Nghiêm Tiểu Phương, báo cho cô ấy tin tốt này. Một phần là vì qua vài lần gặp gỡ, cô cảm thấy Nghiêm Tiểu Phương là một người bạn nên kết thân. Mặt khác cũng là muốn cho nhiều người biết hơn nữa, rằng bây giờ cô cũng là một người có học thức. Muốn mọi người dần dần thay đổi cái nhìn của họ đối với cô.

Nghiêm Tiểu Phương rất vui vẻ, trong lòng cô ấy cảm thấy rất nhẹ nhóm. Cảm giác như nhìn thấy một đứa trẻ dần khôn lớn vậy. Khụ khụ, không phải, là một người đồng chí tiến bộ vươn lên càng ngày càng tốt.

Sau khi Tô Du bắt đầu đi làm việc, Nghiêm Tiểu Phương quay về văn phòng nói chuyện này.

“Đồng chí này rất biết vươn lên.” Uỷ viên Trương nói.

Uỷ viên Hồ cũng gật gật đầu, “Nói chung ở cái tuổi này rất ít người có thể học tiếp được. Cô ấy đã bỏ dỡ lâu như vậy mà còn có thể quyết tâm như thế đã là rất tốt rồi.”

Nghiêm Tiểu Phương nhân cơ hội nói tiếp, “Vậy năm nay khi công hội chúng ta tuyển thêm nhân sự thì hãy mời đồng chí Tô Du đến đây đi, cô ấy có năng lực, bây giờ còn có thêm bằng cấp...”

“Tiểu Phương, bằng cấp này không thể nói lên điều gì đâu, bao nhiêu công nhân đi học nhưng được mấy người có thể nhận được giấy chứng nhận tốt nghiệp đây.” Trợ lý Lâm của công đoàn nói.

Uỷ viên Trương gật đầu, “Đúng vậy, bây giờ vẫn chưa bắt đầu học mà, đừng gấp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận