Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 633. Không cần gấp gáp

Chương 633. Không cần gấp gáp


Vậy mà lại có thể bất thình lình gặp được lãnh đạo cũ, trong lòng Lý Quốc Lương vui vẻ, nhớ lại những ngày tháng xông pha cách mạng, khi đó thực sự rất khổ sở. Thế nhưng tình cảm của các chiến hữu rất tốt. Những người lãnh đạo đó thật sự quan tâm tới những lính quèn như bọn họ. Nhớ lại năm đó ông ta là một thằng nhà quê một chữ cũng không biết, cũng là do lãnh đạo bộ đội chỉ dạy mà ông ta mới có được ngày hôm nay.

Mẹ Lý nói, " Vậy lúc đó cha mẹ Tiểu Giang cũng ở trong doanh của các ông à?"

Lý Quốc Lương cười nói, "Không, lúc đó Thủ trưởng Dư là sư trưởng của tôi."

Mẹ Lý: ". . ."

Lại nhìn Giang Hồ một phen, tâm trạng của mẹ Lý càng vi diệu.

Lý Quốc Lương rất vui vẻ, lại kéo Giang Hồ uống thêm vài ly. Ông ta thấy có thể không cần khảo sát nữa, người do tự tay lãnh đạo nuôi lớn, như thế nào đi nữa cũng nhất định không thể kém được.

"Tiểu Giang, nào, uống thêm vài ly. Được rồi, cháu nói với chú chuyện về lão lãnh đạo mấy năm nay có được không, trước đây sau khi ông ấy rời khỏi tam quân, đã rất nhiều năm rồi chú không được gặp lại ông ấy. Năm đó lão lãnh đạo dụng binh như thần đấy. Đánh mấy chiến dịch, bọn chú thường xuyên lén lút học hỏi. Thật sự không ngờ, bây giờ lại có thể nghe thấy tin tức của ông ấy. Lần trước lúc chú đi tới thủ đô, cũng không thấy ông ấy."

Giang Hồ lại không thể ngờ cha nuôi của mình lại là người quen cũ của cha Lý Bình, trong lòng cũng rất vui mừng, chờ sau khi trở về, nhất định phải cảm ơn cha mới được.

Nhìn thấy dáng vẻ trò chuyện vui vẻ của Lý Quốc Lương và Giang Đông, trong lòng Lý Bình cũng rất vui vẻ.

Mẹ Lý thì lại nhìn cô thêm vài lần, cảm thấy vận khí của con gái nhà mình cũng coi như không tệ.

Còn Lý Ái Hồng vẫn mím môi vẫn nhìn cha mình, lại nhìn Giang Hồ, vẻ mặt khó hiểu.

Sau khi cơm nước xong xuôi, Lý Bình pha trà cho Lý Quốc Lương rồi bưng vào thư phòng, Lý Ái Hồng lại chạy tới phòng bếp tìm mẹ Lý, "Mẹ, sao cha lại đột nhiên biến thành người khác vậy. Chưa bao giờ đối tốt với chúng ta như vậy."

"Trước đây người đó là lãnh đạo cũ của cha con, sao có thể không tốt chứ?" Mẹ Lý hiểu rất rõ Lý Quốc Lương, phải nói không chỉ là ông, mà là những chiến sĩ cách mạng lão thành như họ, tình cảm đối với lãnh đạo cũ thân thiết giống như cha mẹ vậy.

"Trước kia là lãnh đạo của cha thôi, bây giờ lại không phải."

"Trước kia là lãnh đạo, bây giờ khẳng định vẫn là lãnh đạo đấy. Cha con được thăng chức, người ta lại có thể không thăng chức được sao? Ái Hồng, lần này chị hai con cũng coi như mèo mù vớ được cá rán."Trong lòng Mẹ Lý cũng thật phức tạp, con gái tìm một người tốt, trong lòng bà ta cũng cảm thấy thoải mái có mặt mũi, nhưng nghĩ tới con gái lại chẳng nói năng gì với bà ta, không để bà ta vào mắt thì bà ta lại không vui nổi.

Lý Ái Hồng vừa nghe xong, trong lòng cũng khó chịu, "Đó chẳng phải chỉ là con nuôi thôi sao, cũng không phải con ruột."

"Vậy cũng phải nhìn xem là ai nuôi chứ. Cho dù người ta không quản, cũng sẽ không kém hơn người bình thường. Hơn nữa, loại lãnh đạo lớn này, cho dù chỉ làm ra vẻ cho cấp dưới xem thôi, thì cũng phải chăm sóc người ta cho thật tốt. Thảo nào còn trẻ như vậy đã là Phó đoàn trưởng rồi. Chị con lại không nói với mẹ cái gì cả, thật là tức chết mẹ rồi."

Mẹ Lý càng nghĩ càng tức giận.

Trong lòng Lý Ái Hồng cũng không biết là có mùi vị gì, luống cuống buồn bực.

Cuộc nói chuyện diễn ra cả buổi chiều, Lý Quốc Lương và Giang Hồ nói rất nhiều chuyện về thời kỳ cách mạng hồi xưa.

Nói về một vài đồng chí cũ, Giang Hồ cũng quen biết rất nhiều, Lý Quốc Lương càng cảm thấy thân thiết hơn nữa.

Lúc nhìn Giang Hồ giống như nhìn con rể của mình vậy.

"Chuyện của cháu và Bình Bình, tự mấy đứa làm chủ là được rồi. Bây giờ là xã hội mới, chú cũng rất tiến bộ đấy."

Lý Quốc Lương cười nói.

Giang Hồ phấn khích nhìn về phía Lý Bình, lập tức đứng trang nghiêm, "Cháu lấy danh nghĩa quân nhân đảm bảo, cháu sẽ đối xử tốt với đồng chí Lý Bình cả đời."

Lý Bình hạnh phúc, mím môi cười nhìn anh ta. Sau đó đỏ mặt cúi đầu.

Chờ sau khi Giang Hồ và Lý Bình được thả ra để đi hẹn hò, mẹ Lý tìm Lý Quốc Lương hỏi tình hình, "Có nói tới thời gian lúc nào thì để Bình Bình đi gặp người lớn hay không, lúc nào thì quyết định vậy?"

Lý Quốc Lương nói, "Sớm thôi, tết năm sau sẽ đi gặp người lớn. Dù sao bây giờ Tiểu Nam mới được điều tới tây nam, vẫn còn bận rộn. Hơn nữa Bình Bình vẫn còn đi học. Không cần gấp gáp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận