Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 629. Lần đầu tiên

Chương 629. Lần đầu tiên


Mẹ Tống nói, "Một đứa con trai như con thì hiểu cái gì chứ, cái gì cũng không hiểu, đừng đụng vào, mẹ chuẩn bị hết cho con rồi. Tới lúc đó con cứ đi thẳng tới nhà Tiểu Lý là được. Được rồi, không phải muốn đi ra ngoài gặp mặt Tiểu Lý sao, đi nhanh đi, đừng để nữ đồng chí người ta phải chờ."

Tống Đông Chinh đắc ý đứng bên cạnh vợ mình, "Có muốn anh truyền cho cậu hai chiêu hay không. Cậu xem lúc đó chị dâu cậu cũng bị anh bắt về rồi. Quan hệ của Lý Bình và chị dâu cậu tốt như vậy, nhất định cách làm cũng giống như nhau."

Vẻ mặt Tô Du cười cười, giơ tay nhéo lưng anh một cái, anh lập tức mở to hai mắt nhìn.

Vội vàng nói, "Anh nói bừa thôi, anh nói với cậu này, chuyện theo đuổi người yêu này không nên đi đường tắt, cậu phải chân thành giao tim của cậu ra, đây là biện pháp duy nhất."

Lúc này nụ cười của Tô Du mới buông lỏng.

Giang Hồ đỏ mặt. Anh ta cũng muốn giao ra lắm, nhưng mà lại không biết làm thế nào.

Sau khi Giang Hồ ra cửa, người nhà lão Tống cũng bắt đầu chuẩn bị bữa cơm tất niên vào buổi trưa. Cả nhà bao gồm cả cha Tống cùng nhau làm.

Vốn dĩ năm ngoái cha Tống thuộc kiểu người chỉ biết nhìn rồi chờ ăn. Nhưng năm nay không giống vậy, vợ của mình, còn có con trai và con dâu đều đang bận rộn, ông thấy nếu mình không làm thì có vẻ không hòa hợp, vì vậy kéo tay áo bắt đầu làm việc. Mặc dù bị Mẹ Tống ghét bỏ đuổi vài lần nhưng cũng không đi. Trái lại bắt đầu tìm chủ đề, "Không biết thằng nhóc Giang Hồ này có thành không hay không nữa, bà thấy đấy thằng nhóc này từ nhỏ đã không thích nói chuyện rồi."

Mẹ Tống nói, "Đó không phải là không thích nói, đó gọi là trầm ổn. Đứa bé này từ nhỏ đã hiểu chuyện. Ông cho là nó giống con trai ngốc của ông à."

Tống Đông Chinh: ". . . Mẹ, con cũng đã kết hôn rồi, có thể chừa cho con chút mặt mũi hay không?" Anh xây dựng hình tượng cao lớn uy mãnh ở trước mặt đồng chí Tiểu Tô khó khăn biết bao, không cần phải kéo chân anh vậy chứ. Hơn nữa, anh ngốc lúc nào, từ nhỏ đến lớn anh chính là đứa trẻ nổi tiếng là thông minh bên trong căn cứ đấy.

Mẹ Tống liếc mắt nhìn anh, "Con yên tâm, con có bộ dạng gì, Tiểu Tô rõ ràng nhất."

Ở dưới gầm bàn Tô Du duỗi chân xoa xoa bắp chân của anh, cơ thể Tống Đông Chinh lập tức run lên. Chuyện là, ngày hôm qua Giang Hồ tới nên anh không thể ngủ cùng phòng với vợ được. . .

Bên ngoài đại viện quân khu tỉnh, Giang Hồ lo lắng đứng ở cửa chờ.

Cả người anh ta mặc quân trang, dáng người cao ngất, vừa nhìn đã biết là xuất thân từ quân nhân. Nhưng mà thứ đại viện quân khu tỉnh không thiếu nhất chính là quân nhân, cho nên ngược lại chẳng khiến mọi người phản ứng. Trái lại lúc Lý Bình đi từ bên trong ra, trên đường dẫn tới rất nhiều người chú ý, cùng cô chào hỏi.

Lý Bình cười và bắt chuyện với mọi người xong, bèn sờ lên ngực mình rồi bước nhanh ra cửa.

Trước khi Giang Hồ tới Giang Đông, hai người họ đã bàn rồi, hẹn rõ thời gian và địa điểm gặp mặt.

Mấy ngày nay cô cứ nghĩ tới chuyện này là lại khẩn trương, đặc biệt là hôm qua sau khi nói thẳng với cha chuyện này, cha cô nói rằng muốn gặp Giang Hồ, trong lòng cô càng khẩn trương hơn.

Cô không chỉ có người yêu rồi, hơn nữa người yêu còn muốn gặp người lớn nữa. Sao chuyện này lại khiến người ta cảm thấy không chân thực vậy.

Chờ đến cửa đại viện, cô đã thấy giang Hồ đứng đó nhìn cô cười, trong lòng cô lập tức ổn định lại, đỏ mặt chạy tới.

"Anh, anh tới khi nào vậy?"

"Hôm qua anh mới tới Giang Đông, ở trong nhà anh Đông Tử, vừa ăn sáng xong thì tới đây. . . Em, gần đây em khỏe không?"

Mặt của Giang Hồ cũng càng ngày càng hồng.

Hai người đều là lần đầu tiên có người yêu, không có kinh nghiệm, chỉ có thể dựa vào bản năng của mình để phản ứng lại rồi nói chuyện thôi.

Phát hiện ở cửa đã có người đứng nhìn bọn họ, Lý Bình vội vàng nói, "Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện nhé?"

"Được."

Giang Hồ lắng nghe rồi nói.

Lý Bình cảm thấy tính cách của Giang Hồ thật sự rất tốt, quân nhân mà cô biết hầu như đều có tính cách mạnh mẽ, giống như cha cô, không cho phép người khác phản bác ông ta. Còn có một vài chú bác, lúc nói chuyện khí thế rất mạnh mẽ, cho dù là em trai chuẩn bị làm lính của cô, tính tình cũng có chút nóng nảy. Trái lại Giang Hồ lại rất ôn hòa.

Cho dù lúc ở trên chiến trường đánh giặc, cũng chưa thấy anh ta nổi giận bao giờ.

Hai người nói chuyện về tình hình gần đây của mình, sau khi Lý Bình trở lại thì lập tức ôn tập lại bài học, dù sao cô cũng bỏ lỡ chương trình học của nửa học kì rồi, vì để không phải thi lại nên cô chỉ có thể tranh thủ tự học bổ túc thôi.

Giang Hồ thì vẫn luôn ở trong bộ đội tăng cường huấn luyện để quen với công việc. Bây giờ anh ta đã là Phó đoàn trưởng rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận