Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 641. Choáng váng

Chương 641. Choáng váng


Cô y tá nhỏ Lâm Hiểu Quang trên đường đi vẫn luôn rất căng thẳng. Cô cảm thấy Tô Tiểu Chí ngưỡng mộ chị gái như thế, người nhà họ Tô đều nghe theo lời chị cả, nên chị cả của Tô Tiểu Chí nhất định là một người cực kỳ nghiêm khắc, cực kỳ hung dữ. Nếu không sao có thể làm chủ một gia đình lớn nhỏ thế được, đặc biệt là người nổi loạn ương bướng như Tô Tiểu Chí.

Cho nên dù cô chưa nhìn thấy chị cả nhà họ Tô, nhưng trong lòng cũng đã bắt đầu cảm thấy sợ người này rồi.

Mãi cho đến khi xuống tàu, khi nhìn thấy Tô Du rồi, Lâm Hiểu Quang không dám tin tưởng, người chủ gia đình rất hung dữ, vậy mà lại là một người chị xinh đẹp dịu dàng như thế.

Nhìn vẻ mặt trìu mến khi chị ấy nhìn Tô Tiểu Chí, quả thực là chị cả như mẹ.

Lâm Hiểu Quang đột nhiên cảm động. Thậm chí cô còn cảm thấy hổ thẹn vì trước đây đã nghĩ Tô Du là một người dữ dằn.

Tô Du đã sớm nhìn thấy Lâm Hiểu Quang, nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của cô gái này thì đã biết là một người đơn thuần.

Vì vậy đã dịu dàng nắm tay cô ấy. “Là đồng chí Hiểu Quang phải không, Tiểu Chí đã kể với chị trong thư rồi, nói em là một cô gái tốt, hơn nữa còn là một y tá dũng cảm, là đồng chí đã vượt qua khảo nghiệm trên chiến trường.”

Lâm Hiểu Quang nhất thời đỏ bừng mặt: “Em, em làm gì tốt như vậy.”

“Tiểu Chí nhà chúng ta là thật thà nhất, trước giờ không biết nói dối đâu. Có phải không Tiểu Chí?”

Tô Tiểu Chí hoàn toàn không nhớ rằng mình có khen ngợi Lâm Hiểu Quang, nhưng lời chị cả nói sao có thể sai được, vì vậy thành thật đáp: “Không sai! Chính là giống như những gì chị cả nói.”

Lâm Hiểu Quang ngượng ngùng nhìn cậu, nghĩ trong lòng mặc dù ngoài mặt đồng chí Tô Tiểu Chí nổi loạn ương bướng như vậy, nhưng trong lòng cậu vẫn rất dịu dàng.

Khi trở về, Tô Tiểu Chí đạp xe chở Lâm Hiểu Quang, Tô Du thì ngồi sau xe của Tống Đông Chinh.

Sau khi đến nhà họ Tô, Lâm Hiểu Quang đã được mọi người nhà họ Tô đón tiếp nhiệt tình.

Cô ấy cảm thấy vô cùng cùng hạnh phúc, tìm được một người yêu mà mình thích, người nhà của người yêu còn tốt tính như vậy. Thật là quá hạnh phúc.

Lúc ăn cơm, Tô Tiểu Chí giống như đang báo cáo với lãnh đạo, báo cáo lại những thành tích gần đây của cậu cho Tô Du.

Tô Du nói: “Còn phải học nhiều hơn nữa, tranh thủ sau này thi vào trường quân đội. Em xem các lãnh đạo lớn đều được giáo dục chính quy.

Em cũng phải có quyết tâm này.”

“Em biết rồi, chị cả.” Tô Tiểu Chí ngoan ngoãn nói.

Lưu Mai lập tức nói: “Chị cả, dạo này em ở Hội liên hiệp Phụ nữ làm việc rất tốt, lãnh đạo rất coi trọng em.”

Tô Du gật đầu: “Tuổi em bây giờ cũng không lớn, nhưng cũng không phải là không thể tranh giành vị trí Chủ nhiệm Hội liên hiệp Phụ nữ. Tự xem đó mà làm, bình thường phải học hỏi nhiều hơn, xem nhiều sách.”

“Vâng, em biết rồi chị cả.”

Tô Đại Chí nói: “Chị cả, bây giờ em đã thích ứng với công việc của chủ nhiệm rồi, làm việc cũng rất tốt. May là trước kia chị nói em để ý cách làm việc của Chủ nhiệm Lưu. Bây giờ vừa được nhậm chức chủ nhiệm, các lãnh đạo đều nói em rất có năng lực.”

Tô Dư cười nói: “Sau này thì hãy để ý nhiều hơn đến Xưởng trưởng Cao, Phó xưởng trưởng Lý.”

“Được ạ.” Tô Đại Chí kích động nói. Lời chị cả nói nhất định sẽ không sai.

Đến lượt Tô Lâm, Tô Lâm nghiêm túc nói: “Chị cả, giáo viên của bọn em nói học kỳ sau sẽ phân công việc. Thành tích của em vẫn luôn rất tốt, năm nào cũng là học sinh xuất sắc nên muốn em ở lại trường.”

“Vậy em muốn ở lại trường không?”

“Muốn chứ, làm giáo viên thoải mái biết bao.” Tô Lâm không có tiền đồ nói.

Cô ấy cảm thấy bản thân đã chịu cực khổ lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Tô Du lại không muốn như vậy, trong vài năm nữa, trường học sẽ không yên bình cho lắm. Suy nghĩ này của Tô Lâm thật không để người khác yên tâm cho được.

“Thành tích của em rất tốt, ở lại trường thì đúng là không biết trọng nhân tài. Chị khuyên em có thể đến đơn vị cơ quan.”

“Vâng.” Tô Lâm nghe thấy Tô Du sắp xếp như vậy, rất nhanh đã từ bỏ ý định.

Cô ấy cảm thấy đến đơn vị cơ quan cũng khá tốt, chỉ cần không phải đi học là được rồi.

Điều Tô Du muốn là để Tô Lâm vào làm việc trong các cơ quan chính phủ một thời gian trước, đợi đến khi có trường đại học Công Nông Binh thì lại để Tô Lâm đi học đại học Công Nông Binh. Tuy rằng mười năm sau tấm bằng này không quá hữu dụng, nhưng chỉ cần Tô Lâm vẫn luôn học tập trong mười năm này, thì mười năm sau Tô Lâm đi thi đại học cũng không có vấn đề gì.

Nhìn thấy biểu hiện của những người nhà họ Tô, Lâm Hiểu Quang choáng váng. Đây là lần đầu tiên cô ấy thấy tất cả mọi người trong nhà đều nghe theo lời của một người. Việc gì cũng đều báo cáo, ngoài ra chị cả nói gì thì chính là cái đó. Cho dù là cha cô ấy lúc ở nhà cũng không có uy quyền như vậy, có lúc trẻ con trong nhà còn tranh cãi với ông nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận