Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 649. Phiên ngoại 2

Chương 649. Phiên ngoại 2


Tuy rằng Bộ trưởng Liễu của Bộ tuyên truyền là người của Tỉnh trưởng Cố bên này. Thế nhưng quan hệ giữa Tỉnh trưởng Cố và Bí thư Lương lại không tới mức không đội trời chung, càng không nói tới có mâu thuẫn gì lớn với Phó tỉnh trưởng Khâu, cho nên cẫn coi như phối hợp với công việc của Tô Du. Bình thường lúc Tô Du đi tới Bộ tuyên truyền, các đồng chí ở Bộ tuyên truyền đều rất ủng hộ.

Điều này khiến Tô Du càng thêm kiên định vì đã tới làm việc ở Bộ tuyên truyền. Chuyện này nếu đổi lại là Bộ giao thông, cô sẽ không đi. Loại người như Bộ trưởng Hồ vừa nhìn đã biết là người tính toán chi li, lại có mâu thuẫn với Phó tỉnh trưởng Khâu, đối với thư ký như cô cũng sẽ không khách khí.

Vì muốn không dấu vết xây dựng quan hệ tốt với gia đình của Bộ trưởng Liễu, Tô Du cũng không quên phát động ngoại giao với phu nhân, nhờ mẹ Tống hỗ trợ giật dây. Bây giờ cô là thư kí của Phó tỉnh trưởng Khâu, thân phận có phần nhạy cảm, thật đúng là rất khó để tiếp xúc riêng tư với người ta.

Mẹ Tống vừa nghe con dâu nhà mình muốn xây dựng mối quan hệ tốt với Bộ trưởng Liễu thì lập tức lên tinh thần: "Không thành vấn đề, vợ của ông ta là người dễ nói chuyện, bình thường giao tiếp không ít." Làm chủ nhiệm của Hội liên hiệp Phụ nữ tỉnh, bà cũng đã từng tiếp xúc với những người phụ nữ bên trong đại viện này. Đương nhiên, nếu như muốn quang minh chính đại xây dựng mối quan hệ sâu sắc với một số người thì cũng cần phải có cơ hội.

Mẹ Tống cũng đã từng quen biết với một người từng làm đặc vụ, đương nhiên cũng có chút bản lĩnh của mình.

Ngày thứ hai mẹ Tống lập tức mời một vài phụ nữ nhàn rỗi không có chuyện gì làm đi tới Hội liên hiệp Phụ nữ dự tiệc trà, lấy danh nghĩa là quan tâm tình hình sinh hoạt của gia đình bên trong đại viện tỉnh.

Mấy vị đồng chí được mời không nói hai lời đã đi tới Hội liên hiệp Phụ nữ.

Trước tiên mẹ Tống quan tâm hỏi tình hình sinh hoạt của từng người, sau đó để từng người bọn họ tự tổng kết kinh nghiệm, giáo dục người trẻ tuổi phải làm gì để giữ gìn hạnh phúc gia đình, xây dựng một gia đình mỹ mãn.

Sau khi làm xong chính sự, mẹ Tống lại kéo vợ của Bộ trưởng Liễu nói chuyện phiếm, "Gia đình bà là một gia đình mẫu mực, tôi muốn cuối năm sẽ mời bà làm đại biểu lên đài để diễn thuyết."

Vợ của Bộ trưởng Liễu lập tức thụ sủng nhược kinh.

Là một người phụ nữ không đi làm, bà ta vẫn luôn cảm thấy mình là bà chủ gia đình. Nhưng ở trước mặt những người phụ nữ có việc làm này thì bà ta luôn cảm thấy mình kém hơn họ một chút. Nếu như không phải người đàn ông của bà ta có bản lĩnh, bà ta cảm thấy ngay cả cái lưng cũng không thẳng nổi.

Bây giờ lại còn muốn bà ta làm đại biểu phát ngôn. Chuyện này không thấy xấu hổ à?

Mẹ Tống cười nói, "Có chuyện gì sao?"

"Không không không, không thành vấn đề!" Vợ của Bộ trưởng Liễu kiên định nói. Tốt xấu gì chồng của bà ta cũng là bộ trưởng đấy, là một thành viên thường ủy của tỉnh. Bà ta cũng không thể đánh mất thể diện. Cho dù xuống núi đao hay biển lửa thì cũng phải xông vào!

Mẹ Tống nói, "Vậy được, bình thường lúc rảnh rỗi thì bà tới chỗ tôi nhiều hơn, chúng ta thương lượng xem lúc đó sẽ phát biểu thế nào."

"Không thành vấn đề!" Vợ của Bộ trưởng Liễu tiếp tục nói.

Sau khi chuyện này được quyết định, vợ của Bộ trưởng Liễu bèn tìm cơ hội chạy tới Hội liên hiệp Phụ nữ, kết quả có đôi khi mẹ Tống bận việc nên không có thời gian thương lượng với bà ta, nên chỉ đành hẹn buổi tối sau khi tàn làm.

Vì vậy vợ của Bộ trưởng Liễu liền dứt khoát chờ sau khi tan làm rồi thì chạy tới Tống gia bên này tìm mẹ Tống.

"Muốn phát biểu ạ?" Lúc tan làm trở về nhà Tô Du đã thấy hai người đang thương lượng công việc, cô làm ra vẻ hiếu kỳ nói.

Mẹ Tống cười nói, "Đúng vậy, chẳng phải là tỉnh muốn chào mừng năm mới sao, buổi tối mẹ cũng muốn làm hoạt động chúc mừng ở trong đại viện này, mẹ đang chuẩn bị tìm vài gia đình mẫu mực lên phát biểu. Hai vợ chồng Bộ trưởng Liễu nhiều năm như vậy rồi mà vẫn còn mặn nồng như thế, người một nhà có cuộc sống hạnh phúc, cho nên mẹ mới mời vợ của Bộ trưởng Liễu là đồng chí Vương Cầm phát biểu cảm nghĩ."

Tô Du cười nói, "Đây chính là chuyện tốt. Dì Vương, dì nên truyền thụ kinh nghiệm nhiều hơn. Để những người trẻ tuổi như chúng cháu có con đường để học tập."

Vợ của Bộ trưởng Liễu đỏ mặt cười: "Tôi, tôi còn đang lo lắng đây này, chỉ lo lắng phụ sự kỳ vọng của mọi người."

Tô Du nói, "Chẳng phải chỉ là phát ngôn thôi sao, sớm viết một bản thảo là được rồi. Nếu không như vậy đi, trước tiên dì hãy nghĩ xem mình muốn nói gì, đến lúc đó cháu viết cho dì một bản thảo là được."

Tô Du là thư kí, vợ của Bộ trưởng Liễu cũng không nghi ngờ năng lực viết lách của cô. Bản thảo của những lãnh đạo lớn trong tỉnh cũng do những người như bọn họ viết đấy.

Vợ của Bộ trưởng Liễu lập tức nói, "Vậy, lỡ như chuyện này làm trễ nải công việc của cô thì sao."

Tô Du cười nói, "Cháu cũng chỉ là muốn ủng hộ công việc của mẹ cháu thôi. Cháu cũng hy vọng hoạt động của bà ấy được thuận lợi viên mãn."

Nghe thấy cô giải thích như thế, vợ của Bộ trưởng Liễu lập tức thở phào nhẹ nhõm. Không thiếu nhân tình là tốt rồi. Nhân tình ở trong đại viện tỉnh của bọn họ cũng không dễ thiếu.

"Vậy được, chuyện này bèn làm phiền Tiểu Tô nhé."

Loại chuyện viết bản thảo này đối với Tô Du chỉ như một bữa ăn sáng, huống chi chỉ là viết một bài đề cao Hội liên hiệp Phụ nữ, quả thực là dễ như trở bàn tay.

Vợ của Bộ trưởng Liễu tới nhà họ Tống mấy chuyến, Tô Du tốn mất một đêm để viết xong bản thảo, tiếp theo hai người lại thương lượng để sửa cho thật tốt, chỉ trong ba ngày bản thảo đã được quyết định xong rồi.

Đây là do Tô Du cố ý trì hoãn nhiều thời gian đấy, nếu như viết một bản thảo quá nhanh, sẽ khiến người ta cảm thấy chuyện này không đơn giản. Tốn thêm ít thời gian, cũng thể hiện rằng cô rất xem trọng chuyện này.

Vợ của Bộ trưởng Liễu cả ngày đều ở nhà họ Tống bên này, rất nhanh đã bị người khác chú ý.

Bên nhà họ Liễu này, Bộ trưởng Hồ cũng tới cửa.

Hai người đều là người có quan hệ tốt với Tỉnh trưởng Cố cho nên bình thường cũng giao tiếp. Nhưng mà cơ hội tới cửa lại rất ít.

Lần này Bộ trưởng Hồ tới cửa, Bộ trưởng Liễu cũng thấy ngoài ý muốn, nhờ vợ mình pha ấm trà ngon để chiêu đãi, "Ai ya lão Hồ sao ông lại rảnh rỗi tới nhà tôi thế, ngồi xuống đi. Thế nào, Bộ giao thông có việc cần phối hợp với Bộ tuyên truyền của tôi à?"

Bộ trưởng Hồ bưng chén trà cười cười, "Thật ra chẳng có vấn đề gì về công việc cả. Chỉ là tới tìm ông nói chuyện chút thôi."

Bộ trưởng Liễu lại không tin, đối với những người đã tới cấp bậc này như bọn họ mà nói, không cần phải nói chuyện thân hay không thân. Bình thường không có chuyện gì cũng sẽ không tìm tới cửa, rất dễ khiến người khác lầm tưởng bọn họ kết bè kết cánh.

Hai người uống trà, Bộ trưởng Hồ cười nói, "Gần đây người tên Tiểu tô của Phó tỉnh trưởng Khâu bên kia, cả ngày đều chạy tới bộ phận của ông đấy."

"Đúng vậy, đây không phải là cấp trên lại chuyển xuống một vài văn kiện mới hay sao, có một vài chỉ thị công việc liên quan tới Bộ tuyên truyền chúng tôi, chúng ta giống nhau, đều dưới quyền quản lý của Phó bộ trưởng Khâu, cho nên thư ký Tô đã phí nhiều tâm huyết rồi."

"À, thì ra là thế." Bộ trưởng Hồ cười cười, "Được rồi, gần đây chị dâu cũng thường xuyên chạy tới nhà họ Tống bên kia, có thời gian cũng nên đi tới nhà tôi chơi, vợ của tôi cũng hay lẩm bẩm lâu rồi không được nói chuyện với chị dâu đấy."

"Tới nhà bọn họ là vì có công việc." Bộ trưởng Liễu nói.

Bộ trưởng Hồ nói, "Vậy tôi an tâm rồi. Tôi thấy cô ta thường xuyên tới bộ phận của các ông, chị dâu lại thường xuyên tới nhà họ Tống bên kia, tôi còn tưởng rằng ông có ý tưởng khác. Ông cũng biết, quan hệ giữa Tỉnh trưởng Cố và bọn họ không tốt. Chúng ta cần phải giữ vững ý muốn lúc đầu, ông nói xem có đúng hay không? Nếu đã như vậy, tôi về trước, lão Liễu, bình thường có thời gian thì cũng tới bên tôi chơi nhé."

Bộ trưởng Liễu cười nói, "Được, lúc rảnh rỗi nhất định sẽ đi."

Chờ Bộ trưởng Hồ đi rồi, mặt của Bộ trưởng Liễu lập tức đen lại. Bưng chén trà uống một ngụm, trong lòng cảm thấy rất không thoải mái. Ông ta cũng biết vừa nãy lão Hồ ám chỉ ông ta không nên tiếp xúc gần với Phó tỉnh trưởng Khâu. Ông ta biết lập trường của mình, thế nhưng bị người ta cảnh cáo như vậy, trong lòng ông ta cũng cảm thấy không thoải mái.

Trong lòng của vợ Bộ trưởng Liễu cũng không thoải mái, bản thân mình vì công việc nên mới tới nhà họ Tống vài chuyến, có làm phiền tới ai đâu, còn tới cửa nói những lời đó. Đây là muốn để lão Liễu trách mắng bà ta sao.

Mơ tưởng, bà và lão Liễu chính là gia đình mẫu mực đấy!

"Lão Hồ đang muốn làm gì vậy, tôi còn không thể gặp người khác sao? Chuyện này lại không phạm pháp, lão Liễu, ông nói xem sao người này lại xen vào chuyện của người khác nhiều thế chứ?"

"Ông ta không phải là xen vào việc của người khác, mà ông ta đang biểu thị lòng trung thành đấy." Bộ trưởng Liễu mất hứng nói. Bộ trưởng Hồ là người mà trước đây Phó tỉnh trưởng Lý cất nhắc. Sau này lại đi cùng Tỉnh trưởng Cố bên này, cả ngày nhảy nhót khắp nơi, chỉ vì muốn để Tỉnh trưởng Cố cho rằng ông ta rất hữu dụng.

Vợ của Bộ trưởng Liễu nói, "Vậy sau này chúng ta phải làm sao, còn có thể tiếp xúc với nhà họ Tống không? Nói thật, trong lòng tôi không muốn nghe ông ta. Vốn dĩ tôi cũng không có ý định thường xuyên chạy tới nhà người ta, nhưng bây giờ ông ta tới nói như vậy, nếu như tôi không đi, nhà bọn họ còn tưởng rằng tôi sợ bọn họ đấy. Nhà chúng ta sao phải nghe lời ông ta chứ. Cho dù là Tỉnh trưởng Cố, cũng không thể xen vào việc riêng của nhà chúng ta."

Đương nhiên là Bộ trưởng Liễu không sợ lão Hồ, đều là một phần trong bộ, ai cũng không thể nói là cao hơn ai một bậc đâu: "Bà không cần phải quan tâm tới ông ta, trước đây thế nào, sau này cũng sẽ như vậy. Nếu như Tỉnh trưởng Cố tìm tôi nói chuyện, tôi sẽ giải thích."

Sau khi xây dựng quan hệ thân thiết với Liễu gia, Tô Du lại không vội vàng để mối quan hệ này tiến thêm một bước.

Bây giờ cô còn chưa có dự định sẽ nhảy sang mảng khác, nhanh nhất cũng phải chờ tới nửa cuối năm sau, vẫn còn thời gian mà. Làm chuyện này quá rõ ràng cũng không ổn.

Cuối năm, công việc trong tỉnh cũng càng bận rộn. Bận rộn báo cáo công việc lên cấp trên.

Trong lúc các lãnh đạo khác đang bận rộn sắp xếp tư liệu, Tô Du đã sớm sắp xếp xong hết việc của Phó tỉnh trưởng Khâu rồi. Về phương diện tổng kết này, cô đã sớm quen tay. Bình thường lúc rãnh rỗi sẽ ghi chép công việc lại cho thật tốt, sau đó tổng hợp lại. Đợi tới cuối năm thì có thể trực tiếp lấy ra dùng.

Từ sau khi lên tỉnh, Tô Du còn để ý nhiều hơn trước đây. Những việc Phó tỉnh trưởng Khâu phân công cho, cô đều muốn hoàn thành thật tốt, không có việc giao cho cô, bản thân cô cũng sẽ tự giác bổ sung.

Ví dụ như những tài liệu công trình thủy lợi trong năm nay của tỉnh, Phó tỉnh trưởng Khâu không căn dặn cô làm, cô cũng đã sớm thu thập xong rồi. Sắp xếp lại thành một cuốn sách, để Phó thị trưởng Khâu có thể thấy được những lợi ích sau khi công trình thủy lợi được xây xong. Mặc dù chỉ là những con số đại khái, thế nhưng cũng có giá trị tham khảo.

Phó tỉnh trưởng Khâu cười nói, "Tiểu Tô, ngay cả Bí thư Lương cũng nói cô làm việc rất cẩn thận tỉ mỉ, phương diện này nếu so sánh thì tiểu Trình còn kém cô đấy."

Tô Du lập tức nói, "Thư ký Trình hiểu biết sâu rộng hơn tôi nhiều, tôi còn rất nhiều chỗ cần học hỏi."

Cấp dưới làm việc tốt, tâm trạng của Phó tỉnh trưởng Khâu cũng tốt: "Cuối năm nay cứ nghỉ ngơi thoải mái vài ngày. Được rồi, năm nay gọi Tiểu Tống tới nhà ăn một bữa, đưa cả con theo nữa."

Tô Du không khách khí, cười nói, "Cảm ơn lãnh đạo!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận