Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 256. Nguyễn Dao bị bắt! 4

Chương 256. Nguyễn Dao bị bắt! 4


Thái độ của cô rất đúng mực, đồng thời cũng hết sức bình tĩnh, không bởi vì sự thiếu kiên nhẫn trên mặt thư ký Chu mà lùi bước.

Người có quen biết với Nguyễn Dao âm thầm lau mồ hôi cho cô.

Bây giờ không giống như lúc trước, thư ký Chu trước mặt này là tâm phúc của bí thư Lâm mới đến, Nguyễn Dao nói như vậy rất dễ đắc tội người ta.

Thư ký Chu không kiên nhẫn nói: “Không đủ tư cách chính là không đủ tư cách, công xưởng làm không đủ tốt, sao cô còn có mặt mũi đến hỏi chúng tôi? Bây giờ tôi không rảnh nói những chuyện này với cô, mau tránh ra cho tôi.”

Nếu Nguyễn Dao dễ dàng bị đuổi đi như vậy, vậy cô cũng không được gọi là Nguyễn Dao nữa.

Cô cũng không ngăn cản đường đi của thư ký Chu, nhưng lại giống như da trâu nửa bước không rời thư ký Chu: “Tôi cũng bởi vì không biết chỗ nào làm không tốt, chỗ nào không đủ tư cách, cho nên mới tới hỏi thư ký Chu, tôi không hiểu mình quang minh chính đại đi hỏi, tại sao lại không có mặt mũi?”

Mặc dù bọn họ không thành lập phòng sản xuất, nhưng công xã có nơi lao động, có kho hàng, hơn nữa công xưởng hàng mỹ nghệ không phức tạp, cũng không cần tiền quốc gia mua máy móc.

Thủ công mỹ nghệ dựa vào làm bằng tay, nguyên liệu và công nhân cũng rất thích hợp, một khi nhận đơn hàng, bọn họ hoàn toàn không làm ảnh hưởng đến đơn hàng, hoàn toàn có thể vừa sản xuất vừa thành lập công xưởng, cho nên bọn họ phù hợp với điều kiện đơn xin.

Thư ký Chu bị phiền đến chịu không được, anh ta đi nhanh Nguyễn Dao cũng đi nhanh, anh ta quẹo Nguyễn Dao cũng quẹo theo, như hình với bóng, giống như kéo dán da chó vậy.

“Đồng chí nữ này cô không cần đi theo tôi nữa, tôi phải làm việc không rảnh phục vụ cho cô, cô cho rằng mình ai ai?”

Nguyễn Dao cười như không cười nhìn anh ta: “Tôi là nhân dân của quốc gia, là xã viên của công xã, là một thành phần của đất nước, tôn chỉ của đất nước là phục vụ cho dân, nhưng lời này của thư ký Chu là tôi không xứng được anh phục vụ sao? Vậy người như thế nào mới được thư ký Chu phục vụ, lãnh đạo cao cấp à?”

Lúc này hai người đứng trong sảnh lớn, giọng nói của Nguyễn Dao rất rõ ràng, người ở đây đều nghe thấy.

Mọi người đều hít một hơi khí lạnh.

Cái mũ này, đừng nói là thư ký Chu, chính là bí thư Lâm mới đến cũng chưa chắc chịu nổi.

Quả nhiên, thư ký Chu giận đỏ mặt, chỉ vào Nguyễn Dao nhảy dựng lên như châu chấu: “Cô đừng nói nhảm! Tôi mới không có ý này!”

Nếu lời này bị truyền ra, sau này mọi người sẽ đối xử với anh ta thế nào? Nói không chừng còn gây phiền toái cho lãnh đạo, cho nên anh ta theo bản năng phủ nhận.

Nguyễn Dao cũng không muốn cạch mặt với đối phương: “Thư ký Chu, tôi tới chính là muốn biết rõ tại sao công xưởng của tôi bị loại bỏ, tôi biết anh rất nhiều việc, chỉ là không sao, hôm nay anh không rảnh, vậy ngày mai tôi lại đến, ngày mai anh cũng không rảnh, vậy ngày mốt tôi lại đến, tôi nghĩ, thư ký Chu bận rộn đi nữa, cũng không thể cứ luôn không rảnh chứ?”

Thư ký Chu bị nghẹn thiếu chút nữa thở không nổi: “…”

Những người khác nghe được lời của Nguyễn Dao cũng không biết nên bội phục sự dũng cảm của cô, hay là nói cô còn quá trẻ.

Cô làm như vậy sẽ làm cho thu ký Chu cảm thấy khó chịu, sau này người chịu thiệt không phải là cô sao?

Đều nói đứa trẻ biết khóc mới có đường ăn, nhưng bây giờ là công việc, không phải dỗ con.

Nếu lãnh đạo đã nói không đủ tư cách, đó chính là không đủ tư cách, cô sẽ không cho rằng mình chỉ nói mấy câu, lãnh đạo sẽ chuyển đơn của cô thành đủ tư cách chứ?

Hơn nữa, vua nào triều thần nấy, bây giờ đã sớm không phải là thời đại của bí thư Tống rồi, cô không thể xông ngang đánh thẳng như vậy được.

Còn quá trẻ, làm việc dễ dàng xúc động.

Nguyễn Dao không để ý đến ánh mắt mọi người, nhoẻn miệng cười với thư ký Chu: “Ngày mai gặp thư ký Chu, mỗi ngày đều gặp thư ký Chu.”

Thư ký Chu: Mỗi ngày gặp cái đầu cô!

Đầu tiên khi nhìn thấy Nguyễn Dao, anh ta bị sự xinh đẹp kia làm say mê thiếu chút không nói nên lời, không ngờ ở nơi nhỏ bé này lại cất giấu một người đẹp như vậy, càng không ngờ đến người đẹp này lại là phó trưởng xưởng.

Chỉ là lúc này anh ta hoàn toàn bị kinh sợ rồi, người đẹp đúng là rất đẹp, nhưng người đẹp này có gai.

Tại sao đơn xin không đủ tư cách, nói thật anh ta cũng không biết, dù sao lãnh đạo phân phó xuống, anh ta cứ nói như vậy thôi.

Sau khi bí thư Trần biết Nguyễn Dao đi trấn trên tìm thư ký Chu, vội vàng khuyên cô: “Đồng chí Nguyễn, ngay mai cô đừng nên đi nữa, năm nay không được, vậy sang năm chúng ta lại xin tiếp.”

Nguyễn Dao nhướng đôi mày thanh tú một cái: “Sang năm? Bí thư Trần cảm thấy công xưởng chúng ta còn có thể chống được qua sang năm sao?”

Bí thư Trần than thở: “Nhưng cô cũng không thể đi làm ồn ào như vậy, tôi lo lắng người tiếp theo chịu thiệt sẽ là cô.”

Nguyễn Dao có thể làm đến mức này, bí thư Trần rất thích kiểu đồng chí như vậy, từ sau khi cô đến, công xã Thiết Nhân mới có được thành tích như hôm nay, cho nên ông ấy không đành lòng nhìn Nguyễn Dao chịu thiệt.

Nguyễn Dao cười nói: “Tôi biết, tôi sẽ không làm loạn.”

Nguyễn Dao nói được làm được, quả nhiên ngày hôm sau lại đến tìm thư ký Chu, tất nhiên thư ký Chu cũng không nói gì.

Lúc này mọi người cho rằng ngày thứ ba Nguyễn Dao sẽ đến nữa, nhưng một tin tức đáng sợ làm mọi người sửng sốt…

Nguyễn Dao bị bắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận