Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 597. Đăng ký kết hôn

Chương 597. Đăng ký kết hôn


Mu bàn tay đang lau nước mắt thì nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng của Tống Đông Chinh: “Đồng chí Tô Du, anh đến rồi!”

Âm thanh này nghe có vẻ rất đắc ý, Tô Đại Chí hơi giật mình một cái, anh ta cũng không dám khóc nữa và miễn cưỡng nở nụ cười với Tống Đông Chinh đang đứng ngoài cửa.

Mẹ Lưu lập tức kéo Tô Du ra ngoài đón tiếp: “Ái chà, huyện trưởng Tống đến rồi, nào nào nào, đừng làm lỡ chuyện lớn đấy.”

Tống Đông Chinh cũng mặc một bộ áo sơ mi màu trắng, đầu tóc được cắt ngắn, trông vừa sáng sủa lại đẹp đẽ.

Nhìn thấy Tô Du đi ra, trái tim anh đập thình thịch và căng thẳng đến mức bàn tay ướt đẫm mồ hôi.

Cuối cùng cũng kết hôn rồi.

“Tô, Tô Du, anh đến đón em đi lãnh giấy đây.” Giọng nói anh hơi khàn khàn.

Tô Du cũng căng thẳng hít một hơi và đi lên ngồi vào phía ghế sau.

Khóe môi Tống Đông Chinh bất giác khẽ nhếch lên, không cách nào kiềm lại được, đến chào hỏi anh cũng quên mất mà trực tiếp đạp xe chạy đi.

“Chị cả…” Tô Đại Chí cuối cùng cũng nghẹn ngào lau nước mắt.

Khóe môi Tô Lâm khẽ nở nụ cười nhìn anh hai mình.

“Đi ra chỗ khác nào, khóc cái gì chứ, chuyện tốt đấy!” Mẹ Lưu không hề khách sáo vỗ vỗ vào lưng anh ta một cái, bà vừa tính chuẩn bị đánh vào sau ót tên ngốc này nhưng sợ sau khi đánh sẽ càng ngu ngốc thêm nên lập tức chuyển qua đánh vào lưng của anh ta.

Lưu Mai cũng khá đau lòng: “Mẹ, Đại Chí đang luyến tiếc chị cả đấy.”

“Nhảm nhí! Chị cả con cũng đã lớn thế này rồi, nếu không phải vì đám vô lương tâm như các con thì bây giờ con cũng biết chạy nhảy rồi đấy, các con còn tính kéo chân chị cả sao, có còn lương tâm không hả?”

Điều quan trọng nhất là nhà thông gia của cô cả là gia đình cán bộ đấy, một cuộc hôn nhân tốt biết mấy.

Tô Đại Chí bị mắng đến mức không dám ngẩng đầu lên.

Tô Du đang ngồi trên xe, bởi vì tốc độ lái xe rất nhanh nên bên cạnh luôn có ngọn giá thổi qua rất thoải mái.

Cả hai người đều yên lặng không nói gì cả nhưng trên khuôn mặt luôn nở nụ cười.

Tống Đông Chinh chịu không nổi phải lấy cánh tay đưa về phía sau mò mẫm, nắm lấy cánh tay của Tô Du, sau đó đặt tay lên eo mình và nắm thật chặt.

Tô Du nói: “Nóng.” Giọng nói trông ấm áp hơn ngày thường vài phần.

Tống Đông Chinh bỗng chốc hạnh phúc đến mức muốn bốc khói: “Tay anh lạnh mà, sẽ giúp em mát lạnh hơn.”

Tô Du ở phía sau lén lén trợn mắt, mát lạnh cái gì chứ, toàn là mồ hôi!

Cuối cùng cũng đến trước cửa phòng ủy ban, bởi vì là ngày tốt nên có rất nhiều người đến lấy giấy đăng ký kết hôn. Hai người xếp hàng thật ngay ngắn, sau đó căng thẳng nhìn người khác lấy giấy, Tống Đông Chinh sờ sờ vào lồng ngực mình: “Đồng chí Tô Du, sao lồng ngực anh cứ đập thình thịch thế?”

Lúc này Tô Du mới bình tĩnh trở lại, trông thấy bộ dạng này của anh bèn nói: “Có cần phải đi ra ngoài bình tĩnh chút mới quay lại không?”

“Không, anh đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.” Tống Đông Chinh lập tức nói, sau đó hướng mắt nhìn những người đang xếp hàng ở phía trước.

Đợi đến khi xếp hàng tới lượt đã lập tức kéo tay Tô Du chạy lên, đợi chuẩn bị xong tài liệu chứng minh đã đặt lên trên bàn.

“Ái chà, thư ký Tống…À, bây giờ huyện trưởng Tống rồi, sao hôm nay anh lại đến thế?”

Cán bộ phụ trách làm thủ tục nhìn thấy Tống Đông Chinh bèn nở nụ cười, Tống Đông Chinh nhìn thẳng vào tay anh ta, thấy anh ta không nhúc nhích thì cảm thấy không vui cho lắm.

Đến làm gì ư, tất nhiên là kết hôn rồi, đồng chí, anh hãy làm việc của mình đi có được không?

Anh nở nụ cười: “Kết hôn, đồng chí anh hãy làm nhanh lên, phía sau còn có người xếp hàng, đừng để người khác phải chờ đợi, chúng ta là cán bộ của nhân dân, phải suy nghĩ cho nhu cầu thiết thực của người dân.”

“Ừ, đúng đúng đúng, tôi sẽ làm ngay.” Cán bộ cười, anh ta cảm thấy huyện trưởng Tống quả nhiên là người có tính giác ngộ cao, đến chuyện kết hôn cũng liên quan đến việc quần chúng nhân dân.

Sau khi hai người điền giấy xong lại đến bộ phận kiểm tra sức khỏe ở bên cạnh khám sức khỏe, trước đó Tô Du còn tưởng người ta sẽ kiểm tra kỹ lưỡng, còn chuẩn bị nói với người ta không muốn bị kiểm tra. Kết quả người ta cũng không nghiêm khắc cho lắm, sau khi kiểm tra xong những hạng mục khác thì nhìn tư thế đi đứng của cô một chút, cô suy đoán có lẽ đối phương đang kiểm tra cái gì đó, Tô Du khâm phục nhìn vị bác sĩ già kia, một lúc sau, lấy được báo cáo khám sức khỏe mới đến phía bàn làm nốt những thủ tục còn lại.

Tống Đông Chinh đó giờ cũng không biết thủ tục kết hôn lại phức tạp như thế, thật khiến người khác cảm thấy nôn nóng mà!

Đợi đến khoảnh khắc cầm được tờ giấy trên tay thì anh vẫn cảm thấy có chút không chân thật lắm.

“Chúc mừng huyện trưởng Tống, đồng chí Tô.” Vị cán bộ nhìn hai người nói lời chúc mừng, Tống Đông Chinh cười tít hết cả mặt và lấy một viên kẹo từ trong túi ra đặt trên bàn: “Cùng vui cùng vui.”

Sau đó kéo tay Tô Du đi ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận