Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 65. Lên báo

Chương 65. Lên báo


Xét về tính chuyên nghiệp của một bài tiểu luận, tính cạnh tranh của bài viết này không đủ mạnh. Tuy nhiên, trong bài viết này có trích dẫn nhiều nguyên văn lời nói của đồng chí Chủ tịch. Một hay hai câu thì không sao, nhưng mấu chốt là trong nháy mắt hầu như cả bài viết đều có. Hơn nữa, người ta còn đánh dấu nguồn gốc của những câu này ở cuối, điều này trực tiếp chỉ ra đồng chí Chủ tịch đã nói câu đó trong văn kiện nào. Thật là khiến thần kinh họ căng thẳng. Nếu không đăng lên, có vẻ như là không tôn trọng chỉ đạo của đồng chí Chủ tịch hoặc là nói mấy người họ có ý kiến gì với đồng chí Chủ tịch?

“Đăng lên đi, chỉ đăng lên một trang nhỏ thôi.” Tổng biên tập Nhật báo Tỉnh ủy trực tiếp ra quyết định.

Tổng biên tập Tân Hoa xã gõ bàn: "Ngày mùng mười tháng một sắp đến rồi, đúng lúc dùng bài báo này ca ngợi xã hội, tổ quốc và đơn vị. Nó còn có ý nghĩa rất tiêu biểu. Ừm, cho một bố cục khiêm tốn là được."

Tổng biên tập Báo Giáo dục cũng bày tỏ ý kiến với cấp dưới: “Đây là tiếng nói thực sự từ các anh chị em công nhân, phải đăng lên để nhiều người hiểu rằng cuộc sống ngày nay có nhiều gian khó. Cho lên trang chính. Để mọi người dễ dàng nhìn thấy trong nháy mắt."

"..."

Vào cuối tháng chín, bài viết của Tô Du liên tiếp được đăng trên các tờ báo lớn ở tỉnh.

Cùng một lúc nhiều tờ báo đăng cùng một bài viết, điều này ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

“Tôi nói này Lão Trương, ông nhìn xem, đây là đồng chí Tô Du mà chúng ta biết?” Trong công đoàn, ủy viên Hồ đeo kính đọc báo, kinh ngạc kéo lấy ủy viên Trương ở bên cạnh.

Ủy viên Trương bước đến xem: "Tô Du, một công nhân dệt may ở phân xưởng năm thuộc bộ phận sản xuất của nhà máy dệt Đông Giang... Đúng vậy, chính là cô ấy. Chờ đã, đây là do cô ấy viết?"

Ủy viên Hồ gật đầu.

“Có cả tờ báo này nữa.” Cán sự Lâm đang đọc báo giáo dục, vừa nhìn liền thấy tiêu đề trên ấn bản thứ hai của tờ báo.

Ủy viên Trương vội vàng chạy tới xem, sau đó nhanh chóng quay trở lại bàn làm việc, cầm tờ báo vừa đọc lên lật xem, nhìn thấy bài báo của Tô Du ở góc dưới bên phải.

"Chuyện này...cô ấy làm thế nào?"

“Tôi cũng muốn biết.” Ủy viên Hồ nói.

Nghiêm Tiểu Phương cũng lật xem các tờ báo, cuối cùng xác nhận tổng cộng có bốn tờ báo, ngoại trừ một tờ tương đối nhỏ, ba tờ còn lại quy mô không nhỏ. Khuôn mặt cô ấy tự hào nói: "Tôi đã nói từ lâu rồi, đồng chí Tô Du rất có năng lực. Tôi nghe bí thư cấp ủy nhà máy cũng nói rằng đồng chí Tô Du ở trong trường học rất tốt, đạt được sự khen ngợi rất lớn từ trường học."

Ủy viên Hồ và ủy viên Trương liếc nhìn nhau.

Có vẻ như đồng chí Tô Du thực sự ưu tú hơn họ tưởng.

Cùng lúc đó, các văn phòng lãnh đạo khác của nhà máy dệt Đông Giang cũng thấy các bài báo do nhân viên trong chính nhà máy của họ viết. Mặc dù phần lớn bài báo là ca ngợi Trung Quốc mới và xã hội mới, bày tỏ lòng thành kính đối với đồng chí lãnh tụ vĩ đại. Tuy nhiên, vẫn có một phần đề cập đến Nhà máy dệt Đông Giang và các ban lãnh đạo trong nhà máy.

Nói cách khác, nhà máy dệt Đông Giang của họ lần này đã lộ diện rồi. Tập thể lãnh đạo của nhà máy được biểu dương trên báo.

Lần này ai cũng vui vẻ.

Là một đơn vị nhỏ, cơ hội lộ diện như thế này vốn không có nhiều.

"Tô Du, tôi nghe nói cô được lên báo."

Chủ nhiệm Hứa khuôn mặt tràn đầy gió xuân đến xưởng tìm Tô Du.

Nghe thấy vậy Tô Du liền kinh ngạc: "Làm sao có thể?"

"Cô còn chưa biết? Cô không biết sao, bài viết của cô được lên báo rồi. Tôi vừa thấy ở trong văn phòng. Là tên của cô, tên đơn vị, phân xưởng của chúng ta. Chính là tên của cô."

Tô Du lúc này mới chợt nhận ra: "Hóa ra là cái này...Tôi không ngờ tới lại có thể lên được. Thực ra tôi chỉ muốn bày tỏ cảm xúc của mình thôi. Chỉ thử gửi bài, không nghĩ tới lại lên được."

“Lên rồi, còn lên mấy tờ nữa.” Chủ nhiệm Hứa nói với vẻ vui mừng. Vì Tô Du là công nhân dưới tay cô ta, các lãnh đạo cấp trên thậm chí còn gọi điện đến văn phòng của cô ta để hỏi thăm và khen ngợi lãnh đạo chủ quản này.

Khuôn mặt Tô Du tràn đầy kích động: "Chủ nhiệm, tôi thật sự không ngờ tới... Mọi người đều tốt với tôi tốt như vậy, quan tâm như vậy." Cô vẫn đánh giá thấp chỗ dựa vững chắc về tư tưởng và tinh thần trong thời đại này. Xem ra làm công tác tư tưởng vẫn còn nhiều triển vọng lắm đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận