Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 75. Công tác tư tưởng

Chương 75. Công tác tư tưởng


Trợ lý Điền liếc trắng mắt nhìn các cán bộ Cao Khoa một cái, anh ta như vậy đâu còn gì gọi là mặt mũi của ủy ban nhà máy nữa, cảm thấy có chút không hài lòng. Sau đó nhìn Tô Du nói, "Đồng chí Tô, hôm nay tôi tìm cô đến đây là có chuyện muốn nói. Là như thế này, công đoàn bên kia chuẩn bị điều người phụ trách công tác tuyên truyền, hiện tại chúng tôi muốn nghe một chút ý kiến cá nhân của cô."

Nghe nói như thế, vẻ mặt Tô Du kinh ngạc, bỗng nhiên vui mừng nói, "Tôi không có ý kiến gì, tôi nghe theo sự sắp xếp của nhà máy."

Trợ lý Điền ho nhẹ, sau đó đứng dậy, kéo Tô Du đi ra ngoài văn phòng, "Là như thế này, thật ra là lãnh đạo cũng đã nhìn thấy tài liệu của cô, chúng tôi chính là ủy ban nhà máy, không tốt hơn so với công đoàn sao? Tôi cảm thấy cô có thể đợi một chút, qua một thời gian nữa sẽ trực tiếp đến ủy ban nhà máy chúng tôi tuyển dụng."

".……" Vẻ mặt Tô Du sững sờ nhìn trợ lý Điền, sau đó trong lòng thầm chửi tục. Xem cô là đồ ngốc à.

Chỉ một câu đã muốn cô từ bỏ công việc vất vả lắm mới có được, cô ta thật có bản lĩnh.

Nhìn bộ dáng Tô Du ngơ ngác, trợ lý Điền cảm thấy lời nói của mình dường như có chút tác dụng, tiếp tục khuyên nhủ, "Tôi là muốn tốt cho cô, dù sao cô cũng là một người giỏi giang, có năng lực. Hẳn là phải làm những công việc càng quan trọng hơn. Ủy ban nhà máy rất tốt, hơn nữa tôi đảm bảo chỉ cần cô tham gia cuộc thi, bằng vào biểu hiện trước đây của cô, nhất định có thể vào."

"Trợ lý Điền, thật ra là tôi không có năng lực gì. Mấy bài báo kia cũng là mất nhiều thời gian lắm mới viết ra được. Cô xem tôi bây giờ cũng lớn tuổi, nếu thật sự có năng lực, sao tôi lại không sớm bước ra chứ? Ngành ủy ban nhà máy quan trọng như vậy, tôi làm sao dám kéo chân mọi người. Khó khăn lắm công đoàn bên kia không ghét bỏ tôi, cái gọi là kẻ sĩ chết vì người tri kỉ, tôi cảm thấy nếu tôi không đi thì sau này sao có thể ngẩng đầu lên được?"

Tô Du cảm thấy hổ thẹn nói.

Trợ lý Điền nghe vậy, tức khắc cảm thấy có chút bực bội, cô ta thật sự không phải là nhìn trúng năng lực của Tô Du, mà là muốn cho công đoàn bên kia ăn thử trái đắng. Mỗi lần có chuyện gì đều yêu cầu ủy ban nhà máy bên này tóm tắt trọng điểm, có cơ hội liền hất ngược lại bên này. Vì chuyện này, phó trưởng xưởng Lí rất không vui, sau khi nghe nói người bên công đoàn đến yêu cầu điều động Tô Du qua bên kia, liền phân phó nhiệm vụ xuống dưới, làm công tác tư tưởng cho Tô Du, khiến cô chủ động từ chối đến công đoàn, sau đó cho công đoàn mất mặt.

Về phần sau này Tô Du có thể tới ủy ban nhà máy làm hay không lại là việc khác. Cho dù không thể tới, cô vẫn là thợ dệt của xưởng, không có thiệt hại lớn gì.

Chính là cô ta không ngờ Tô Du lại nghĩ sai lệch như vậy, cô ta làm sao cũng không hiểu được suy nghĩ của Tô Du.

"Đồng chí Tô Du, cô cần phải suy nghĩ rõ ràng, chúng tôi là ủy ban nhà máy. Rất tốt."

Tô Du sờ sờ đầu của mình. Biểu hiện của cô tài năng như thế sao, có thể có nhiều người muốn có được cô đến vậy sao?

Cô còn chưa bắt đầu phát huy cái gì cả. Chung quy không phải là do mấy người này đối với người tài có yêu cầu thấp như vậy chứ.

"Nhưng mà bên công đoàn muốn có tôi. Tôi không đi thì không hay lắm. Trước kia không có ai muốn tôi, bây giờ họ muốn có tôi, trong lòng tôi vô cùng biết ơn. Nếu bây giờ tôi không đi, thật là hổ thẹn làm sao."

"Sao lại hổ thẹn?"

"Là hổ thẹn trong lòng." Cô sờ sờ ngực mình.

Trợ lý Điền: "……" Cô ta xem như đã nhìn thấu, Tô Du này chính là một người thô lỗ, là kẻ ngốc nói mãi không hiểu. Thảo nào nhiều năm như vậy cũng không thấy lộ mặt, với phẩm chất này, nếu không phải là đạp trúng vận cứt chó, thì quãng đời còn lại cũng đừng mong được nhiều người biết đến.

"Được rồi, nếu đã như thế, buổi chiều tôi sẽ làm thủ tục cho cô. Những gì tôi đã nói với cô không nên nói cho người ngoài biết, tôi là vì muốn tốt cho cô. Cô không nghe cũng không sao."

Tô Du thành thật gật đầu, sau đó đầy cảm kích nắm lấy tay trợ lý Điền, "Cảm ơn cô trợ lý Điền, lời cô nói với tôi hôm nay, tôi đều sẽ nhớ thật kỹ. Cô đối tốt với tôi, cả đời này tôi sẽ không quên."

Trợ lý Điền cười gượng gạo.

Sau khi rời khỏi văn phòng, Tô Du trở về đi vào trong phân xưởng, chủ nhiệm Hứa nhanh chóng chạy đến hỏi thăm cô có chuyện gì.

Tô Du nhỏ giọng nói rằng có lẽ mình sẽ được chuyển đến công đoàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận